Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 591 - Chương 591 - Bí Pháp Trường Sinh

Chương 591 - Bí Pháp Trường Sinh
Chương 591 - Bí Pháp Trường Sinh

Người dịch: Whistle

Liếc nhìn danh sách sĩ quan, cách sắp xếp binh lực trên công văn không có thay đổi gì nhiều so với lúc trước, Hudson khẽ gật đầu.

"Cứ dựa theo danh sách trên này mà làm, phát ra ngoài đi!"

…….

Biên giới Bắc Cương ở Vương quốc Alpha, tiếng còi xung kích vang lên, giữa vô vàn những tiếng la hét giết chóc, đại quân thú nhân lại phát động một cuộc tấn công.

Dưới sự đốc chiến của thống soái, binh sĩ thú nhân giết đỏ cả mắt, trên đầu đội một tấm thuẫn được làm bằng gỗ, hứng làn mưa tên, đá lăn, vàng lỏng... Mang theo vũ khí xông lên công thành.

Đội phía trước ngã xuống, và đội phía sau lập tức bổ sung. Có đội đốc chiến ở phía sau nhìn chằm chằm nên không ai dám lùi lại nửa bước.

Một số binh sĩ nhân tộc đang cầm những thanh đao sắc bên ở trên tường thành chặn giết những gã thú nhân leo lên, một số thì ra sức ném cự thạch, thỉnh thoảng còn dội một chậu dầu hỏa xuống bên dưới.

Ngọn lửa hừng hực tràn lan ở bên dưới tường thành rồi nhanh chóng khuếch tán. Những binh sĩ thú nhân bất hạnh rơi vào trong biển lửa liền trực tiếp biến thành nhiên liệu.

Thi thoảng còn mùi thịt nướng truyền tới.

Máy ném đá và Ma Tinh pháo của đôi bên đều đang phát động những đòn công kích khốc liệt, quân phòng thủ chiếm thế thượng phong về mặt hỏa lực, nhưng quân đội Người Ưng trên bầu trời lại gánh cho thú nhân một ván.

Tổng thể mà nói, năng lực công kích tầm xa của hai bên đều không kém cạnh bao nhiêu. Hiện giờ đang so thực lực, nên quân phòng thủ đang chiếm lợi thế về thành trì, nhưng thú nhân có ưu thế về mặt binh lực.

Tiền tuyến đang xung phong, Người Chuột, Người Kiến … Ở hậu phương cũng hóa thành những "kỹ sư đào đất", bắt đầu các hoạt động đào đất.

Chỉ là vùng đất gần thành trì đã được xử lý qua, không chỉ cứng rắn lạ thường, mà còn chôn giấu rất nhiều cự thạch, điều này mang đến rất nhiều bất tiện cho những "kỹ sư đào đất" này.

Đặc biệt là khi đến gần bức tường thành, các Ma pháp sư trong thành liên tục xuất thủ can thiệp.

Vô số “kỹ sư đào đất” còn chưa kịp chạm tay vào tường thành đã vĩnh viễn bị chôn vùi dưới lòng đất.

Sau nhiều lần thất bại, tướng lĩnh chỉ huy đại quân thú nhân không chỉ không buồn mà còn lộ ra vẻ mặt hài lòng.

Chiến tranh là thứ có khả năng che đậy vấn đề cao nhất, đồng thời cũng là thứ dễ phơi bày vấn đề nhất. Tuyến phòng thủ nhìn như bền chắc không thể phá vỡ này đang dần phơi bày nhược điểm sau khi các tướng lĩnh cao tầng bỏ mạng.

Rõ ràng là khả năng phản ứng và phối hợp tác chiến của các quân đội ở khác khu vực đã trì độn hơn nhiều, không còn linh hoạt tự nhiên như lúc trước nữa.

Không có chủ soái mạnh mẽ đè ép, các tướng lĩnh dự bị lại không có đủ uy vọng, đám quý tộc bên dưới không đủ lòng kính sợ, lúc thi hành mệnh lệnh khó tránh khỏi trì trệ.

