Người dịch: Whistle
Hơn nữa, nếu như chuyện này thật là do thú nhân gây ra, vậy thì tại sao chỉ nhắm vào Vương quốc Alpha, mà không tiện thể ám sát cả Công quốc Mosey và Vương quốc Warhammer luôn.
Không phải Hudson xem thường đồng minh của mình, nhưng nếu như có một lượng tướng lĩnh trọng yếu ở tiền tuyến bỏ mình thì phòng tuyến Terence còn lại của Người Mosey sẽ lập tức sụp đổ.
Không có đội quân này, thành Dapest thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian, Công quốc Mosey cũng sẽ tiêu đời.
Tình hình ở Vương quốc Warhammer cũng không kém hơn là bao, "Tuyến phòng thủ thép" của họ nhìn có vẻ như rất mạnh, nhưng thực tế lại rất ỷ lại vào sự phối hợp của các quân đoàn tiền tuyến.
Nếu như có vấn đề xảy ra ở bất kỳ phân đoạn nào, tuyến phòng thủ bằng thép sẽ trở thành tuyến phòng thủ bằng sắt vụn, nó sẽ bị đại quân thú nhân phá vỡ ngay lập tức.
Từ phân tích tổng hợp đến xem, hắc thủ phía sau màn là nhân tộc có hiềm nghi càng lớn hơn, đồng thời còn là thế lực có thâm cừu đại hận với Vương quốc Alpha.
Trong một thoáng, trong đầu Hudson hiện ra hai chữ —— "Giáo Đình" .
Sắc mặt của hắn cũng lập tức âm trầm, nếu như suy đoán này là chính xác, vậy thì sau này sẽ xảy ra chuyện lớn.
Nếu như tin tức này được chứng thực, nội loạn của nhân tộc đã ở ngay trước mắt. Phe quân chủ do Vương quốc Frank cầm đầu chắc chắn sẽ tận dụng cơ hội này để thanh toán với Giáo Đình, vậy thì tiền tuyến...
Hudson nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ này, Caesar III không phải là người hành động theo cảm tính. Cho dù ông ta có điều tra ra được Giáo Đình thì cũng sẽ nhẫn nhịn trước.
Nội chiến vào thời điểm này sẽ chỉ làm lợi cho thú nhân. Cho dù muốn tính sổ với Giáo Đình thì cũng phải chờ đến sau cuộc chiến rồi mới làm.
Trong lòng Hudson không khỏi thầm mắng Giáo Đình ngu xuẩn. Cho dù muốn gây phiền phức cho Vương quốc Alpha thì cũng đừng nên sử dụng thủ đoạn này.
Muốn đánh một nước lớn, chỉ dựa vào ngoại lực thì sẽ rất khó làm được, biện pháp tốt nhất chính là kích động mâu thuẫn nội bộ.
Nghĩ tới đây, Hudson càng nhức đầu hơn, kế hoạch lúc đầu lại không dùng được nữa.
Giáo Đình sẽ chơi ngu ngốc một lần, nhưng không có nghĩa là họ sẽ tiếp tục chơi ngu nữa.
Các quý tộc lâu năm suy sụp sẽ không sẵn sàng từ bỏ lợi ích của mình, các đại quý tộc mới quật khởi cũng sẽ không bỏ qua cơ hội khuếch trương, song phương chắc chắn sẽ phát sinh va chạm .
Sau chiến tranh, Vương quốc Alpha sẽ được cải tổ lại, một trận long tranh hổ đấu là chuyện không thể tránh được, đây chính là thời cơ tốt nhất để Giáo Đình tham gia vào.
Công khai tham dự thì không được, nhưng lén lút ủng hộ một ít quý tộc kiếm chuyện thì lại vô cùng nhẹ nhõm.
Vứt bỏ hết những chuyện phiền lòng này, Hudson cử hành yến hội đầu tiên ở Phi Hùng bảo. Để khỏi bị người ta chỉ trích, bữa tiệc này được đặt một cái tên rất đẹp: Tiệc mừng chiến thắng.
