Người dịch: Whistle
Báo cáo sai lệch về thiệt hại chiến tranh cũng không phải là chuyện gì mới mẻ.
Trong tình huống đánh thắng, chỉ cần báo cáo không bị chênh lệch quá nhiều thì bộ quân vụ sẽ lựa chọn ngầm thừa nhận, xem như là phần thưởng để khen ngợi những người có công.
Nhưng nếu vượt qua ranh giới thì phải phái người thanh tra. Trong tình huống bình thường, tất cả mọi người đều tuân thủ quy tắc ngầm, sẽ không làm quá mức.
Bộ quân vụ chỉ có nhiệm vụ hoạch định, bộ phận phụ trách bổ sung vật tư vẫn là Bộ hậu cần. Nếu cứ để mặc cho người phía dưới báo cáo sai thì Bộ hậu cần không có cách nào làm việc được.
Sau một thời gian dài, bộ phận hậu cần cũng đã rút ra kinh nghiệm. Bình thường bọn họ đều sẽ dựa vào những thông tin mà mình nắm giữ để tính ra một con số rồi coi đây là tiêu chuẩn, khi bổ sung vật tư, bọn họ sẽ dựa trên con số này để so sánh với báo cáo hao tổn của bên dưới rồi cắt giảm số lượng xuống.
Ví dụ như: Quân đoàn số 23 mới báo cáo chiến tổn là 500 thớt chiến mã, vậy thì thực nhận sau cùng có lẽ chỉ có 300 thớt.
Quân đoàn quận Wright là một ngoại lệ, làm quân khách, bọn họ không cần phải tuân thủ quy tắc ngầm. Nếu như Bộ quân vụ xác nhận số lượng trên báo cáo chiến tổn là chính xác thì Bộ hậu cần cũng chỉ có thể phân phát đủ số lượng.
Sau khi trải qua vụ thua thiệt ban đầu, hiện giờ Bộ hậu cần chỉ cần nhìn thấy Hudson liền đã trốn đi rất xa, nào dám cắt giảm vật tư của hắn.
Lỡ như làm lớn chuyện lên, những quy tắc ngầm không lên được mặt bàn này cũng không thể được lấy làm lý do để họ trốn tránh trách nhiệm.
"Quân đoàn quận Wright bị tổn thất bao nhiêu chiến mã?"
Chris IX quan tâm hỏi.
"Theo như tin tức mà quan viên Bộ hậu cần trú đóng trong Phi Hùng bảo truyền về thì lượng cỏ khô mà Quân đoàn quận Wright nhận lấy chỉ giảm xuống có một chút.”
“Dựa trên chuyện này để suy đoán, số lượng chiến mã bị tổn thất của bọn họ sẽ không vượt quá 200 con, thậm chí có khả năng là chưa tới 100 con. Cho dù có tăng thêm ngựa kém chất lượng thì chiến tổn cũng sẽ không vượt quá 500 con.”
“Từ những thông tin tình báo mà chúng thần thu thập được, vị Bá tước Hudson này đặc biệt quan tâm đến kỵ binh. Ngoài một đoàn kỵ binh tiêu chuẩn ra, người này còn trang bị thêm rất nhiều ngựa kém chất lượng.”
“Tất cả binh sĩ của Quân đoàn quận Wright đều đã từng học cưỡi ngựa. Trong cuộc vây giết đoàn kỵ binh Behemoth lần này, bộ binh đã biến kỵ binh. Chỉ tính riêng số lượng ngựa kém chất lượng được xuất động thôi cũng đã cao đến 3,500 người.”
“Nhiều nô mã như vậy, một phần là do dùng số vũ khí trang bị tịch thu được trên chiến trường để đổi lấy, còn phần lớn là do dọa dẫm Bộ hậu cần của chúng ta mà có, những con ngựa kém chất lượng đi theo họ từ lúc đầu thì đang được dùng để kéo xe.”
“Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, thần nghi là không đợi đến khi chiến tranh kết thúc thì Quân đoàn quận Wright đã biến thành quân đoàn kỵ binh rồi."
Martins phàn nàn nói.
