Người dịch: Whistle
Điều tiếp theo cần xem xét không phải là làm thế nào để khôi phục sức chiến đấu của quân đoàn, mà là phải cân nhắc xem có nên hủy bỏ chế độ xây dựng quân đoàn hay không.
May mắn là ông ta có một chút bệnh thích sạch sẽ, chán ghét mùi máu tươi bỏ trong thành, nên không vội vàng di dời đại doanh vào ngoại thành, nếu không thì tổn thất sẽ càng lớn hơn nữa.
Điều làm cho Hùng Hoàng cảm thấy bối rối không chỉ là nhà mình bị tổn thất nặng nề, mà là nên giải thích như thế nào với đồng minh. Lần này còn có không quân tộc Ưng đến đây hỗ trợ cũng bị tổn thất nặng nề.
Hôm qua, trụ sở của ba quân đoàn Người Ưng, mỗi phi hành đoàn gồm ngàn người, đã di dời vào trong ngoại thành, ngoài những binh sĩ Người Ưng ra ngoài tuần tra ra, số còn dư lại đều bị vụ nổ vừa rồi thôn phệ sạch sẽ.
Nếu như xử lý chuyện này không tốt, sau này sẽ không dễ dàng mượn được lực lượng không trung viện trợ từ đồng minh nữa.
...
Tiếng nổ kinh thiên cũng làm cho Hudson chú ý. Vì chuyện này mà hắn còn sai Belersden mang theo Lưu Ảnh Thạch chạy qua đó ngó xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thứ không biết mới là đáng sợ nhất, một vụ nổ cấp độ này, dù chỉ là dư âm thôi cũng đã có thể giết chết hắn rồi.
Vì lý do an toàn, hắn vẫn để cho Belersden da dày thịt béo đi điều tra.
Với lực phòng ngự của Đại Địa Chi Hùng, uy lực của đòn tấn công theo nhóm với sức mạnh bị phân tán hầu như không gây ra được sát thương gì, khả năng chống chịu của nó là tuyệt đối đỉnh cao.
Nhìn cảnh tượng đống đổ nát được ghi lại trong Lưu Ảnh Thạch, sắc mặt Hudson đại biến.
Rốt cuộc là thứ gì mà lại có thể phá hủy cả một tòa thành như vậy?
Cấm chú, ma pháp trận, hay là còn thứ gì khác nữa?
Dù sao thì Hudson cũng không có tìm được biện pháp có thể chế tạo vụ nổ ở cấp bậc này trong ký ức của mình.
"Belersden, ngươi có nhìn ra gì không?"
Hudson quan tâm hỏi.
Thực lực quyết định tầm mắt, một tên Kỵ sĩ + Pháp sư vừa yếu vừa gà như hắn không nhìn ra cái gì, nhưng không có nghĩa là Belersden cũng không nhìn ra vấn đề.
Dù nói thế nào thì người ta cũng là một con gấu có "gia học uyên thâm". Dựa vào truyền thừa của các đời lão tổ tông, nó cũng tích luỹ được không ít kiến thức.
"Trên chiến trường có khí tức của Vu yêu, còn có rất nhiều vong linh binh sĩ bị chia năm xẻ bảy, chắc là đã có một tên Vu yêu tham gia vào cuộc chiến này.”.
“Còn về phần vụ nổ, chắc là do chủ nhân của tòa thành này đã chôn sẵn một số lớn ma pháp trận tự bạo, sau khi thành phá, nhưng trận pháp này liền nổ tung."
Belersden thờ ơ nói.
Có thể thấy được gấu con cũng không hề để loại Ma pháp trận tự bạo này ở trong lòng.
Loại trận pháp có uy lực bị phân tán này chẳng có bao nhiêu lực sát thương với tên da dày thịt béo này cả, nhưng nếu trúng vào người bình thường thì chính là một đại sát khí.
Muốn bố trí ma pháp trận tự bạo thì rất đơn giản, nhưng cái đơn giản ở đây chỉ là ma pháp trận tự bạo cỡ nhỏ thôi.
