Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 586 - Chương 586 - Bỏ Gánh (4)

Chương 586 - Bỏ Gánh (4)
Chương 586 - Bỏ Gánh (4)

Người dịch: Whistle

Trong công văn mà Vương quốc gửi tới có nhắc đến "Thất Nguyệt hội". Mặc dù không có chứng cứ chứng minh, nhưng khả năng cao là Thất Nguyệt hội sẽ không thể thoát khỏi tội danh cấu kết thú nhân.

Là một thành viên của Thất Nguyệt hội, cho dù là bị ép gia nhập vào, nhưng sau này cũng rất khó thoát khỏi chuyện bị Vương quốc tính sổ.

Nếu thực lực của gia tộc không bị tổn hại, có lẽ còn có thể giúp y vận hành một chút. Nhưng xét theo tình huống trước mắt, sợ là có rất ít trung tiểu quý tộc Bắc Cương có thể toàn thân trở ra.

"Bá tước các hạ hiểu lầm, tôi chỉ đang lo lắng cho chiến cục ở Bắc Cương. Có nhiều vị tướng lĩnh cao cấp gặp chuyện bỏ mình như vậy, sau này sợ là..."

Trong khi giải thích, Kettler liên tục nháy mắt ra hiệu cho Hudson, như thể đang cầu xin hắn bỏ qua cho mình.

Nhìn thấy cảnh này, Hudson mỉm cười. Nâng chén chạm vào một cái, uống một ngụm nhỏ rồi quay đầu đi liên hệ với những quý tộc khác.

Người thông minh, có rất nhiều lời đều không cần nói thẳng ra, trực tiếp ám chỉ là được rồi.

Thân phận "Thất Nguyệt hội" chính là sơ hở lớn nhất hiện giờ của Nam tước Kettler. Nếu không muốn bị tan xương nát thịt trong cơn bão táp thì cũng chỉ có thể dựa vào phe Hudson.

Còn về chuyện chỗ dựa này có thể che gió che mưa hay không thì còn phải chờ thời gian kiểm chứng.

Ít nhất là trong thời gian ngắn này, ấn tượng của y về Hudson là tương đối đáng tin cậy..

Sau một chút ngập ngừng, Nam tước Kettley cũng tham gia vào trong hoạt động giao tiếp.

Chẳng qua là lần này khác với lúc trước, trong lúc nói chuyện với bạn bè, y luôn vô tình nhắc đến những ưu điểm của Hudson lão gia.

Kettler cũng là bị ép làm thuyết khách bất đắc dĩ. Muốn tìm một nơi nương tựa thì cũng phải bỏ phí nhập hội.

Dù sao thì kéo theo một đám bằng hữu gia nhập cũng có phân lượng hơn là tham gia một mình. Lỡ như thế cục phát sinh biến hóa gì đó, khả năng trở thành con rơi cũng sẽ thấp hơn một chút.

...

Tại tỉnh Atreus của Vương quốc Warhammer, một trận đại chiến để định đoạt số phận của vương quốc đang nổ ra.

Nguyên soái Borg, người kiên quyết phản đối trận chiến này, cuối cùng đã chọn bỏ gánh. Ai thích làm thì tự đi mà làm, dù sao lão ta cũng đã lấy lý do là bị bệnh nên không chỉ huy được.

Joseph II không làm gì được vị nguyên soái có tính cách bốc đồng này của mình, cho nên chỉ đành đích thân phụ trách đốc chiến.

Đều là bị ép phải như vậy, trận chiến lần này có liên quan đến sự điều phối và phối hợp của các quân đội ở nhiều tỉnh, những tướng lĩnh bình thường không đủ uy vọng không đủ sẽ không làm được.

Sau khi sàng lọc các tướng lĩnh quan trọng của vương quốc, cuối cùng cũng không tìm được ai phù hợp hơn Nguyên soái Borg.

Joseph II bị dồn vào chân tường, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tự mình nắm quyền chỉ huy.

Mọi người vẫn sẵn sàng nể mặt của một vị Quốc vương, quân đội các tỉnh đều điều động theo yêu cầu của Quốc vương, sau đó liền xảy ra vấn đề.

