Người dịch: Whistle
Không phải là Bá tước Sanford không nghĩ tới chuyện giết người diệt khẩu, chỉ là ông ta không dám đi thực hiện mà thôi.
Ám sát quý tộc là một chuyện cấm kỵ.
Có quá nhiều người biết rõ Tử tước Gio còn sống, nếu như diệt khẩu toàn bộ thì sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.
Một khi tiết lộ phong thanh, ông ta cũng sẽ xong đời theo, cho dù hậu trường có lớn đến đâu thì cũng không bảo vệ được ông ta.
Nhìn thấy cảnh tượng này, thị vệ trưởng ở bên cạnh cũng ý thức được chuyện lần này rắc rối to rồi.
Trong quá khứ, khi quan viên bộ hậu cần phát sinh xung đột với sĩ quan tiền tuyến vì chuyện cung cấp vật tư quân nhu thì Bá tước Sanford đều luôn giúp đỡ người mình.
Dù cho có phải đối mặt với sĩ quan tiền tuyến có địa vị lớn hơn thì ông ta cũng chưa bao giờ phải sợ. Nhưng lần này thì khác, chỉ riêng việc nổi trận lôi đình cũng đã nói rõ lần này đã lớn chuyện rồi.
Ý thức được điểm này, thị vệ trưởng lập tức mặc niệm dùm cho Tử tước Gio.
Vừa mới chuẩn bị kiếm một món hời thì lại đụng phải tấm sắt cứng như vậy rồi.
Không chỉ không có hy vọng báo thù, mà ngay cả chuyện có thể an toàn sống nốt quãng đời còn lại hay không cũng đều là một ẩn số.
Chỉ trong nháy mắt này, thị vệ trưởng đã quyết định là sẽ chặt đứt quan hệ với Tử tước Gio sắp xong đời kia.
Chỉ tiếc cho phần hậu lễ vừa mới nhận được kia, y còn chưa kịp mở ra xem là thứ gì thì hiện giờ đã phải trả lại.
"Bá tước các hạ, bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, truy cứu trách nhiệm cũng không có ích gì.”
“Mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ Bá tước Hudson, nếu như có thể bịt miệng được hắn thì chuyện lần này hoàn toàn có thể coi như chưa hề xảy ra.”
“Họa là do Tử tước Gio gây ra, gã ta phải có trách nhiệm giải quyết hậu quả.”
“Nếu như gã ta không giải quyết được chuyện này, vậy thì chúng ta đành phải tiêu hao ân tình mời Tử tước Raquel ra mặt hoà giải thôi."
Không phải là y đột nhiên tìm lại được lương tâm, mà vì y đã nhận lễ rồi thì phải làm việc, đây là vấn đề nguyên tắc.
Cho dù không làm được, cuối cùng phải lại lễ vật, nhưng dù sao cũng phải nếm thử một phen trước.
Tử tước Gio có thể thu mua một vị thị vệ trưởng như y thì đương nhiên cũng có thể thu mua những người khác.
Trong bộ hậu cần chưa bao giờ có bí mật, nếu như để cho Tử tước Gio biết rõ y không làm việc, gã ta vò đã mẻ không sợ rơi khai y ra luôn thì phiền phức lớn rồi.
Dù sao hiện giờ y đã đưa ra ý tưởng rồi, còn việc Tử tước Gio có thể nắm được cơ hội hay không thì lại không liên quan gì đến y.
. . .
Bên trong doanh soái, Nguyên soái Hodge đang khêu đèn dạ chiến.
Là một vị thống soái tiền tuyến, mỗi ngày đều phải giải quyết trăm công nghìn việc, chuyện này nhìn mãi cũng thành quen.
Sau khi phê xong phần công văn cuối cùng, Nguyên soái Hodge mới chậm rãi ngẩng đầu hỏi vị phó quan bên cạnh:
"Nghe nói vị Bá tước Hudson có thanh danh vang dội kia đã phát sinh xung đột với bộ hậu cần, không biết hiện giờ chuyện này đã tiến triển đến đâu rồi?"
Phải công nhận là tốc độ truyền bá tin tức trong quân doanh rất nhanh.
Còn chưa qua hết một ngày thời gian, không chỉ đám quan chức trong bộ hậu cần nhận được tin tức, ngay cả tổng chỉ huy tiền tuyến cũng đã biết chuyện này.
Từ cách đặt câu hỏi của Nguyên soái Hodge cũng có thể thấy được ông ta đang hy vọng làm lớn chuyện này.
Vấn đề tham nhũng hậu cần ở Công quốc Mosey đã khốn nhiễu quân đội rất nhiều năm rồi.
Chỉ là trong này có liên lụy đến quá nhiều lợi ích rắc rối phức tạp, ngay cả hiện giờ có là tổng chỉ huy tiền tuyến cao quý thì Hodge cũng không có lực lượng để nhổ đi khối u ác tính này.
Bản thân không dám động, nhưng không có nghĩa là ông ta không hy vọng người khác động vào.
Quân đoàn quận Wright là quân khách, hoàn toàn không có liên quan gì đến những nhóm lợi ích này, cho nên chắc chắn là một quân cờ tốt.
Một khi chuyện có liên quan đến vấn đề hậu cần của viện quân mà trở nên nghiêm trọng thì Vương quốc Alpha chắc chắn sẽ tham dự vào.
Đến lúc đó sẽ trở thành chuyện giữa hai quốc gia, thậm chí còn có thể thu hút sự chú ý của nhiều quốc gia khác, muốn bưng bít cũng không được.
Ở trước mặt đại thế, không có một nhóm lợi ích nào có thể gánh được.
Nhổ được khối u ác tính này thì chắc chắn là một chuyện tốt đối với Công quốc Mosey.
"Nguyên soái, Bá tước Hudson đã trở về trong quân doanh sau cuộc xung đột vào ban ngày, như thể không hề xem trọng chuyện này.”
“Tử tước Gio bị thường thì đã được Mục sư cứu chữa. Chỉ là trạng thái có chút không tốt, sợ là chỉ có thể giải ngũ sớm.”
“Bên phía bộ hậu cần thì lại có chút phức tạp, có quan viên kêu gào trả thù, nhưng lại bị Bá tước Sanford mắng cho cẩu huyết lâm đầu.”
“Chắc là muốn dìm chuyện này xuống, đợi phong ba qua đi rồi mới tiến hành trả thù."
Nghe xong lời của phó quan, Nguyên soái Hodge cười ha ha, lập tức lắc đầu nói:
"Harley, lần này ngươi đoán sai rồi.”
“Bị người ta nắm được điểm yếu, lão hồ ly Sanford kia không có gan để đi trả thù đâu.”
“Hơn nữa, cho dù lão ta có muốn trả thù thì lại có thể làm được gì chứ?”
“Chẳng lẽ còn dám không cung cấp lương thực cho Quân đoàn quận Wright hay sao?”
“Đừng nói là không cung cấp lương thực vật tư, cho dù chỉ là phát muộn mấy ngày thì Vương quốc Alpha chạy tới vương đô kháng nghị rồi.”
“Chuyện có liên quan đến sinh tử tồn vong của một vương quốc, khi Quốc vương truy cứu trách nhiệm thì người phải gánh chịu hậu quả chính là lão ta.”
“Nếu như ta đoán không sai thì hiện giờ lão đang bận nghĩ biện pháp chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.”
“Dù sao, mất mặt cũng còn tốt hơn là phải mất mạng."