Người dịch: Whistle
Hậu quả trực tiếp chính là lão ta bị toàn bộ đại lục truy sát, cho đến khi bị trọng thương vào khoảng hơn một trăm năm trước rồi bị tiền bối của gia tộc Liberon nhặt nhạnh chỗ tốt phong ấn.
Yên lặng thời gian trăm năm, mãi mới chờ được đến lúc gia tộc Liberon cùng đường mạt lộ, vừa mới nghênh đón tân sinh thì lại bị cường giả thú nhân vây công.
Trong thâm tâm lão ta đang không ngừng thăm hỏi cả gia tộc của Bá tước Langton. Nếu như không phải tên này đã chết đến cả cặn bã cũng không còn thì lão ta chắc chắn sẽ biến Bá tước Langton thành vong linh, thiêu đốt linh hồn của ông ta mỗi ngày.
Đối mặt với vô số đòn công kích của kẻ địch, Vu Yêu Vương lập tức lấy lại tinh thần.
Chỉ tính riêng đám thú nhân đang vây công ở trước mắt này thôi, thực lực thấp nhất đã có thể so sánh với Đại Địa kỵ sĩ (7) của nhân tộc rồi.
Kẻ mạnh nhất trong này còn đạt tới tu vi Thiên Không Kỵ Sĩ (8), quả thật là đại sát khí trên thế gian.
Ngoài hơn mười tên chiến sĩ Thú Nhân ra thì còn có ba tên Linh mục thú nhân, cũng có thể sánh vai với Ma đạo sư (7) của nhân tộc.
Đối mặt với đội hình như vậy, đừng nói là lão ta vừa mới khôi phục, cho dù là trong thời toàn thịnh thì cũng không chịu nổi.
Nếu như không nhờ có Vong Linh Thiên Mạc buff thêm hiệu ứng thì vừa rồi lão ta đã ngủm luôn ở chỗ này rồi.
"Mau dừng tay, chuyện gì cũng có thể từ từ thương lượng!"
Thật không thể tin là lời nói như vậy lại được phát ra từ miệng của một tên Vu yêu.
Nhưng Vu Yêu Vương lại có nỗi khổ riêng của mình, đối mặt với nhiều cường giả như vậy, cho dù có là Vong Linh Thiên Mạc thì cũng không thể cầm cự được lâu.
Lão ta đã bị nhốt trong phòng tối hơn trăm năm, sớm đã chán ngấy rồi, Vu Yêu Vương không muốn bị nhốt thêm một lần nào nữa.
Có lẽ là đã không còn cơ hội thứ hai, hộp sinh mệnh là mệnh căn của Vu Yêu, nhưng điều đó không có nghĩa là nếu không tìm thấy thứ này thì sẽ không thể tiêu diệt được Vu yêu.
Mặc dù quá trình này có thể sẽ hơi phiền phức, nhưng với cừu hận mà lão ta đã gây ra, có lẽ đám cường giả thú nhân ở trước mắt này sẽ không quan tâm đến chút phiền phức đó.
"Hừ! Bây giờ mới biết hối hận sao, trễ rồi, ngươi ngoan ngoãn nộp mạng ra đi!"
Ngoài miệng thì đáp lại, trong động tác trên tay lại không hề dừng lại, nói rõ là muốn chém tận giết tuyệt.
Đàm phán thất bại, chỉ trong chốc lát, cơ thể chưa hoàn toàn ngưng thực của Vu Yêu Vương liền bị trọng thương.
Lúc này, chiến lực mà Vong Linh Thiên Mạc tăng thêm cũng đang trên bờ vực lung lay sắp đổ, có thể đổ sụp bất kỳ lúc nào.
Trận chiến tàn khốc này khiến cho Vu Yêu Vương nổi giận, lửa giận dần dần tràn ngập đại não, lão ta trực tiếp hét lớn một tiếng rồi nói: "Là do các ngươi ép ta đó!"
