Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 59 - Chương 59 - Vương Quyền Và Thần Quyền (2)

Chương 59 - Vương Quyền Và Thần Quyền (2)
Chương 59 - Vương Quyền Và Thần Quyền (2)

Người dịch: Whistle

Cuộc tranh đấu giữa vương quyền và thần quyền vẫn tiếp tục kéo dài.

Trải qua mấy đời quốc vương cố gắng, dựa vào nhiều loại thủ đoạn như thẩm thấu phân hoá, mua chuộc chèn ép, cuối cùng đã ly gián thành công mối quan hệ giữa tổ chức Giáo hội ở bản địa và Giáo hoàng quốc, vương quốc Alpha cũng thành công giam giữ quyền hạn của Giáo hội vào trong lồng giam.

Hiện giờ, trên danh nghĩa thì tổ chức Giáo hội ở vương quốc Alpha vẫn thuộc về Giáo hoàng, nhưng trên thực tế tổ chức này đã bị các đại quý tộc âm thầm khống chế từ lâu rồi.

Tổng giám mục của Giáo hội chính là thành viên của vương thất, các giám mục khác cũng đều là con cháu của các đại quý tộc. Vô luận là bồi dưỡng nhân tài hay là tấn thăng nội bộ đều đã có một bộ hệ thống rõ ràng.

Đối với mệnh lệnh của Giáo hoàng, tất cả mọi người vẫn lựa chọn thi hành. Nếu như tổn hại đến ích lợi của gia tộc thì mệnh lệnh đó chẳng khác gì giấy vệ sinh.

Dưới một bối cảnh như vậy, quan hệ giữa vương quốc Alpha và Giáo Hoàng quốc đương nhiên là sẽ không tốt.

Không có trực tiếp bùng nổ xung đột cũng là bởi vì pháp không trách chúng. Chỉ cần là những vương quốc hơi cường đại trên đại lục này đều sẽ chơi như vậy.

Những quốc gia vẫn chưa thể hạn chế được thần quyền cũng đều đang cố gắng làm vậy, chuyện này làm cho Giáo hoàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bất kể có nói thế nào, hiện giờ tất cả mọi người đều là thuộc hạ của Thần Hi chi chủ. Lỡ như ép chặt quá, người ta trực tiếp làm ra một đống Giáo Đình to to nhỏ nhỏ khác nhau thì lúc đó sẽ không chơi tiếp được nữa.

Thần Hi chi chủ cũng đã chưa từng hiển thánh mấy ngàn năm qua, sự kính sợ đối với Thần Linh của mọi người đã hạ xuống mức thấp nhất. Nếu như không phải còn cần dùng Giáo hội để lừa gạt dân chúng ở tầng dưới chót thì Giáo Đình có còn tồn tại hay không đều là một ẩn số.

Nhân nào cũng có quả, ai bảo trước kia Giáo Đình chơi quá lố, động một chút là đưa người lên giàn thiêu, cho dù là quốc vương cũng không có cảm giác an toàn.

Vương quốc Alpha hiện giờ đã hài hoà hơn nhiều rồi, mặc dù quốc vương và tập đoàn quý tộc vẫn luôn nội đấu không ngừng, nhưng mà ít nhất cũng không xuất hiện chuyện đưa quý tộc lên giàn thiêu.

Mọi người đều là người một nhà, cho dù đấu tranh quyền lực thất bại, cùng lắm thì về nhà dưỡng lão, rất ít phát sinh chuyện chém tận giết tuyệt.

“Huyết Nguyệt Kèn Lệnh xuất hiện ở tỉnh Đông Nam, xem ra vị Giáo hoàng hiền lành kia của chúng ta cũng không phải ôn hoà giống như mặt ngoài.”

“Nhưng gã ta cũng không nên hạ thủ từ vương quốc Alpha của ta, thật sự cho rằng bây giờ vẫn còn là ba trăm năm trước, tất cả mọi người đều phải cúng bái bọn hắn sao!” Caesar III cười lạnh nói.

