Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 572 - Chương 572 - Tị Nạn

Chương 572 - Tị Nạn
Chương 572 - Tị Nạn

Người dịch: Whistle

Tốt xấu gì cũng phải ngăn cản được mấy ngày, để chứng minh là bọn họ đã phát huy được tác dụng chứ. Dựa theo thế cục hiện tại, cho dù Liên minh nhân tộc có thu hồi lại lãnh thổ bị mất trong tương lai thì cũng không còn chuyện của bọn họ nữa.

Nhỏ yếu chính là một cái tội, cho dù bên ngoài có một tầng quy tắc bảo vệ, nhưng về mặt bản chất thì đại lục Aslante vẫn luôn tuân theo luật rừng.

"Đại quân Thú nhân giết tới rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Orton XIX thất kinh hỏi.

Là một vị Quân vương cá ướp muối, ông ta chưa bao giờ hứng thú với những chuyện chém chém giết giết này. Bây giờ thấy địch nhân đã đánh đến trước cửa, nên cũng không biết phải đối phó như thế nào.

Biểu hiện của quần thần cũng tốt không hơn là bao. Giá trị lớn nhất của đại quân tiền tuyến chính là trì hoãn tốc độ tiến lên của đại quân Thú nhân.

Đúng là bọn họ cũng đã có chống cự, nhưng ở trước mặt đại thế của đại quân thú nhân thì lại bị sụp đổ, bất kỳ sự nỗ lực cá nhân nào cũng là điều vô ích.

Cuối cùng vẫn là vì có quá ít quân tinh nhuệ, số lượng tân binh quá nhiều. Không có nhiều binh sĩ có thể chiến đấu, lại còn bị đồng đội liên lụy làm cho không có cơ hội thể hiện, không bại mới là lạ.

"Bệ hạ, chuyện đã đến nước này rồi, chúng ta chỉ còn có thể chuẩn bị cho cuộc chiến bảo vệ Vương đô thôi.”

“Dù có nói thế nào, chúng ta cũng phải đánh với thú nhân một trận, để chứng minh tinh thần vĩnh viễn không khuất phục của Công quốc ta."

Tể tướng Jacob kiên trì nói.

Lời nói rất khó nghe, nhưng đây lại là thực tế. Nếu như không thể hiện một chút gì đó trên chiến trường, vậy thì sau này bọn họ sẽ không còn có thể lăn lộn trong giới quý tộc được nữa.

Không riêng gì bọn họ, toàn bộ quý tộc trong Công quốc Orton đều sẽ mắc chứng tử vong xã hội.

Nhiều khi nếm mùi thất bại cũng không sao, thất bại trước mặt thực lực tuyệt đối, sẽ không có người chế giễu châm chọc.

Quan trọng là bại như thế nào.

Dễ dàng sụp đổ và chống cự kịch liệt rồi bị mất thành mất đất là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Đại tranh chi thế, quý tộc không thể bảo vệ một phương chính là u ác tính đối với nhân tộc.

Tể tướng đã nói rõ là muốn liều chết, làm cho sắc mặt của một số người trong quần thần đều trầm xuống, nhưng mà cuối cùng vẫn không có ai đề nghị chạy trốn.

Không phải là mọi người không muốn dời đô chạy trốn, mà là thế cục bây giờ không cho phép bọn họ rời đi.

Chuyện đã tới nước này rồi, toàn bộ quý tộc trong Công quốc Orton đã không có đường lui.

Nếu như không thể hiện được một chút gì đó trong cuộc chiến sau, đàn sói đang nhìn chằm chằm cũng sẽ không bỏ qua cho họ.

Một khi rút lui, thân phận quý tộc của Công quốc Orton trong tương lai sẽ không còn là vinh diệu, mà là trò cười bị người ta giễu cợt.

Cho dù đánh không lại thú nhân thì cũng phải cắn răng cầm cự. Thứ có thể rửa sạch nỗi nhục chỉ có máu tươi.

