Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 416 - Chương 416 - Dã Tâm

Chương 416 - Dã Tâm
Chương 416 - Dã Tâm

Người dịch: Whistle

Quyền lãnh đạo hành chính không thể thay đổi sự thật rằng các quý tộc đất phong chính là những chư hầu độc lập. Cho dù là Tổng đốc của một tỉnh thì cũng chỉ có hạn chế về việc ước thúc các quý tộc.

Tuân thủ mệnh lệnh, đó là nằm trong phạm vi quy tắc, đồng thời còn không thể làm tổn hại cho lợi ích cốt lõi của tất cả mọi người..

Quân lệnh đi "chịu chết" rõ ràng đã nằm ngoài phạm vi chấp nhận của mọi người, nó sẽ thuộc về "Loạn mệnh" .

Ngay cả quốc vương "Loạn mệnh" mà người bên dưới cũng dám bác bỏ, huống chi chỉ là một tên Tổng đốc "Loạn mệnh" .

"Tình hình ở tỉnh Phong Vân không giống với tỉnh Đông Nam chúng ta.”

“Trong những năm gần đây, gia tộc Lưu Phong khuếch trương rất mạnh mẽ, chiếm hơn 40% đất đai của toàn tỉnh, hơn một nửa quận trưởng đều xuất thân từ gia tộc Lưu Phong, có thể nói là một nhà độc đại một tỉnh.”

“Trước cuộc chiến này, biểu hiện của Công tước Lưu Phong vẫn rất không tệ. Nếu như bàn về uy vọng cá nhân thì còn hơn xa Bá tước Pierce của chúng ta.”

“Đa số quận trưởng ở các nơi đều là thân tín của Lưu Phong, ở trong tỉnh Phong Vân, có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh. Cho dù người khác có phát hiện ra vấn đề thì cũng không dám đối chọi với ông ta.”

“Công tước Lưu Phong cũng không phải hoàn toàn làm càn rỡ khi đưa ra việc chủ động xuất kích.”

“Tổng thể chất lượng quân đội của tỉnh Phong Vân không tốt, nhưng trong đó vẫn còn có không ít lính tinh nhuệ. Trong tình huống bình thường, cho dù có gặp phải đại quân thú nhân thì cũng không nên thất bại thảm hại như vậy.”

“Đáng tiếc là vận may của bọn họ không tốt, vừa tiêu diệt một đội quân của bộ lạc người chuột thì lại gặp phải một đội quân Behemoth.”

“Cho dù có lợi thế về quân lực thì cũng không thể bù đắp được chênh lệch sức mạnh của hai bên. Đối mặt với đôi quận hơn vạn tên Behemoth, liên quân quý tộc tỉnh Phong Vân nhanh chóng phải chịu tổn thất nặng nề.”

“Hudson, ta biết là năng lực quân sự của cậu không sai, nhưng cậu nhất định phải ghi nhớ bài học bằng máu của gia tộc Lưu Phong này vào trong lòng.”

“Nếu chưa tới lúc bất đắc dĩ, đừng nên giao phong trực diện với đại quân Behemoth. Cho dù là lính tinh nhuệ của vương quốc, khi đối mặt với đội quân Behemoth thì cũng phải tập kết gấp mấy lần binh lực mới dám giao thủ với bọn chúng.”

“May mắn là nhân khẩu của tộc Behemoth có hạn, cơ hội để gặp được quân chủ lực của bọn chúng cũng không lớn, nếu không thì trận chiến này thật sự không biết nên đánh như thế nào."

Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Tử tước Aurane, Hudson lập tức bỏ xuống nỗi lo trong lòng. Biết sợ là tốt rồi, hắn sợ nhất là những kẻ rõ ràng không biết gì, nhưng lại tự nhận mình rất ghê gớm.

Vương quốc không cho phép tự tiện xuất kích, có lẽ cũng vì bị loại quý tộc tự nhận là mình rất ghê gớm này ép phải làm vậy. Một Công tước Lưu Phong mà đã hại nguyên tỉnh Phong Vân, nếu có thêm mấy người, sợ là toàn bộ vương quốc Alpha sẽ phải tiêu tùng.

