Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 58 - Chương 58 - Vương Quyền Và Thần Quyền

Chương 58 - Vương Quyền Và Thần Quyền
Chương 58 - Vương Quyền Và Thần Quyền

Người dịch: Whistle

Nhiều vật tư như vậy, bản thân hắn cũng nuốt không trôi, đại bộ phận đều phải lấy ra để đút lót.

Là giả thì sẽ không thể nào là thật, nếu như có người chăm chỉ điều tra thì sẽ phát hiện ra chiến báo mà Hudson trình lên bị thiếu sót rất nhiều. Nếu không khơi thông các mối quan hệ phía trên thì bản chiến công được phóng đại này cũng sẽ không thể nào là thật được.

Có được khoản chiến công này, lại thêm cuộc chiến ở cứ điểm Ethel trước đó nữa, sau khi tới khâu chia cắt chiến lợi phẩm, Hudson liền có thêm một nửa khả năng mò được một mảnh lãnh địa.

Về phần lãnh địa lớn hay nhỏ, tốt hay xấu, vậy thì phải khảo nghiệm mạng lưới quan hệ nhân mạch của gia tộc Koslow ở tỉnh Đông Nam này.

Chuyện đã đến nước này rồi, Hudson đã không còn có thể làm gì thêm được nữa.

Hắn chỉ có thể thu xếp tốt quan hệ của các phương, không hi vọng mọi người có thể hỗ trợ, chỉ cần bọn hắn không quấy rối là được, cuối cùng vẫn khó tránh khỏi phải so sánh thực lực giữa các gia tộc.

......

Bộ chỉ huy Liên quân, vừa mới đánh bại được một cuộc đánh lén của phản quân, Bá tước Pierce giống như đang ngồi một chuyến tàu lượn siêu tốc vậy.

Khô Lâu Hội không theo sáo lộ ra bài, không chỉ đánh lén trên đường hành quân, thậm chí còn phái binh đánh lén đội vận lương.

May mà thằng nhóc tên Hudson kia vẫn còn có chút bản sự, đập nát kế hoạch đánh lén của quân phản loạn, nếu không thì bây giờ ông ta chỉ có thể mang theo đại bộ đội xám xịt dẹp đường hồi phủ.

Nghĩ tới đây, oán khí của ông ta đối với quân đoàn số 5 lại tăng lên. Không đi hộ tống lương thảo cho tốt, lại còn chạy đi ăn cướp, căn bản là không đặt ông ta vào mắt.

Nhưng tức giận thì tức giận, thật sự là hiện giờ ông ta đã không còn biện pháp nào với đám người cả gan làm loạn này. Từ sau khi thoát ly đại bộ đội thì đám người này đã biến mất ở trong tầm mắt của Pierce.

Diện tích của hai quận này cũng không nhỏ, nếu như một đội quân nhỏ gồm mấy trăm người muốn lẩn trốn thì cho dù có là kỵ binh Griffin cũng không dễ dàng có thể phát hiện ra được.

Huống chi số lượng Kỵ binh Griffin cũng có hạn, nhiệm vụ quan trọng nhất vẫn là giám sát động tĩnh của quân phản loạn, thực sự là không có thời gian để đi tìm đám người này.

Ngay cả người cũng không liên lạc được, muốn truy cứu trách nhiệm đương nhiên là cũng không thể nào.

Muốn tính sổ thì cũng phải chờ đám quý tộc này trở về rồi mới tính được.

Không chỉ riêng quân đoàn số 5 bằng mặt không bằng lòng, ngay cả đám quý tộc ở ngay dưới mí mắt của ông ta cũng không hề an phận.

Kỵ binh Griffin phụ trách điều tra đã hồi báo với ông ta là có người tự mình thoát ly đại bộ đội làm việc riêng không chỉ một lần. Có lẽ là bởi vì ở ngay dưới mắt của ông ta nên mới thu liễm một chút, mỗi lần đều là đi nhanh về nhanh.