Là Bộ trưởng bộ quân vụ, ông ta đều thích những đội quân nào biết chiến đấu.
Cho dù quân đoàn tinh nhuệ cần càng nhiều vật tư tiếp tế thì ông ta cũng đều không chớp mắt lấy một cái, bởi vì đã quen với những hành động vô sỉ này nhóm hãn tướng rồi.
Nhưng đây là lần đầu tiên mà Martins nhìn thấy loại cách chơi chuyển hình từ quân đoàn bộ binh thành quân đoàn kỵ binh.
Phàn nàn thì phàn nàn, nhưng ông ta vẫn không đưa ra ý kiến phản đối rõ ràng. Mặc dù có chút làm trái quy củ, nhưng cường giả thì có đặc quyền.
"Cho hắn!"
Chris IX vuốt vuốt trán nói.
Chần chờ một chút rồi lại bổ sung: "Nói cho Bá tước Hudson biết, chiến mã chỉ là vấn đề nhỏ.”
“Nếu như hắn có thể giết được năm ngàn kỵ binh Behemoth, hoặc là tiêu diệt một vạn quân của nHùng Nhân Hoàng tộc khác, dù hắn có muốn thay đổi toàn bộ trang phục thành trang phục của kỵ binh cũng không có vấn đề!"
Bánh vẽ, vẽ một cách trần trụi.
Nếu như Hudson thật sự có thể giải quyết nhiều thú nhân tinh nhuệ như vậy, có lẽ Quân đoàn quận Wright cũng chẳng còn lại bao nhiêu người. Người thì mất hết rồi, lời hứa thay đổi trang phục đương nhiên là không thành vấn đề.
Nếu như không bị hao tổn quá nhiều thì lại càng tốt hơn. Chỉ cần trả giá một chút trang bị mà đã có thêm một quân đoàn kỵ binh tinh nhuệ để dùng, Công quốc Mosey cũng sẽ không thua thiệt.
Về phần Hudson có thể biến bộ binh tinh nhuệ thành kỵ binh tinh nhuệ hay không, có án lệ toàn diệt đoàn kỵ binh Behemoth ở đây, Chris IX không hề cảm thấy lo lắng chút nào.
"Bệ hạ, về chuyện có liên quan đến việc phong thưởng công thần, ngài cảm thấy nên giải quyết như thế nào? Nếu không cứ dựa theo thông lệ, cứ tích lũy chiến công trước, đợi sau cuộc chiến rồi mới cùng nhau hạch toán?"
Tể tướng Herceg hỏi.
Con trai lão ta cũng đang ở trên chiến trường, mặc dù là đi theo ăn ké chiến công, nhưng đó cũng là chiến công. Là người nhận được lợi ích, quan tâm là chuyện tất nhiên.
Trong tình huống trưởng tử sinh tử khó liệu, hiện tại lão ta đành phải dành nhiều tâm sức hơn cho con trai thứ.
Có lẽ năng lực cá nhân của Raquel rất bình thường, nhưng mà vận khí lại không tệ, vừa bắt đầu thì đã ôm được bắp đùi, trực tiếp đi theo nằm thắng là được.
Lấy vận may của Raquel, khả năng sống sót vượt qua trận loạn thế này là phi thường lớn. Cộng thêm tuổi trẻ, vẫn còn có rất nhiều không gian có thể đào tạo. Vẫn có thể trở thành một chiếc lốp xe dự phòng người thừa kế.
"Phái người đi hỏi thăm ý kiến của bọn họ xem sao. Nếu như công thêm công lao của lần trước, rất nhiều người đã đủ công lao để gia tăng tước vị, hoặc là đổi lấy một mảnh đất phong.”
“Nếu như muốn kết toán, Công quốc có thể kết toán phần thưởng cho bọn họ. Tước vị, đất phong, vàng bạc châu báu, mỹ nữ, tài nguyên tu luyện, mặc cho họ lựa chọn.”
“Nếu như không chuẩn bị kết toán, vậy liền dựa theo thông lệ, cứ tính gộp lại đợi đến sau cuộc chiến rồi cùng nhau hạch toán.”