Bởi vì khoảng cách khác nhau nên mặc dù quân đội của mỗi tỉnh đều xuất phát vào cùng một thời điểm, nhưng thời gian đến của họ lại khác nhau.

Trên danh nghĩa thì lần này Joseph II đang chỉ huy 55 vạn đại quân, nhưng lại tuyên bố với bên ngoài là trăm vạn đại quân, còn thực tế thì quân số chưa đủ 30 vạn, đại quân thú nhân đã giết đến tận cửa chính.

Đã quá muộn để thay đổi địa điểm của một trận chiến quyết định rồi, nếu như lùi lại vào lúc này, đại quân thú nhân đuổi theo sau đít thì lúc nào cũng có thể biến thành một trận thua tan tác.

"Chuyện gì đang xảy ra, tại sao tên ngốc Matthaus kia lại không cầm cự được 10 ngày chứ?"

Joseph II gần như đang gào thét.

Trên thực tế, sau khi tự mình nắm giữ ấn soái thì ông ta bắt đầu cảm thấy có chút hối hận rồi.

Tự mình chỉ huy quân đội, ông ta mới nhận ra rằng việc điều động mấy chục vạn quân thực sự là điều nằm quá tầm với của người bình thường.

Mặc dù đã điều động nhiều tên tướng lĩnh có kinh nghiệm phong phú đến hỗ trợ, nhưng việc triển khai cụ thể vẫn còn nhiều vướng mắc.

Mặc dù từ khi đại chiến bộc phát đến nay, quý tộc các nơi đều đang huấn luyện nông nô binh, nhưng luyện binh cũng là một việc cần thiên phú.

Tư quân của các Đại quý tộc thì còn miễn cưỡng có thể xem, nhưng tư quân của đám trung tiểu quý tộc bên dưới thì khó mà diễn tả bằng lời.

Mặc dù đúng là đã được huấn luyện một khoảng thời gian, nhưng mà kết quả sau khi huấn luyện lại chẳng khác gì không huấn luyện.

Rất nhiều quý tộc không có kinh nghiệm luyện binh liền trực tiếp áp dụng phương pháp huấn luyện hộ vệ của gia tộc. Cuối cùng tinh binh không luyện được, lại còn có không ít nông nô bị luyện phế.

Sau khi nhận được lệnh điều động, quân đội từ khắp nơi liền tập hợp lại với nhau, biến thành một buổi đại tụ hội của một đám ô hợp.

Cho dù là có một vài quân đoàn tinh nhuệ, nhưng đặt trong đội ngũ của một đám ô hợp thì vậy cũng chẳng làm ăn được gì.

Tất nhiên là những quân đoàn đã trải qua huấn luyện vẫn sẽ tốt hơn quân đoàn gồm toàn tân binh của Công quốc Orton nhiều.

Ít nhất là đã được các quý tộc dạy cách chém giết đơn giản ở trên chiến trường. Sẽ không xuất hiện trường hợp ra cầm vũ khí ra trên chiến trường mà chẳng biết mình nên làm gì.

"Bệ hạ, Bá tước Matthaus đã chiến tử, hầu như toàn bộ quân đội tiền tuyến phụ trách đánh chặn đã bị xóa sổ.”

“Đại quân thú nhân khí thế hung hăng, hình như bọn chúng đã hạ quyết tâm là phải giết thẳng tới đây, cho nên không thèm quan tâm đến đường lui.”

“Kế hoạch của chúng ta đều không thể phát huy được tác dụng vốn có của nó."

Tiago khổ sở hồi đáp.

Là Bộ trưởng bộ quân vụ, mấy ngày gần đây y quả thực giống như một cái ống bễ, hai đầu đều bị khinh bỉ.

Quốc vương trách cứ bộ quân vụ hành sự bất lực, tướng lĩnh phía dưới oán trách Bộ quân vụ chỉ huy lung tung, không để ý đến tình hình thực tế của mọi người.

Bình Luận (0)
Comment