Nhìn thấy cảnh này, đám cường giả thú nhân có kinh nghiệm phong phú đều nhao nhao lui lại, đáng tiếc là đã trễ.
Vu Yêu Vương tự bạo giống như một cây diêm quẹt châm lửa vào toàn bộ Pháo đài Bethel, pháo đài nổ tung, một đám mây hình nấm bay vút lên bầu trời, có thể nhìn thấy rõ ràng từ khoảng cách mấy chục dặm bên ngoài.
Thành Bethel đã biến mất, đại quân thú nhân tiến vào trong thành cũng bị mai táng theo, ngay cả doanh trại của đại quân thú nhân ở ngoài thành cũng bị ảnh hưởng bởi vụ nổ này.
Toàn bộ thành phố giống như một toà trận pháp tự bạo phạm vi lớn, Vu Yêu Vương tự bạo chỉ là một ngòi nổ, chuyện này làm cho người ta không thể không khiến cảm thán trước thủ đoạn to lớn này của gia tộc Liberon.
Đối mặt với vụ nổ như vậy, đám cường giả thú nhân tham dự vây công Vu Yêu Vương cũng bị tổn thất nặng nề.
Ba tên Linh mục thú nhân có lực phòng thủ tương đối yếu đã bị nổ banh xác, một đám Chiến sĩ thú nhân cũng bị tổn thất nặng nề.
Sau vụ nổ, chỉ có một người là còn có thể đứng dậy. Trong số mười mấy người tham gia cuộc chiến này, chỉ có ba người là còn có thể nằm kêu rên trên mặt đất, nhưng kẻ còn dư lại đều không rõ sống chết.
Vụ nổ kinh thiên động địa này còn làm ảnh hưởng đến Hùng Hoàng đang chỉ huy đại quân ở ngoài thành.
Hùng Hoàng phủi phủi đống bụi trên đầu, không thèm để ý sửa soạn lại dung nhan của bản thân mà đã vội vàng hạ lệnh:
"Mau phái người vào thành tìm kiếm những người còn sống sót!"
Sau trận chiến này, Hùng tộc bị tổn thất nặng nề.
Chỉ cần nhìn vào tòa thành đã biến thành đống đổ nát trước mặt liền biết là những binh sĩ đã tiến vào trong thành sẽ rất khó sống sót.
Binh lính bị tổn thất thì chắc chắn không thể bù đắp được. Nhưng vẫn phải cử người đi tìm kiếm cứu nạn đám cường giả được phái vào trong thành.
Định thần nhìn lại, những căn lều trải dài hơn chục dặm bây giờ đã trở thành một mảnh trống không.
Những tiếng la hét kêu rên không ngừng truyền vào trong tai, hiển nhiên là đại quân thú nhân ở ngoài thành cũng bị ảnh hưởng.
Tổn thất cụ thể vẫn chưa được thống kê, nhưng Hùng Hoàng dám khẳng định, đây là lần tổn thất nặng nề nhất của Đế quốc Thú Nhân kể từ khi cuộc chiến này bắt đầu.
Điều quan trọng nhất là thế lực bị tổn thất nặng nề nhất lần này chính là Hoàng đình Hùng tộc.
Nếu biết trong Pháo đài Bethel có một còn quái vật khủng bố như vậy thì ông ta sẽ không bao giờ chọn nơi này làm chỗ đột phá.
Biên giới của Công quốc Mosey kéo dài mấy trăm dặm, tiến công từ nơi nào mà chẳng được, tại sao phải gặm loại xương cứng này chứ?
Giờ có hối hận cũng vô dụng, trận chiến này là do Hoàng đình Hùng tộc chủ đạo hoàn thành. Quân chủ lực tham gia công thành đều là bộ binh hạng nặng của Hùng tộc.
Không cần suy nghĩ quá nhiều cũng biết là quân đoàn tinh nhuệ phụ trách chủ công pháo đài Bethel đã bị phế rồi.