Người dịch: Whistle
Vào lúc chạng vạng tối, một đại quân hành quân với những bước đi chỉnh tề xuất hiện ở phía chân trời.
Người còn chưa đến, nhưng những bước chân chỉnh tề như một đã truyền khắp tứ phương.
Vốn dĩ Hudson cũng không muốn tới nhanh như vậy, nhưng mà thế cục đột nhiên phát sinh biến hóa làm cho hắn phải buông bỏ ảo tưởng bảo toàn thực lực.
Hiện giờ hắn là tổng chỉ huy của quân viễn chinh, không còn là tên quân đoàn trường nhỏ nhoi như lúc trước nữa. Ngoài việc phải cân nhắc đến lợi ích của quân viễn chinh ra thì còn phải cân nhắc đến đại cục.
Chỉ từ những thông tin tình báo hạn chế mà hắn đã nhìn ra thế cục của Vương quốc Warhammer đang bất ổn, Công quốc Mosey cũng lung lay sắp đổ.
Nếu như hai đồng minh này ngã xuống, mục tiêu tiếp theo của đại quân Thú nhân chắc chắn là Vương quốc Alpha. Đạo lý môi hở răng lạnh thì Hudson cũng hiểu.
Bên phía Vương quốc Warhammer thì hắn với không tới, nhưng Công quốc Mosey thì được. Bảo vệ được vị đồng minh này thì cũng có nghĩa là sẽ có thêm một người ở bên cạnh chia sẻ áp lực, áp lực mà trong nước phải chịu cũng sẽ ít hơn một chút.
Nếu như hai vị đồng minh này đồng thời ngã xuống, mặt trận phía tây của Vương quốc sẽ xuất hiện thêm trăm vạn đại quân Thú nhân. Chỉ một mình quân viễn chinh thì không thể chống lại nhiều địch nhân như vậy.
Gần rồi, rất gần rồi...
Chẳng biết lúc nào, đám cao tầng của Công quốc Mosey đã xuất hiện ở trên tường thành, giờ phút này, bọn họ đều đang nhìn về phương xa với nỗi niềm chờ mong.
Nếu như đại quân Thú nhân đột nhiên phát động công thành thì không chừng còn có thể vớt được một hai con cá lớn. Đáng tiếc là ánh mắt của thú nhân hiện giờ đã tập trung hết lên người của quân viễn chinh.
Đại quân vốn đang bao vây thành Dapest cũng bắt đầu chia quân ra ngăn chặn bước tiến của quân viễn chinh.
Sắc trời đã dần ảm đạm, không bao lâu nữa là màn đêm sẽ giáng lâm, thời gian này đã không thích hợp để chiến đấu.
"Truyền lệnh xuống, để nỏ thủ bắn một đợt, sau đó bộ binh hạng nặng liền lập tức xuất kích!"
Hudson hạ lệnh một cách khác thường.
So sánh với những bất lợi trong việc chiến đấu ban đêm, hắn càng không muốn phải chiến đấu trong tình huống đột nhiên có một quân đoàn kỵ binh Behemoth xuất hiện ở sau lưng của mình.
Mục đích của lần này chính là giải vây cho Dapest, không phải là tiêu diệt đại quân Thú nhân, chỉ cần đánh tan quân địch là đủ rồi.
Muốn trách liền trách dã tâm của thú nhân quá lớn, biết rõ là quân viễn chinh đang tới gần mà vẫn không buông tha cho cuộc vây quanh Dapest.
Chia binh chặn đường nhìn như hai đầu đều tốt, nhưng thực tế là bên nào cũng khó khăn.
Vốn dĩ 30 vạn đại quân vây khốn Dapest đã có phần miễn cưỡng rồi, bây giờ còn điều đi một nửa quân đội để giằng co với quân viễn chinh, 15 vạn đại quân còn lại muốn vây khốn mười mấy vạn quân phòng thủ quả thực chính là một chuyện cười.
Biết rõ là không thể làm vậy, nhưng Baratz cũng vô cùng bất đắc dĩ. Mặc dù Đế quốc Thú Nhân do Ngũ Đại Hoàng tộc cộng trị, nhưng khi ra chiến trường vẫn là quân lệnh như núi.
