Người dịch: Whistle
“Bộ quân vụ nhất định phải làm rõ công tác giải thích về chuyện này, không thể để xảy ra nhiễu loạn.”
“Về phần Quân đoàn quận Wright, tước vị thì không thể thăng được nữa, vậy liền ban thưởng một chút vật thật đi!”
“Bộ ngoại vụ tiếp tục liên hệ với bọn họ, cố gắng hết sức lôi kéo một chút quý tộc về phía chúng ta. Tước vị và phong địa đều có thể phóng khoáng một chút.”
“Nhất là vị Bá tước Hudson kia, nếu là có thể lôi kéo được, mặc cho hắn chọn địa khu Bắc Cương để đóng quân, chúng ta cũng có thể..."
Những lời của Chris IX có vẻ như vô ý, trên thực tế lại là cố ý nói cho đám đại thần nghe. Chủ yếu là vì lo lắng bọn thủ hạ sẽ không tận tụy làm việc, dù sao cũng không có người muốn người khác chia phần bánh gato của mình.
Mặc dù Công quốc Mosey không hấp dẫn lắm đối với các quý tộc của Vương quốc Alpha, nhưng chỉ cần lợi ích đủ nhiều thì vẫn có thể dẫn dụ được một vài thằng ngốc tới.
Hoạt động thời gian dài như vậy mà một chút thành tích cũng không có, muốn nói bọn thủ hạ không tiêu cực biếng nhác thì sợ là cũng chẳng có ai tin.
Hiện giờ còn cố ý điểm danh đóng giữ ở địa khu Bắc Cương, đây chính là lời hứa tốt nhất đối với các quý tộc trong nước. Sau khi trải qua trận chiến này, sợ là cũng chẳng còn bao nhiêu quý tộc muốn làm hàng xóm của thú nhân nữa.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây của Vương quốc Alpha, cứ cách mỗi mấy chục nằm thì Đế quốc Thú Nhân sẽ phát động một cuộc xâm lược toàn diện. Không chừng mọi người còn có thể gặp lại cảnh này trong lúc sinh thời.
Biên giới luôn cần có người canh giữ, bản thân không muốn đi thì chỉ có thể để cho người khác đi.
Nếu như các quý tộc Công quốc đều không cần lãnh địa phía bắc, vậy thì những lãnh địa này sẽ nằm trong tay Quốc vương, cũng không thể để cho Vương thất đi cầm cự được nha?
Lãnh địa trực thuộc chính phủ trung ương?
Không nói đến việc này vẫn chưa tiền lệ, vấn đề là tất cả mọi người đều không yên lòng! Suy bụng ta ra bụng người, bản thân mình là mặt hàng gì, những người khác chắc cũng không khá hơn chút nào.
Phòng tuyến Pháo đài August bị thất thủ nhanh như vậy, mặc dù ngoài miệng mọi người không nói gì, nhưng trong lòng đều rất rõ ràng, chuyện này tuyệt đối có dính líu đến những quan chức phụ trách xây dựng phòng tuyến.
Bọn họ không truy cứu trách nhiệm là bởi vì hiện giờ tên quan liêu đã chịu trách nhiệm xây dựng phòng tuyến đã xuống mồ rồi. Kẻ xui xẻo nhiệm kỳ cuối cùng này đã cùng nhau ngã xuống trên chiến trường với cả tuyến phòng thủ.
Đây không phải là vấn đề là có thể giải quyết dựa vào việc thay người. Các lãnh chúa quý tộc tự mình xây dựng lâu đài, một khi phát hiện ra vấn đề, họ nói làm lại là làm lại. Chi phí hoàn toàn không đáng giá được nhắc tới trước mặt thân gia tính mạng.
Nhưng mà quan liêu thì không được, dù có trong sạch đến đâu thì cũng vô ích. Ngân sách là thứ có giới hạn, không thể tùy tiện làm lại.
