Người dịch: Whistle
Bị gán cho tội danh "đào binh" là sẽ mất hết toàn bộ vinh quang và cơ nghiệp, còn bị toàn bộ Liên minh nhân tộc truy sát, chuyện này rõ ràng là không có lời.
Ngoài sự hoảng loạn ban đầu ra, sau khi nhận thức được số lượng kỵ binh Behemoth có hạn, mọi người cũng dần bình tĩnh lại.
Nhân số của quân phòng thủ rất nhiều, hoàn toàn có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi. Còn số lượng kỵ binh Behemoth lại có hạn, sau một cuộc xung kích thì phải quay về nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
Thời gian nghỉ ngơi không chỉ để cho kỵ binh Behemoth khôi phục thể lực. Mà quân phòng thủ bị động cũng có thể tổ chức lại trận hình.
Mặc dù hành quân đường dài không thể mang theo các loại vũ khí hạng nặng, nhưng một vài vũ khí tầm xa đơn giản thì vẫn có thể mang theo.
Mỗi một lần kỵ binh Behemoth xung phong đều sẽ gặp phải một cơn mưa tên. Kỵ binh hạng nặng thì không sao, nhưng kỵ binh hạng nhẹ thì lại khó tránh khỏi bị tổn thất.
Nhìn có vẻ như không đáng chú ý, nhưng chỉ cần xung phong thêm mấy lần, con số thương vong cộng lại cũng không phải là nhỏ, huống chi còn bị giảm quân số trong khi chiến đấu bình thường nữa.
Ở chỗ này đánh hai ngày, tổng cộng đã phát động tấn công 13 lần, quân số kỵ binh Behemoth bỏ mình đã đột phá 4 chữ số vào sáng hôm nay.
Mặc dù chiến tích lấy được cũng rất huy hoàng, quân địch bị tổn thất hơn gấp mười phe mình, nhưng chuyện này vẫn khiến cho người phụ trách chỉ huy cuộc đại chiến lần này là Thân vương Butzweig cảm thấy thất vọng.
Nếu cứ tiếp tục chiến đấu như thế nào, có thể tiêu diệt được quân địch trước mắt này không thì không biết, nhưng chắc chắn là đám kỵ binh Behemoth dưới trướng của y sẽ bị đánh cho tàn phế.
Cũng là quân đội của nhân tộc, nhưng trong chiến dịch Dacias lần trước thì lại thuận buồm xuôi gió, nhưng đến lần này thì lại va phải cây đinh.
Nếu xét về thực lực tổng hợp thì đội quân trước mắt cũng chẳng mạnh hơn địch nhân trong cuộc đại chiến lần trước bao nhiêu. Mặc dù trong này còn có một quân đoàn bộ binh tinh nhuệ và một Kỵ sĩ đoàn, nhưng số còn lại đều chẳng ra làm sao.
Dù sao cũng là đội quân được điều động tạm thời, cả chất lượng và tình hình huấn luyện của binh sĩ đều bị hạ thấp.
Hầu như mỗi một lần xung phong thú nhân đều có thể xé toạc trận hình của địch nhân. Nếu như không có tòa thành ở chính giữa chặn đường, ngăn không cho kỵ binh Behemoth đánh xen kẽ thì y đã đạt được thắng lợi từ lâu rồi.
Đáng tiếc là trong chiến tranh không có nếu như, tòa thành ở giữa không chỉ đảm bảo sự an toàn cho chủ soái, mà còn bảo vệ được vật tư hậu cần.
Cho dù có ở đây tiêu hao mười ngày nửa tháng, địch nhân cũng có thể kiên trì được. Nhưng phe tấn công thì lại không chịu nổi.
Không có cách nào, trên chiến trường binh quý thần tốc. Thân vương Butzweig cần phải cân nhắc từ góc độ toàn cục, không thể cứ ở đây dông dài mãi được.
Y đã thử chia binh ra công kích bốn phía, kết quả liền có một đoàn kỵ binh bất hạnh đụng phải quân đoàn tinh nhuệ của địch nhân, còn bị kỵ sĩ đoàn của địch nhân đánh lén, trực tiếp tổn thất mất một nửa binh lực.
Chuyện này giống như một chậu nước đá mùa đông giội xuyên tim của Thân vương Butzweig.
Hiện thực tàn khốc đã nói cho y biết, kỵ binh cường công quân trận của bộ binh không phải là một lựa chọn tốt, mặc dù sức chiến đấu của quân đoàn bộ binh này rất bình thường.
"Thân vương điện hạ, lính trinh sát của Người Ưng truyền đến cấp báo, quân viễn chinh của Vương quốc Alpha đột nhiên tăng tốc tốc độ hành quân, lao thẳng đến thành Dapest.”
“Dựa theo tốc độ hành quân hiện giờ của bọn chúng, nhanh nhất là vào tối ngày mai, còn chậm nhất là buổi sáng ngày kia sẽ tới được thành Dapest."
Satuk có chút khẩn trương báo cáo.
Người có tên, cây có bóng.
Đối với quan binh trung hạ tầng của Đế quốc Thú Nhân mà nói, thanh danh của Hudson đã có sức uy hiếp nhất định.
Mười mấy vạn quân viễn chinh, sức chiến đấu thực sự ra sao thì còn chưa được kiểm chứng.
Dù sao lính trinh sát của Người Ưng đã cho ra đáp án là: tinh nhuệ nhân tộc.
Một Người Ưng nói như vậy thì không sao, nhưng một đám Người Ưng đều nói như vậy thì nhất định phải thận trọng.
Dù có nói thế nào thì quân viễn chinh cũng đã từng lập ra các chiến tích như: tiêu diệt một đoàn kỵ binh Behemoth, trọng thương quân đoàn bộ binh của Người Gấu, ngựa đạp Hùng Nhân hoàng đình.
Ít nhất có thể xác định là bên trong quân viễn chinh có hơn 2 vạn bộ binh tinh nhuệ và mấy ngàn kỵ binh tinh nhuệ.
Đối với loại địch nhân này, dù có là Thân vương Butzweig chiến công hiển hách cũng không dám xem thường.
Thân vương Butzweig nhìn chiến trường một cái rồi có chút không cam lòng hạ lệnh: "Truyền lệnh xuống, lập tức thu binh. Đại quân nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát trở về Dapest!"
Thời cơ tốt nhất để quyết chiến đã bị bỏ lỡ, nếu cứ tiếp tục ở lại chỗ này, Thân vương Butzweig tin rằng mình có thể đánh tan quân phòng thủ.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ y không có thời gian!
Nếu như quay về quá chậm, quân viễn chinh và quân thủ thành Dapest nội ứng ngoại hợp thì 30 vạn đại quân Thú nhân đang vây thành sẽ không thể chịu nổi.
Viện quân của hoàng đình chỉ vừa mới xuất phát không lâu, nếu như 30 vạn đại quân Thú nhân bị sụp đổ trước, vậy thì Quân đoàn kỵ binh Behemoth này của y chỉ còn lại một mình.
Một Quân đoàn Behemoth không đủ biên chế chỉ còn lại một mình chính là đang tự dâng đầu mình cho địch nhân.
Vô số quý tộc đều sẽ xem bọn họ giống như phương pháp để thăng tiến, những địch nhân sẽ chen chúc tới đây xé bọn họ thành mảnh nhỏ.
Chiến tranh có thể bại, nhưng thần thoại "đầy biên vô địch " của kỵ binh Behemoth thì không thể bị phá hủy. Lợi ích chính trị liên quan đằng sau việc này là quá lớn, Thân vương Butzweig không muốn mình trở thành tội nhân của tộc Behemoth.