Xét thấy mọi người vẫn luôn không gây ra chuyện gì lớn, vì đại cục nên Bá tước Pierce cũng là mở một con mắt, nhắm một con mắt.

Dù không truy cứu, nhưng mà sổ sách này vẫn bị ông ta nhớ kỹ trong lòng. Tên quý tộc nào an phận thủ thường, tên nào tùy ý làm bậy, Pierce đều biết rõ.

“Hừ!”

Sau khi hừ lạnh một tiếng, Bá tước Pierce nhìn lên mặt trăng ở qua cửa sổ, tự nhủ: “Xem ra mình đã đối xử quá ôn hòa với bọn họ rồi, đến mức đám người này đều đã trở nên tự cao tự đại.”

“Mình chỉ không muốn tính toán với bọn hắn thôi, thật sự cho mình không làm gì được bọn hắn sao. Xem ra cũng đã tới lúc để cho bọn hắn biết được ai mới là chủ nhân thật sự của cái tỉnh Đông Nam này.”

“Nếu như không phải lo lắng bị người ở vương đô kia kiêng kị, tỉnh Đông Nam này sớm đã trở thành vật của gia tộc Dalton ta rồi......”

Thương Lan thành, Phỉ Thúy cung.

Kể từ khi nhận được tin tức “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” đã xuất hiện ở tỉnh Đông Nam thì đám cao tầng của vương quốc Alpha liền bắt đầu mất ngủ, bao gồm cả quốc vương Caesar III vĩ đại cũng không ngoại lệ.

Theo lý mà nói, chỉ là một món tà khí mà thôi, cho dù nó có vang danh trong lịch sử thì cũng không đáng phải để nhiều đại nhân vật huy động nhân lực như vậy.

Dù sao khi Huyết Nguyệt Giáo hoành hành ngang dọc lục địa Aslante vào ba trăm năm trước đều dựa vào nhiều nguyên nhân khác nữa, “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” chỉ là một trong số đó mà thôi.

Nếu như thật sự chỉ có một món tà khí mà có thể đại sát tứ phương, quấy cho đại lục này gà chó không yên thì cũng quá xem thường nội tình của các đại thế lực rồi.

Vấn đề mấu chốt nằm ở chỗ sau lưng của “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” còn có liên quan đến Thần Hi giáo hội. Bất cứ chuyện gì mà dính đến Giáo hội thì sẽ không có một vương quốc nào dám xem thường.

Vương quốc Alpha còn khá tốt, có đủ quyền tự chủ, sức mạnh của Giáo hội ở bên này cũng không mạnh lắm, còn không thể can thiệp vào quyết sách quốc gia.

Cho dù tập đoàn vẫn sẽ nộp đủ một thành thuế cho Giáo hội, nhưng đám người này đều chỉ bằng mặt không bằng lòng. Cái “một thành thuế” này vốn là thu nhập quan trọng nhất của Giáo hội, nhưng ở đây thì chỉ đủ cho giáo đường chi tiêu hàng ngày.

Nếu như không phải vì lo lắng Giáo hội không thể duy trì được mà rút lui thì có lẽ sẽ càng quá đáng hơn. Người ở phía dưới dám làm như vậy thì đương nhiên là không thể thiếu được sự ủng hộ của thượng tầng.

Huyết Nguyệt hạo kiếp xảy ra vào ba trăm năm trước chính là một ván cờ giữa giai cấp thống trị và quân phản loạn, cũng là vương quyền và thần quyền tranh phong.

Đế quốc Quang Minh mà Giáo hội ủng hộ cũng đã sụp đổ trong bàn cờ này. Sau cuộc chiến này, Thập đại quân đoàn mà giáo hội ra sức chống đỡ cũng đều mười không còn một, tổn thất nặng nề như vậy khiến cho Giáo hội bị ép phải co vào.

Đây vẫn chỉ là mới bắt đầu, Giáo hội vẫn còn có sức ảnh hưởng rất mạnh ở địa phương.

Bình Luận (0)
Comment