Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 497 - Chương 497 - Vây Giết Behemoth

Chương 497 - Vây Giết Behemoth
Chương 497 - Vây Giết Behemoth

Người dịch: Whistle

Có thể nói, mỗi mất đi một người thì việc gây dựng lại gia tộc Liberon sẽ khó khăn hơn một điểm.

Nếu không có nhóm cao thủ này bảo vệ, đừng nói là trùng kiến gia tộc, mấy anh em họ có thể sống sót trong loạn thế này hay không cũng đều là một ẩn số.

Lo lắng cũng vô dụng, thân là gia chủ mới, nhưng thực lực bản thân của y cũng rất có hạn, cho dù có tham chiến thì cũng chẳng phát huy ra được bao nhiêu tác dụng, ngược lại sẽ làm cho bọn hộ vệ đang chiến đấu bị phân tâm.

Nhìn thấy thủ hạ không ngừng ngã xuống, sắc mặt của gã sĩ quan Behemoth đang cưỡi trên một con chiến thú cũng dần dần trầm xuống.

Tổn thất quá lớn.

Nếu như trận chiến này cứ tiếp tục kéo dài, sợ là số binh sĩ Behemoth tử trận sẽ cao đến ba chữ số, đã gần bằng số thương vong của một chiến dịch rồi.

Nếu không phải trực giác nói cho gã biết lần này mình bắt được cá lớn thì gã cũng không muốn mang theo thủ hạ cùng chết ở chỗ này.

Có mấy lần gã sĩ quan này muốn xông lên, nhưng cuối cùng vẫn dập tắt ý nghĩ này.

Mặc dù thực lực của gã cũng không yếu, nhưng trong địch nhân cũng có cao thủ, nếu không cẩn thận bị cao thủ của đối phương ám toán thì sẽ là một trận bi kịch.

Dường như đã cảm giác được gì đó, sắc mặt của gã sĩ quan Behemoth bỗng nhiên vui mừng, sau đó lập tức hạ lệnh:

"Đi bắt mấy đứa nhóc kia trước!"

Kỵ binh Behemoth nhận được mệnh lệnh liền lập tức thay đổi mục tiêu, lao thẳng đến mấy đứa trẻ đang bị đám hộ vệ bảo vệ ở sau lưng.

Ép cho đám hộ vệ này phải tách ra ngăn chặn, ba ông lão nhận thấy không ổn liền liếc mắt nhìn nhau, chỉ thấy hai lão Đại Địa kỵ sĩ đột nhiên rời khỏi đội ngũ rồi hét lớn một tiếng: "Cút!"

Bóng người bay tán loạn, lao thẳng đến chỗ gã sĩ quan Behemoth.

Mục tiêu của đôi bên đều giống nhau, đều là lao tới "bắt vua" trước.

Nhìn thấy cảnh này, những kỵ binh Behemoth dọc đường vội vàng lao ra chặn đường.

Mắt thấy địch nhân sắp tới gần, gã sĩ quan Behemoth cười lạnh một tiếng, nhấc thanh đại kiếm lên rồi trực tiếp nghênh đón.

Vừa rồi sở dĩ gã ta cảm thấy kiêng kị là vì địch nhân vẫn còn có một tên Ma đạo sư, gã lo mình bị ba người này vây công.

Hiện giờ Ma đạo sư của địch nhân đã bị kỵ binh kiềm chế, đương nhiên là gã cũng không cần phải rén nữa.

Sau một lần giao thủ, sắc mặt của hai ông lão lập tức đại biến. Khí tức mà tên sĩ quan Behemoth trước mặt này bộc phát cũng không hề kém cạnh bọn họ là bao.

Lấy hai địch một vốn nên là bên chiếm ưu thế lớn mới phải, tiếc rằng địch nhân chính là một tên kỵ sĩ Behemoth, còn có con cự thú dưới thân phối hợp chiến đấu.

Trong lúc nhất thời, song phương đánh ngang ngửa nhau, bắt đầu rơi vào thế giằng co.

Thần sắc của ông lão lập tức trở nên ngưng trọng, dường như là đang lo lắng cho chiến cuộc, nhưng gã sĩ quan Behemoth lại là càng đánh càng hăng.