Còn loại Ma pháp trận pháp do nhiều trận pháp nối lại cùng nhau rồi đồng thời nổ tung này, đây là lần đầu tiên mà Hudson nghe được.
Nếu như có thể mở rộng với quy mô lớn mà nói, chắc là sau này mỗi lần công thành thú nhân đều phải nơm nớp lo sợ. Không kiểm tra chừng 5-6-7-8 lần thì quân chủ lực cũng không dám vào thành.
Sau khi xác định là do người một nhà làm ra, nỗi lo lắng trong lòng Hudson cũng biến mất. Lúc đầu hắn còn lo là đại quân thú nhân sẽ chạy tới chặn đường bọn hắn, hiện giờ thì không cần quan tâm nữa.
Chỉ từ cảnh tượng trên Lưu Ảnh Thạch cũng có thể nhận thấy rằng lần này thú nhân đã phải chịu tổn thất nặng nề.
Không chỉ bị tổn thất về số lượng binh sĩ, mà ngay cả sĩ khí quân tâm cũng bị đả kích.
Chỉ cần là sinh linh bình thường thì đều sẽ biết sợ.
Chắc là vụ nổ lớn vừa rồi sẽ in sâu vào trong lòng của vô số thú nhân, trở thành mọt dấu ấn không thể xóa nhòa.
Ngoài miệng thì không nói gì, nhưng sâu thẳm trong lòng, Hudson không khỏi vỗ tay tán thưởng cho gia tộc Liberon, trận chiến này đánh tốt lắm.
Sau đó, không có sau đó.
Đại quân thú nhân đã bị trọng thương, đây là thời cơ tốt nhất để chiếm tiện nghi, nhưng vấn đề nằm ở chỗ Hudson không thể làm được!
Khoảng cách giữa song phương còn hơn mấy chục dặm, chờ bộ binh của hắn ung dung chạy qua đó thì người ta đã sớm lấy lại được tinh thần rồi.
Kỵ binh đột kích là sự chọn lựa tốt nhất, tiếc là trong tay hắn cũng chỉ có một binh đoàn kỵ binh, mà không phải là quân đoàn kỵ binh.
Ít nhân mã như vậy, chạy qua đó cũng chưa biết người nào chiếm tiện nghi, không bị người ta giết ngược đã là được Thần Hi chi chủ phù hộ rồi.
...
"Giết!"
"Giết!"
Vận may của đoàn người Anthony không được tốt lắm.
Vừa ra khỏi dòng sông ngầm, đi chưa đến ba mươi dặm liền gặp phải kỵ binh Behemoth đang chạy tới đây tìm hiểu tin tức.
Không cần quá nhiều ngôn ngữ, chỉ một chữ "giết" cũng có thể nói lên mối quan hệ khăng khít giữa đôi bên.
Mặc dù gia tộc Liberon có rất nhiều cao thủ, nhưng so với kỵ binh Behemoth ở trước mắt thì lại kém xa về số lượng.
Trên vùng đồng bằng rộng lớn, hai cái đùi đã được chú định là không chạy lại bốn cái chân, huống chi còn mang theo mấy đứa nhóc vướng víu.
Không đi được thì cũng chỉ có thể chiến đấu.
Dựa vào võ lực cá nhân mạnh mẽ, song phương đánh cho có qua có lại.
Nhưng theo thời gian trôi qua, yếu thế về mặt nhân số cũng dần lộ ra.
Đối mặt với kỵ binh Behemoth có nhân số đông đảo, cho dù thực lực của đám người gia tộc Liberon đều không yếu, nhưng cũng dần lộ ra thế suy bại.
Trơ mắt nhìn từng hộ vệ chiến tử, trong lòng Anthony đang nhỏ máu.
Đây đều là tâm huyết của gia tộc Liberon, không có mười mấy hai mươi năm là không thể bồi dưỡng ra được.
Đặc biệt là vào những lúc gia tộc gặp đại nạn, trong một khoảng thời gian rất dài sau này cũng không có cách nào bổ sung máu mới.