Không đủ thực lực thì chỉ có thể biểu hiện ra vẻ mặt anh hùng bị thảm, tranh thủ sự cảm thông trong giới quý tộc.

Sự cảm thông không thể dùng làm cơm ăn, nhưng sự cảm thông có thể làm cho các thế lực lớn chừa lại cho gia tộc bọn họ một chén canh.

"Viện binh của chúng ta đâu?"

Orton XIX quan tâm hỏi.

Dù có nói thế nào, nếu đã có thể giãy dụa thì nhất định phải giãy dụa một lần.

Đại quân Thú nhân khí thế hung hăng là không sai, nhưng đội quân mang tới đều tinh nhuệ, bọn chúng không nhất định sẽ dùng để công thành.

"Bệ hạ, chúng ta chỉ vừa mới gửi tín hiệu cầu viện, các quốc gia còn chưa trả lời.”

“Xét đến vấn đề khoảng cách, đại đa số viện binh của các quốc gia đều là nước xa không cứu được lửa gần.”

“Trong số các quốc gia có chung biên giới với chúng ta, Người Mosey ốc còn không mang nổi mình ốc. Các nước nhỏ phía tây thực lực có hạn, không thể trông cậy vào.”

“Hiện giờ chỉ còn lại một nước có đủ thực lực để giúp chúng ta, đó là Vương quốc Warhammer.”

“Chỉ là biểu hiện của họ trong cuộc chiến lần này lại không được tích cực lắm, muốn họ viện trợ cho chúng ta sợ là không dễ."

Dubs lo lắng nói.

Nước yếu không có ngoại giao. Là bộ trưởng bộ ngoại giao của một nước nhỏ yếu, Dubs vẫn luôn phải chịu áp lực rất lớn.

Việc duy trì quan hệ quốc tế vào lúc bình thường đã cố gắng hết sức rồi. Bây giờ muốn các quốc gia gửi binh viện trợ, chỉ với dăm ba câu nói là không thể nào làm được.

"Tuyên bố lệnh triệu tập tất cả các quý tộc của công quốc tập trung tại thủ đô, cùng nhau quyết một trận tử chiến với thú nhân!”

“Còn về những người khác, để lại cũng không có tác dụng gì, cứ để bọn chúng tự đào mệnh đi!"

Orton XIX nhẫn tâm nói.

Không còn hy vọng giữ lại toàn bộ công quốc, vậy thì ưu tiên giữ vững thủ đô vậy.

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là một cuộc trao đổi chính trị bí mật.

Để các quý tộc vứt bỏ lãnh địa, chạy tới tham gia cuộc chiến bảo vệ vương đô, đổi lấy quyền rút lui hợp pháp dành cho gia quyền của bọn họ.

Không đợi mệnh lệnh của Orton XIX truyền đi, làn sóng tị nạn đã bắt đầu trước rồi.

Biết được sự tàn bạo của thú nhân, người dân từ khắp nơi trong Công quốc Orton đã bắt đầu chạy trốn trước mà không cần người nào tổ chức.

Những người giàu thì ngồi xe ngựa rời đi, những người nghèo thì dùng một cái bao gom hết tất cả tài sản.

Ngoài một số quý tộc tận tâm vẫn đang duy trì trật tự ra, ở hầu hết các khu vực của Công quốc, trật tự xã hội đã sụp đổ.

Vô số tội ác đang liên tục diễn ra trong quốc gia khổ nạn này.

...

Chạy nạn cũng là chuyện rất thú vị, sau khi được chứng kiến ​​sức mạnh khủng khiếp của đại quân Thú nhân, mọi người đều sẽ chọn một vài quốc gia hùng mạnh để đào mệnh.

Là hàng xóm tốt, Vương quốc Warhammer không kịp đề phòng đã trở thành lựa chọn hàng đầu trong công cuộc chạy nạn.

Dòng người tị nạn tràn vào đã làm cho tâm lý của các quý tộc ở khu vực biên giới của Vương quốc Warhammer sụp đổ.

Bình Luận (0)
Comment