Ngoài ra, mức độ quen thuộc với quân đội của tướng lĩnh tân nhiệm kém xa so với thống soái trước, khi giao nhiệm vụ thường xảy ra một chút sai lầm, điều này càng làm cho mâu thuẫn trở nên trầm trọng hơn.

Tất cả là do nhân tính định đoạt, một đội quân chỉ có thể có một vị chỉ huy, vì duy trì uy vọng của bản thân, các đại quý tộc cũng vô thức giảm bớt cảm giác tồn tại của phó soái.

Dù rằng tất cả mọi người đều là quý tộc cùng một tỉnh, nhưng chuyện lão đại chèn ép lão nhị cũng là trạng thái bình thường, đám quý tộc bên dưới cũng bị ép phải chọn đội.

Bây giờ lão đại đột nhiên xảy ra chuyện, lão nhị lên nắm quyền chỉ huy quân đội, nếu như không xảy ra vấn đề thì mới là vấn đề lớn nhất.

Đây là một đề bài không có câu trả lời, chỉ huy quý tộc ở cùng một tỉnh mà cũng khó khăn trùng điệp rồi, chỉ huy những sĩ quan cao hơn một cấp lại càng khó hơn nữa.

Nhất thời trì độn cũng không sao, nhưng hàng loạt thao tác đều chậm nửa nhịp, cuối cùng sẽ dẫn đến tai họa lớn.

Nhìn cuộc chiến giết đẫm máu trên chiến trường, Abraham cười lạnh một tiếng, đang chuẩn bị hạ lệnh để Linh mục thú nhân xuất thủ, một bóng người đột nhiên xuất hiện làm cho gã ta giật mình.

"Bệ hạ, sao ngài lại tới đây?"

Lời mới vừa ra miệng, Abraham liền ý thức được mình đã lỡ lời.

Behemoth Đại Đế chính là Hoàng giả của tộc Behemoth, là kẻ đứng đầu ngũ đại cự đầu của Đế quốc Thú Nhân, Hoàng giả làm việc thì không cần phải báo cáo với bất kỳ ai.

May mắn là lúc này Behemoth Đại Đế đều đặt ở trên chiến trường, không chú ý tới sự thất thố của gã ta.

"Ta không yên lòng đám tiểu tử các ngươi nên mới đích thân ra đây xem một chút.”

“Khai chiến đã qua lâu như vậy rồi mà còn chưa xé rách được phòng tuyến của Vương quốc Alpha.”

“Abraham, tiểu tử ngươi đang làm gì vậy!"

Nhìn như một lời phê bình hời hợt, nhưng đối với Abraham thì chẳng khác nào như bị đánh đòn cảnh cáo.

Nhưng mà chuyện thắng bại trên chiến trường không phải là thứ mà một tên tướng lĩnh như gã ta có thể quyết định.

Hoàng trữ tộc Behemoth và Hoàng giả của 4 tộc khác đã quyết định đột phá từ phía Công quốc Mosey, cho nên liền giảm bớt quân số ở chiến trường Vương quốc Alpha.

Nhưng chuyện này chỉ có thể nghĩ mà không thể nói thẳng ra. Nếu như xem đây là một lý do để đổ lỗi thì chính là đang chỉ trích hoàng trữ và Hoàng giả bốn tộc quyết sách sai lầm.

Việc tối kỵ nhất của kẻ làm thuộc hạ chính là gặp chuyện liền đổ hết trách nhiệm lên đầu cấp trên. Huống chi chuyện chọn quả hồng mềm để bóp vốn là không sai.

Mặc dù tình hình ở phía Vương quốc Alpha tiến triển chậm chạp, nhưng bên phía Công quốc Mosey lại là hát vang tiến mạnh, hiện giờ còn đang đi đường vòng để tiến công Vương quốc Warhammer nữa.

Nếu như kế hoạch thành công, sau khi hủy diệt Vương quốc Warhammer liền sẽ tiện đường diệt luôn Công quốc Mosey, sau đó mới quay đầu đối phó với Vương quốc Alpha, lúc đó độ khó sẽ giảm đi rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment