Người dịch: Whistle
"Bá tước các hạ, cuối cùng cũng chờ được các vị đến rồi.”.
“Sau nhiều ngày chiến đấu, chúng tôi đã sớm kiệt sức, chỉ sợ cứ điểm lại xảy ra vấn đề.”
“Hiện giờ các vị đã ở đây, chúng tôi cũng có thể trở về chỉnh đốn lại đội ngũ và đánh một giấc thật ngon.”
“Phi Hùng bảo đành giao lại cho các vị!”
“Bá tước Hudson, Tử tước Raquel, chúng tôi đi trước, gặp lại sau trận chiến..."
Nói xong lời khách sáo, viên sĩ quan trung niên liền nóng lòng mang theo đội quân xuất phát, hoàn toàn không cho đám người Hudson một cơ hội giữ lại nào.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson cũng cảm thấy cạn lời.
Nhưng sau khi nhìn đội quân này rời khỏi thành thì hắn liền hiểu là có chuyện gì đang xảy ra.
Rõ ràng là những người này chỉ biết tin Pháo đài Bethel đã thất thủ, nhưng lại không rõ Hoàng đình Hùng tộc cũng trả một cái giá thảm trọng, họ hiểu lầm là địch nhân sẽ đánh tới đây bất kỳ lúc nào cho nên mới phản ứng quá khích như vậy.
Giải thích là không thể nào, người ta đã vội vã rời đi, Hudson cũng lười giữ họ lại.
Chiến tranh chỉ vừa mới bắt đầu, hiện giờ thì còn tốt, nhưng lại có thể ngã xuống bất kỳ lúc nào. Kết bạn vào thời điểm như vậy chỉ làm tăng thêm phiền não.
Nhìn hai quân đoàn này rời đi, Hudson phát hiện ra đội ngũ của họ ít hơn quân đoàn bình thường rất nhiều.
Thời kỳ chiến tranh, quân đoàn chủ chiến ở tiền tuyến không có đủ biên chế chỉ có một lời giải thích: Bị tổn thất trên chiến trường.
Nhìn lá rụng là biết mùa thu đến, chắc chắn là sẽ không chỉ có quân phòng thủ ở Phi Hùng bảo là bị tổn thất nặng nề, sợ rằng toàn bộ quân phòng thủ trong phòng tuyến đều bị thú nhân chơi hành hạ vô cùng thê thảm.
Quân trú đóng bên ngoài đã rời đi, nhưng người của gia tộc Elvin thì vẫn còn. Mặc dù chết mất một vị gia chủ, nhưng cũng không có nghĩa là đã hoàn thành nghĩa vụ.
Trừ phi bọn họ chịu từ bỏ tước vị và lãnh địa, nếu không sẽ không thể nào thoát khỏi nghĩa vụ bảo vệ lãnh thổ của một vị lãnh chúa.
Là một thành viên của tập đoàn quý tộc, Hudson hiểu rất rõ là cái quần thể này phong bế cỡ nào, một khi bỏ qua cơ nghiệp thì gần như không thể lấy lại được.
Lưu thủ là cửu tử nhất sinh, nhưng nếu khởi nghiệp lại từ đầu thì là thập tử vô sinh. Cho dù thật sự có thể buông bỏ tất cả những điều này, thì kết cục cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu.
Không có thân phận quý tộc, không được quy tắc trò chơi bảo vệ, bọn họ chính là những con dê béo mới xuất chuồng, ai nhìn thấy đều sẽ tiến lên chém một đao.
Chủ động từ bỏ khác với quý tộc lưu vong, người ta là bị mất đất phong, gia chủ chiến tử, người thừa kế muốn thừa kế lãnh thổ cũng không được, nhưng xét về mặt pháp lý thì vẫn là người thừa kế hợp pháp.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần Công quốc Mosey thu lại lãnh thổ đã mất, bọn họ vẫn có thể trở về kế thừa lãnh địa.
Nhìn vào sự lựa chọn của gia tộc Elvin thì chắc là cũng đang đi con đường giống như những quý tộc này. Gia chủ mới toàn lực phối hợp trong phương diện bảo vệ thành trì, thủ được đương nhiên là mọi người đều vui vẻ.
Còn không thủ được liền an bài hậu bối rời đi, mất thêm một vị tân gia chủ và số tư quân còn lại của gia tộc. Đợi ngày Công quốc thu hồi lại lãnh thổ cũng chính là ngày lấy họ lại tất cả những gì đã mất.
Hudson tiếp quản đại quyền bảo vệ thành trì từ trong tay của Tử tước William non nớt, hắn liền mang theo một đám sĩ quan thân tín đi tuần tra quanh thành phố. Dính đến thân gia tính mạng, hắn cũng không dám xem thường.
...
Thành Dapest, tin chiến thắng truyền đến làm cho sắc mặt đang âm trầm của Chris IX trở nên tốt hơn một chút. Nếu như ông ta nhận được tin tốt như vậy trước khi Pháo đài Bethel thất thủ thì đã bày rượu chúc mừng rồi.
Nhưng mọi chuyện đã muộn, thắng lợi về chiến thuật không thể bù đắp cho sự sai lầm về mặt chiến lược. Ý nghĩa lớn nhất của "tin chiến thắng " chỉ là khích lệ sĩ khí.
"Đã xác minh tính tính xác thực của chiến tích này chưa, bọn hắn thật sự đã tiêu diệt một đoàn kỵ binh Behemoth sao?"
Chris IX quan tâm hỏi.
Việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật để báo cáo đã trở thành thông lệ từ lâu.
Công quốc cần trấn an lòng người, nếu không tô điểm thì sẽ không ai chịu được loại chiến báo bại trận mỗi ngay như vậy.
Nhưng lần này là ngoại lệ, tiêu diệt một đoàn kỵ binh Behemoth là chiến tích đủ lớn rồi. Nếu như lại dùng nghệ thuật gia công thêm thì sẽ lộ ra vẻ giả dối.
"Bệ hạ, bộ quân vụ chúng thần đã xác minh chiến tích này nhiều lần rồi. Quân đoàn quận Wright và Quân đoàn số 23 mới đúng là đã tiêu diệt được một đoàn kỵ binh Behemoth."
Martins trả lời khẳng định.
Chiến tích lần này là thật đến không thể thật hơn nữa. Cho dù có điều tra thế nào thì cũng không tìm ra vấn đề gì.
Nội dung được sửa đổi trong chiến báo chỉ đơn giản là che giấu chuyện đoàn kỵ binh Behemoth đã có một trận chiến đẫm máu với kẻ địch trước khi rơi vào vòng vây và bị tiêu diệt.
Những tì vết trong chi tiết này đều là vấn đề nhỏ. Quá trình giao chiến không quan trọng, quan trọng là số lượng Behemoth bị giết đúng như thực tế.
Chiến tích thực tế là thứ có sức thuyết phục nhất. Nếu như lại gia công thêm mấy lần, sợ là tộc Behemoth tuyệt đối không chịu được.
"Không có vấn đề gì thì tốt, trực tiếp tiến hành tuyên truyền đi! Có tin tức tốt này cũng sẽ có thể kích thích sĩ khí quân tâm trong quốc nội."
Chris IX bình tĩnh nói.
"Bệ hạ, cũng không phải là hoàn toàn không có vấn đề. Chiến tích và chiến báo đều không tìm được sơ hở này, nhưng chiến tổn thì lại có vấn đề lớn.”
“Theo số liệu mà bọn họ đã báo cáo, Quân đoàn quận Wright bị hao tổn hơn 2,800 thớt chiến mã, Quân đoàn số 23 mới bị hao tổn năm trăm thớt chiến mã.”
“Thế nhưng dựa theo thông tin mà chúng thần có được, toàn bộ Quân đoàn quận Wright cũng không có nổi hai ngàn con chiến mã, vậy thì làm sao có thể tổn thất được nhiều chiến mã như vậy!”
“Chúng thần đã phái người đi liên hệ với Bá tước Hudson, nhưng Bá tước Hudson một mực chắc chắn là bọn họ bị tổn thất lớn như vậy, còn hối chúng ta mau chóng bổ sung cho họ."
Martins có chút bất đắc dĩ nói.