Thực lực vĩnh viễn cũng là sức mạnh lớn nhất , thực lực của các quốc gia thoát khỏi giáo hội bóc lột, nghiền ép đều đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cho dù vương thất đã tổn thất nặng nề trong cuộc chiến với thú nhân một trăm năm trước, cũng lộ ra dáng vẻ suy tàn, đã có chút không thể áp chế được các đại quý tộc trong quốc nội, nhưng dưới sự cố gắng của Caesar III, vương quốc vẫn có thể duy trì được cân bằng.

Về chuyện đối đãi với Giáo hội, lập trường của tập đoàn quý tộc vẫn luôn nhất trí. Dù sao cũng không ai muốn là trên đầu mình sẽ có thêm một vị tổ tông suốt ngày đòi tiền, nhất là vị tổ tông này còn có thể tùy thời đưa mình lên giàn thiêu.

Cho dù là trong trăm năm qua, Giáo Đình đang cố gắng thay đổi hình tượng của mình, gần đây cũng không còn đưa vị quý tộc nào lên giàn thiêu nữa, nhưng vẫn không thể nhận được sự tán thành của mọi người.

“Bệ hạ, đây là chuyện trong dự liệu. Qua hơn ba trăm năm nghỉ ngơi lấy lại sức, thực lực của Giáo Đình đã khôi phục được không ít.”

“Mặc dù vẫn không bằng thời kỳ đỉnh phong, nhưng cũng đã mạnh hơn bất kỳ một quốc gia nhân tộc nào. Hiện giờ bọn họ đã phát triển đến cực hạn, nhắm mục tiêu ở bên ngoài bán đảo Quecnine cũng không làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.”

“Sự xuất hiện của Huyết Nguyệt Kèn Lệnh ở tỉnh Đông Nam có lẻ chỉ là đang thử chúng ta mà thôi. Nếu như Bá tước Pierce có khả năng kịp thời chặt đứt xúc tu của bọn họ thì chắc là Giáo Hoàng quốc sẽ thay đổi mục tiêu.”

“Trước đó, vương quốc Frank, vương quốc Dante, vương quốc Bờ Nam đều từng xảy ra chuyện tương tự.”

Tể tướng Đại công tước Newfoundland bình tĩnh hồi đáp.

Giáo Đình muốn nhặt lại vinh quang ngày xưa, bước đầu tiên nhất định phải thành công, cho nên phải chọn quả hồng mềm để bóp.

Chọn lựa đối thủ cũng là một việc vô cùng khảo nghiệm kỹ xảo. Lực ảnh hưởng quá nhỏ thì không được, không chỉ không tạo thành chấn nhiếp, ngược lại còn có khả năng khiến cho các quốc gia liên hợp chống lại.

Thực lực mạnh thì càng không được, vạn nhất bị người ta dạy làm người thì xấu hổ.

“Giáo Đình cũng không phải là bền chắc như thép, không phải tất cả mọi người đều thích giày vò, đại đa số hồng y giáo chủ đều hy vọng duy trì hiện trạng.”

“Kẻ muốn chơi đùa chủ yếu đều là những tổ chức tiếng xấu truyền xa như Thẩm Phán kỵ sĩ đoàn, Sở phán quyết dị đoan, Thánh Điện đường, Thiên Đường Chi Môn.......”

“Có lẽ việc Huyết Nguyệt Kèn Lệnh rơi vào trong Khô Lâu Hội chính là tác phẩm của một trong những tổ chức này. Dù sao bọn hắn thao túng tổ chức tà giáo làm loạn đại lục cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.”

Quân vụ đại thần Đại công tước Epierro tỉnh táo phân tích.

Tổ chức chèn ép dị đoan lợi hại nhất cuối cùng lại trở thành người nâng đỡ dị đoan, không thể không nói đây thực sự là một loại châm chọc.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, nếu như không có dị đoan thì làm sao thể hiện được sự vĩ đại của Giáo Đình chứ?

Trong thời đại mà Giáo Đình đang co rút lại, trên đại lục chỉ có tầng tầng lớp lớp dị đoan tà giáo làm loạn thì mới thể hiện được tầm quan trọng của Giáo hội.

Bình Luận (0)
Comment