"Tử tước các hạ, tỉnh Phong Vân tổn thất thảm trọng như vậy thì chắc là cũng lấy được chiến tích không nhỏ đúng không?"

Hudson hỏi.

Mặc dù không ôm ấp bao nhiêu hi vọng, nhưng hắn vẫn hi vọng có kỳ tích xảy ra. Nếu như có thể gây tổn thương nặng nề cho đội quân Behemoth, đối toàn bộ vương quốc mà nói, trả giá những tổn thất này cũng không tính là thua thiệt.

"Đừng ảo tưởng nữa! Tổn thất của quân đoàn Behemoth còn chưa tới bốn chữ số, tử trận thì càng ít.”

“Phàm là có thể giết được mấy quân ngàn Behemoth trận đánh này sẽ là một trận thắng lớn xúc động lòng người trong cuộc phản công của loài người chống lại thú nhân xâm lược.”

“Nếu như có thể tiêu diệt một quân hơn vạn Behemoth, cho dù Công tước Lưu Phong có đánh mất luôn toàn bộ tỉnh Phong Vân thì vương quốc cũng sẽ giải quyết tốt hậu quả thay cho ông ta!"

Nghe xong lời nói của Tử tước Aurane, Hudson liền trợn trắng mắt. Tiêu diệt một đội quân vạn người của Behemoth quả thực là chuyện chỉ xuất hiện trong mơ.

Trong những năm tháng quá khứ, chỉ từng xuất hiện 2 lần quân đoàn Behemoth bị tiêu diệt, và hai lần đó đều phải chờ viện quân của các quốc gia đại lục chạy tới mới có thể hoàn thành.

Đại giới phải trả chỉ được sử sách ghi chép vỏn vẹn có hai chữ —— thê thảm!

Nếu như Công tước Lưu Phong có thể làm được như vậy, hiện giờ ông ta đã trở thành anh hùng được ức vạn nhân tộc kính ngưỡng, mà không phải bị biến thành tài liệu phản diện để giảng dạy như hiện giờ.

Đừng nói là đám lính chưa hoàn thành huấn luyện mà đã vội vàng ra chiến trường kia, cho dù có đổi thành quân thường trực của vương quốc, nếu không có gấp mười lần binh lực thì cũng rất khó đánh bại một đội quân Behemoth.

Còn muốn tiêu diệt được một đội quân, trừ phi là đội quân Behemoth đó ngu ngốc đến mức tự chui vào cạm bẫy. Nếu không thì cho dù đánh không lại thì bọn chúng cũng có thể bỏ chạy mà.

Behemoth không giống với loài người, chúng là một chủng tộc sinh đôi, một là "Người" một là "Thú" .

Chiến thú và Behemoth chính là anh em ruột, lớn lên cùng nhau từ nhỏ, có thể phối hợp thân mật khắng khít.

Bàn về tốc độ, bọn chúng nhanh hơn đại đa số kỵ binh của loài người. Chỉ có một vài loại ngựa tốt thượng đẳng mới có thể đấu tốc độ với chúng.

Tốc độ nhanh + sức chiến đấu mạnh mới là nguyên nhân mà tộc Behemoth có thể đứng đầu ngũ đại Hoàng tộc dù nhân khẩu thưa thớt.

Trên thực tế, Ngũ đại hoàng tộc của Đế quốc Thú Nhân cũng không phải cố định. Nếu như có một chủng tộc nào đó bị suy sụp, khả năng cao là sẽ bị một chủng tộc khác thay thế.

Việc Ngũ đại Hoàng tộc liên tục tiến công phía nam không chỉ vì thanh lý lượng nhân khẩu dư thừa trong nước, mà còn nhân cơ hội này để suy yếu chiến lực của các chủng tộc mạnh trong nước.

Sau nhiều cuộc chiến liên tiếp, ngũ đại gia tộc mới có thể đạt được vị trí thống trị.

Ngoài ngũ đại Hoàng tộc ra, những chủng tộc có lực chiến mạnh mẽ khác đều bị giới hạn về nhân khẩu, khó có thể tăng trưởng.

Bình Luận (0)
Comment