Người dịch: Whistle
“Chỉ dựa vào đoàn kỵ binh của chúng ta mà muốn tiêu diệt một đoàn kỵ binh Behemoth ngàn người thì vẫn còn chưa đủ sức.”
“Cho nên ta quyết định sẽ lựa chọn ra ba ngàn tinh nhuệ đi theo đoàn kỵ binh xuất chinh.”
“Nam tước Kettler Nam tước, Nam tước Calvo, Nam tước Reno, Kỵ sĩ Sean, Kỵ sĩ Ball, Kỵ sĩ Feed. . . mang theo thân vệ tinh nhuệ xuất chinh với ta.”
“Nam tước Berio, Kỵ sĩ Guarente, Kỵ sĩ Nelson, Kỵ sĩ Adrian. . . Các vị phụ trách lưu thủ.”
“Tử tước Raquel, nếu như có quý tộc nào trong Quân đoàn số 23 mới muốn tham gia thì có thể mang theo tinh nhuệ đi theo.”
“Binh quý thần tốc, những người được gọi tên hãy đi kiểm kê binh mã ngay lập tức."
Hudson không thể nghi ngờ nói.
Nhưng quý tộc bị hắn chọn trúng đều là đội ngũ tư quân có sức chiến đấu khá mạnh, đồng thời còn có đội kỵ binh của riêng mình.
Có đến một nửa nhân số trong đoàn kỵ binh của quân đoàn quận Wright là do những người này cống hiến. Loại cơ hội để cày chiến công này mà không mang bọn họ đi theo thì không thể nào nói nổi.
Ba ngàn tinh nhuệ chỉ là một con số ảo, chủ yếu là dựa vào số lượng tinh nhuệ trong tay của đám người này, cộng thêm lão binh tinh nhuệ của Sơn Địa Lĩnh, số liệu cuối cùng chỉ gần đúng với con số đưa ra.
Dù có nhiều hay thiếu một chút thì cũng không hề ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Tiếc là không đủ số lượng chiến mã, chỉ có thể dùng ngựa kém chất lượng để góp cho đủ số.
May mà nhờ có sự cống hiến quên mình của đám quan liêu bộ hậu cần kia, nếu không thì cũng không dễ gì có thể gom đủ 3000 con ngựa kém chất lượng.
Trong thâm tâm, Hudson đã quyết định mở rộng đội kỵ binh. Trận chiến này là cơ hội tốt nhất, chỉ cần bao vây tiêu diệt được đoàn kỵ binh Behemoth, sau đó chỉ cần báo thêm một chút chiến tổn là được.
Loại chuyện này đơn giản vốn không khả năng truy cùng diệt tận. Với những chiến tích quân sự xuất sắc trên người, cho dù biết rõ chiến tổn có vấn đề thì Người Mosey cũng sẽ giả bộ hồ đồ bổ sung cho đủ số, bởi vì bọn họ còn muốn hắn tiếp tục bán mạng.
Hơn nữa hắn cũng không phải đang ăn một mình, hắn có để lại một phần cho đám con ông cháu cha trong Quân đoàn số 23 mới. Chỉ cần có gan tham dự là sẽ có thu hoạch.
Quân đoàn 23 mới thành lập không đủ mạnh, đó là bởi vì chất lượng tổng thể của binh lính không đủ tốt, nhưng những hộ vệ đi theo bên cạnh đám nhị đại này vẫn rất biết chiến đấu.
. . .
Một tiếng động lớn vang lên trong thành Bethel, không chỉ đã làm kinh động đến quân đội thú nhân đang ở gần đó, mà còn làm kinh động đến những đội quân phòng thủ đang đóng quân gần đó.
Tin tức mà Kỵ binh Griffin thu thập được đang được truyền tới tay của vị tổng tư lệnh tiền tuyến - Nguyên soái Hodge.
Lúc đầu khi nhận được chiến báo này, ông ta còn nghi ngờ là có người đang nói đùa với mình.