Mệnh lệnh mà y nhận được chính là bao vây thành Dapest, cho nên nhất định phải tiếp tục chấp hành. Nếu không, cho dù y có đánh thắng trận thì cũng sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Muốn có quyền tự chủ, nằm mơ đi thôi!
Ai bảo y không phải là thành viên trong Ngũ Đại Hoàng tộc chứ?
Y có thể đại diện cho tổng chỉ huy là vì Thân vương Butzweig thấy năng lực y xuất chúng, nhưng chỉ đến thế mà thôi.
Pháo hôi dù sao cũng là pháo hôi, năng lực càng mạnh thì thường sẽ chết càng nhanh.
Việc bổ nhiệm y lên chức vụ đại diện quan chỉ huy nhìn như nhận được sự coi trọng của Thân vương Butzweig, nhưng ai dám cam đoan rằng Butzweig không phải đang tìm người gánh tội thay?
Mồi nhử dù sao cũng là mồi nhử, cho dù kế hoạch có đầy đủ như thế nào thì cũng sẽ tồn tại sơ hở.
Một khi xảy ra bất trắc liền nhất định phải có người chịu trách nhiệm. Thân vương Butzweig không muốn gánh trách nhiệm này, các quyền quý của Ngũ Đại Hoàng tộc cũng không muốn.
Dù có ở bất cứ nơi nào thì một vị tướng lĩnh có thể chỉ huy mấy chục vạn đại quân cũng đều là nhân tài cấp cao. Thân vương Butzweig không thể lấy người mình ra mạo hiểm, nên Baratz có xuất thân tộc Vượn Người liền bị đẩy ra ngoài.
Tiếng mưa tên "sưu sưu sưu... " vang lên đã mở màn cho cuộc chiến.
"Phản công!"
"Truyền lệnh xuống, đổi hướng Ma Tinh pháo nhắm vào trung tâm của quân địch!Tất cả tên nỏ..."
Không đợi Baratz nói hết lời, Ma Tinh pháo ở phía trên tường thành đã vang lên trước một bước. Hiển nhiên là quân phòng thủ trên tường thành cũng đã ý thức được đại chiến đã bộc phát, cho nên cũng phát động tấn công về phía đại quân Thú nhân.
"Bịch, bịch... A..."
Bộ binh hạng nặng đi đầu đột nhiên rơi xuống trong cạm bẫy bị ẩn giấu dưới lòng đất, phát ra những tiếng la thảm thiết.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson liền nhíu mày. Hiển nhiên là quân địch đã chuẩn bị từ trước, tên quan chỉ huy của địch nhân cũng không phải những kẻ ngờ nghệch mà hắn gặp được trước đó.
"Ma pháp sư hệ thổ tiến lên, thi triển ma pháp lấp đầy cạm bẫy của địch nhân!"
Trong khi hạ lệnh, Hudson cũng lặng lẽ gia nhập vào trong đội ngũ thi pháp. Chủ lực xuất thủ đương nhiên vẫn là Belersden.
Khoảng cách trận địa của quân địch cũng chỉ là 80-100 mét, cho dù kà có cạm bẫy thì cũng sẽ không nhiều, muốn phá huỷ những chướng ngại vật này cũng không khó.
Nếu như trên đường đi đều gặp được loại cạm bẫy này thì không có cách nào tiến lên. Cho dù Ma pháp sư có bị kiệt sức thì cũng lấp không xong.
Sự trì hoãn ngắn ngủi này không hề ảnh hưởng gì đến cuộc đại chiến. Trận chiến giáp lá cà nhanh chóng được bắt đầu.
Đám cao tầng của Công quốc Mosey đứng trên tường thành nhìn xem cuộc chiến bên dưới, cả đám đều đang khẩn trương nhìn chằm chằm chiến trường.
"Sắc trời đã ảm đạm, sắp sửa tối đến nơi rồi, tại sao lại phát động công kích vào thời điểm này?"
"Đúng đấy, ngoại giới đều đang đồn là Bá tước Hudson dụng binh như thần, vậy thì tại sao bây giờ lại sử dụng loại ngu chiêu này?"
"Ngươi nói không sai, lần này Bá tước Hudson quả thật không hợp cách. Cho dù muốn tập kích doanh trại thì cũng phải chờ nửa đêm rồi mới ra tay.”
“Ai lại đi động thủ vào lúc này, Haizz... Dù sao cũng còn quá trẻ!"