Mặc dù đã được một thời gian kể từ trận chiến thắng lớn lần trước, nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ. Lý do đều đã chuẩn bị sẵn: bề bộn quân vụ.
Hết bận rồi thì chúc mừng. Không có gì sai cả.
Chọn thời điểm này đương nhiên là có lý do. Một mặt là hắn cần lôi kéo những quý tộc Orton chưa ngã xuống, một mặt khác là vì đám quý tộc phương bắc trong quân.
Mặc dù con em quý tộc phương Bắc Địa chiếm tỷ lệ vô cùng ít ỏi trong quân viễn chinh, nhưng nếu bàn về năng lực thì những người này thuộc hàng giỏi nhất nhì trong toàn quân.
Trong tình huống bình thường, Hudson không có hy vọng thu phục đám người này, nhưng tình huống bây giờ đã phát sinh biến hóa.
Sự kiện ám sát đột nhiên xảy ra làm cho thế cục tiền tuyến đại biến, chắc chắn là đã có không ít quý tộc đất phong ở phương bắc gặp nạn rồi.
Đại quý tộc có thực lực hùng hậu chắc là có thể vượt qua phong ba lần này, nhưng trung tiểu quý tộc thì không.
Cho dù bọn họ đã phụ thuộc vào Ngũ Đại Công Tước Bắc Cương, nhưng khả năng cao là lúc này cũng đã trở thành pháo hôi.
Nếu lực lượng của gia tộc bị trọng thương, thậm chí là trực tiếp hủy diệt, vậy thì những con em quý tộc phương bắc này cũng sẽ biến thành bèo trôi không rễ.
Đừng nói là tiến thêm một bước, có thể hay không tại đông nam hành tỉnh đem gia tộc truyền thừa tiếp, đều là một ẩn số.
Không có sự che chở của gia tộc, bọn họ sẽ không còn quyền nói chuyện trong chính trị. Có thù báo thù, có oán báo oán, các quý tộc bản địa có muôn vàn cách thứ để chơi chết bọn họ.
Vào những lúc như thế này, thiện ý của Hudson lão gia liền lộ ra cực kỳ trọng yếu.
Nếu như lòng dạ hiểm độc một chút, Hudson hoàn toàn có thể chơi chết bọn họ rồi trực tiếp chiếm đoạt đất phong của họ sau chiến tranh.
Nhưng suy cho cùng cũng còn tình nghĩa đồng bào, Hudson khinh thường làm ra loại chuyện vô lương như hố tiểu đệ này.
Chỉ cần nguyện ý tiếp nhận thiện ý của hắn, vậy thì mọi người vẫn còn là bạn tốt. Không muốn đi theo Hudson lão gia lăn lộn cũng không sao, sau chiến tranh tự mình xin phép rời khỏi tỉnh Đông Nam là được.
Đây cũng là vì tốt cho mọi người. Quý tộc bản địa tỉnh Đông Nam sẽ không dung thứ cho họ, nếu như không có hậu trường che chở thì sẽ rất khó lăn lộn.
Ngay cả sau khi những người này nhập ngũ đều đang không ngừng kết bạn, nhưng ở trước mặt lợi ích, một chút quan hệ này vẫn còn chưa đủ.
...
"Nam tước Kettler, sao trông ngươi có vẻ lo lắng vậy? Chẳng lẽ là do ta chiêu đãi không tốt sao?"
Hudson ra vẻ không biết gì hỏi.
Hắn vẫn luôn rất để tâm đến vị hàng xóm cũ này. Mặc dù Nam tước Kettler vẫn luôn bị hắn áp chế, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến việc y có năng lực.
Trong một hoàn cảnh bất lợi lớn như vậy, Diệp Phong Lĩnh vẫn có thể phát triển không ngừng đã là chứng minh tốt nhất rồi.
Sự bối rối hiện giờ đương nhiên là vì Kettler đang bị vận rủi ngập đầu, y lại bị hãm sâu trong vòng phong ba một lần nữa.