Gia tộc Liberon cũng không phải là tiểu quý tộc. Cho dù trong mấy chục năm gần đây vẫn đang trên đà lao dốc, nhưng ít nhiều gì cũng là một trong những quý tộc lâu năm được xếp vào 5 vị trí đầu trong Công quốc.
Mười mấy đời người, hơn trăm năm quản lý. Pháo đài Bethel hoàn toàn có thể được xưng là vững như thành đồng, nếu như bàn về năng lực phòng ngự thì nó có thể xếp hạng trên trong toàn bộ công quốc Mosey.
Nguyên soái Hodge chưa bao giờ nghĩ đến khả năng một pháo đài to lớn kiên cố như vậy bị thất thủ. Ít nhất là trong giai đoạn đầu của cuộc chiến tranh là sẽ không thể bị thú nhân công phá.
Theo như kinh nghiệm bên phía Vương quốc Alpha, chỉ cần những đại quý tộc lâu năm không tự tìm đường chết, dù thú nhân có hạ quyết tâm muốn công phá hang ổ của họ thì cũng không thể nào hoàn thành trong một khoảng thời gian ngắn.
Không tin cũng chẳng có cách nào, những quân phòng thủ lân cận đều cho ra chiến báo tương tự, ngay cả Kỵ binh Griffin do đích thân ông ta phái đi điều tra cũng đã chứng minh Pháo đài Bethel đã thật sự trở thành phế tích.
Còn về chuyện thú nhân đã công phá Pháo đài Bethel như thế nào, tạm thời không ai nói rõ được, nhưng một số người suy đoán là nó có liên quan đến tiếng nổ kinh thiên động địa vừa nãy, và nghi ngờ đây là chuyện do thú nhân gây ra.
May mà Kỵ binh Griffin rất cố gắng điều tra, phát hiện ra đại quân thú nhân bị tổn thất nặng nề, làm cho Nguyên soái Hodge thở phào một hơi.
Không phải là do thú nhân gây ra là được, nếu như thú nhân có thể dễ dàng phá hủy một toà pháo đài thì những trận chiến sau này sẽ không thể nào đánh được nữa.
Thực ra, hiện giờ Nguyên soái Hodge cũng không biết những trận chiến sau này nên đánh như thế nào.
Pháo đài Bethel thất thủ, tuyến phòng thủ kiên cố ban đầu đã xuất hiện một lỗ hổng lớn.
Từ giờ về sau, đại quân thú nhân liền có thể từ khoảng trống này tiến quân thẳng về phía trước.
Mặc dù quân phòng thủ ở hai bên cũng có thể tập kích các tuyến vận chuyển hậu cần của bọn chúng.
Nhưng vấn đề là sự phụ thuộc vào đội hậu cần của đại quân thú nhân không nghiêm trọng như đại quân tộc nhân. Ngoài một số vật tư chiến lược ra, bọn chúng có thể sử dụng những nguyên liệu địa phương để phục vụ cho mục đích ăn uống ngủ nghỉ.
"Harley, lập tức báo tin cho vương đô, nói là Pháo đài Bethel đã bị thất thủ.”
“Nói với Quốc vương bệ hạ là binh lực cơ động trong tay chúng ta không đủ, không có năng lực che chắn lỗ hổng phòng tuyến kịp thời.”
“Việc xây dựng tuyến phòng thủ tiếp theo vẫn chưa được hoàn thành, không thể chặn đường của đại quân thú nhân tiến vào Công quốc. Kiến nghị Quốc vương bệ hạ mở rộng phạm vi vườn không nhà trống.”
“Tốt nhất là bao gồm tất cả các tỉnh phía bắc của công quốc, không cho thú nhân có cơ hội lợi dụng."
Trong khi nói chuyện, nét mặt Nguyên soái Hodge dần tối sầm lại. "Vườn không nhà trống" nói thì rất đơn giản, nhưng muốn làm được thì lại vô cùng khó khăn.