Là một tên Behemoth, gien hiếu chiến đã sớm được cấy ghép vào trong xương tủy, những trận chiến ngang tài ngang sức chính là điều gã ta mong muốn.

Sinh tử chiến đấu mới có thể kích thích tiềm lực của sinh linh.

Song phương đều bận rộn chém giết, không ai chú ý tới một tên lính do thám xuất hiện ở ngoài vài dặm.

……………………

CẤP ĐỘ THỰC LỰC TRONG TRUYỆN:

Kỵ sĩ: Kỵ sĩ thực tập, Kỵ sĩ sơ cấp (1), Kỵ sĩ trung cấp (2), Kỵ sĩ cao cấp (3), Đại kỵ sĩ (4), Bạch Ngân Kỵ Sĩ (5), Hoàng Kim Kỵ Sĩ (6), Đại Địa kỵ sĩ (7), Thiên Không kỵ sĩ (8), Thánh vực 9 (vật cưỡi ma thú phối hợp chiến đấu)

Chiến sĩ khác với Kỵ sĩ ở chỗ: Kỵ sĩ đã thức tỉnh Hạt giống sinh mệnh, có thể có tọa kỵ,

Ma pháp sư: Ma pháp học đồ, Ma pháp sư sơ cấp (1), Ma pháp sư trung cấp (2), Ma pháp sư cao cấp (3), Đại ma pháp sư (4), Ma đạo sĩ (5), Đại Ma Đạo Sĩ (6), Ma đạo sư (7), Đại ma đạo sư (8), Pháp Thánh (9)

…………………..

Nhận được tin tức mà thám mã truyền về, Hudson lập tức triệu tập các sĩ quan tới họp. Mặc dù không biết kỵ binh Behemoth đang vây giết người nào, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến việc hắn muốn đi tham gia náo nhiệt.

Hắn vốn còn định mang theo kỵ binh qua đó giúp một chút, nhưng sau khi do dự một hồi thì vẫn quyết định bỏ qua. Không quen không biết, không đáng để mạo hiểm vì một đám người xa lạ.

Dù sao cuộc chiến vẫn còn đang trong thế giằng co, trong chốc lát sẽ không thể nào phân ra thắng bại được. Quan trọng nhất là —— sự cám dỗ của việc vây giết một đội kỵ binh Behemoth là quá lớn.

Nếu như mang theo đoàn kỵ binh qua đó, cùng lắm chỉ có thể hỗ trợ giải vây mà thôi. Muốn tiêu diệt toàn bộ kẻ địch là chuyện không có khả năng.

Chiến tranh đã diễn ra lâu như vậy rồi mà Hudson cũng chưa từng nghe nói về chuyện có đoàn kỵ binh Behemoth nào bị diệt diệt một cách có hệ thống cả.

Trong trường hợp sức mạnh ngang nhau, nếu như đơn độc tác chiến nơi dã ngoại thì đoàn kỵ binh của hắn chắc chắn không phải là đối thủ của kỵ binh Behemoth.

. . .

"Thám mã truyền về tin tức, nói là phía trước xuất hiện một đội kỵ binh Behemoth đang vây giết một đám người không rõ thân phận.”

“Từ vị trí địa lý để phán đoán thì nhóm người này có khả năng cao là những người sống sót đã trốn thoát khỏi Pháo đài Bethel.”

“Chắc là mọi người cũng nghe được tiếng nổ vừa rồi. Đó là thủ đoạn đặc thù mà các quý tộc trong thành Bethel đã sử dụng để đồng quy vu tận với thú nhân.”

“Bọn họ đã dùng sinh mệnh để bảo vệ tôn nghiêm của nhân tộc ta. Bây giờ con cháu của họ đang bị thú nhân truy sát, lại trùng hợp để cho chúng ta gặp được, chúng ta há có thể khoanh tay đứng nhìn!”

“Ngay cả khi phán đoán của ta là sai thì những người đang bị đuổi giết cũng là thành viên của loài người chúng ta. Tóm lại, cứu bọn họ thoát khỏi thay thú nhân là chuyện đúng đắn.”

“Dựa theo tin tức mà thám mã truyền đến, song phương đang chém giết rất kịch liệt, bây giờ số lượng kỵ binh Behemoth còn sống khoảng chừng tám, chín trăm người.”

Bình Luận (0)
Comment