Cho dù có phát hiện ra vấn đề, vì cái ghế của bản thân, bọn họ cũng sẽ lựa chọn che giấu. Dù sao chỉ cần thú nhân không phát động một cuộc xâm lược toàn diện trong nhiệm kỳ của họ thì quả bom này cũng sẽ không nổi.
Sau khi trải qua một lần bị thua thiệt, đã phải trả giá bằng máu, thì không ai muốn trải nghiệm thêm lần thứ hai nữa.
"Xin Bệ hạ yên tâm. Bộ ngoại vụ nhất định sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ!"
Pháo đài Bethel đổ nát lại nghênh đón thời khắc tỏa sáng một lần nữa.
Quan chức cấp cao của Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân đang tề tụ tại đây, tiến hành bước thương lượng cuối cùng trong việc hợp lực xuất binh.
Cuộc họp vừa mới bắt đầu đã lâm vào tình cảnh lúng túng. Đều là di chứng mà đại chiến lưu lại, từ ánh mắt như muốn giết người của Ưng Nhân Hoàng cũng có thể thấy được ông ta đang rất có ý kiến với Hùng Nhân Hoàng.
"Hùng lão quỷ, chẳng lẽ ông không nên cho ta một lời giải thích sao?"
Ưng Nhân Hoàng nghiêm nghị chất vấn, phá vỡ trầm mặc. Hiển nhiên là việc mất đi đội quân ba ngàn Người Ưng đã làm cho ông ta không kiềm chế được cảm xúc.
Trong Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân, Behemoth là bộ tộc có nhân khẩu thưa thớt nhất, Tộc Người Ưng tộc theo sát phía sau, tổng nhân khẩu mới miễn cưỡng đột phá bảy chữ số.
Tuy nói các bộ tộc thú nhân đều là toàn dân giai binh, nam nữ già trẻ đều có thể ra chiến trường, nhưng đó cũng chỉ là về mặt lý thuyết.
Lấy tộc Người Ưng làm ví dụ, người trẻ tuổi và người lớn tuổi chỉ bay trên không trung được có vài lần liền không bay nổi nữa.
Mất đi năng lực phi hành, không quân liền biến lục quân, ưu thế giữa tộc Người Ưng và những bộ tộc khác cũng biết mất.
Một lúc tổn thất ba ngàn Người Ưng là một con số quá lớn, còn lớn hơn tổn thất khi đánh lén Pháo đài August nhiều, nếu như Ưng Nhân Hoàng không bày tỏ một chút thì trở về cũng rất khó giải thích với tộc nhân.
"Giải thích, ông muốn ta giải thích cái gì?”
“Quyền chỉ huy quân đội của tộc Người Ưng đều nằm trong tay đám thuộc hạ của ông. Là do bọn hắn muốn vào trong thành, cũng đâu phải ta hạ lệnh kêu bọn hắn vào đó.”
“Binh sĩ tộc Ưng tổn thất nặng nề liền chạy đến tìm ta đòi một lời giải thích; Vậy dũng sĩ Hùng tộc ta tổn thất càng nhiều hơn, ta đi tìm ai đói một lời giải thích đây?"
Hùng Nhân Hoàng tức giận cãi lại.
Tộc nhân bị tổn thất nặng nề, trong lòng hai người đều đang tức sôi ruột. Đều là người bị hại, mặc dù Hùng Nhân Hoàng hiểu rõ tâm tình hiện giờ của Ưng Nhân Hoàng, nhưng không có nghĩa là ông ta chấp nhận bị người khác chỉ trích.
Một khi đã tức giận thì ông ta cũng chẳng thèm nể tình nữa. Chuyện đã xảy ra rồi, cũng đã sớm phái người qua đó giải thích rồi. Tin thì tin, không tin thì thôi, dù sao ông ta cũng không thẹn với lương tâm.
"Ngươi, ngươi..."
Thấy Ưng Nhân Hoàng tức giận đến độ không nói nên lời, sắp biến thành võ giả chính hiệu, ba người đang xem náo nhiệt ở bên cạnh cũng ngồi không yên.