Người dịch: Whistle
Dựa vào cảm giác bén nhạy, một tên lính mới như hắn đều đã tiến hóa thành thần xạ thủ.
Tố chất tổng hợp của cơ thể cũng đã tăng lên trên diện rộng.
Đáng tiếc là loại ngoại lực này có một cái giá lớn, một khi năng lượng trong la bàn tiêu hết thì hắn sẽ quay lại trạng thái bình thường.
Trước đó, Hudson đã cảm giác được tốc độ tu luyện tăng nhanh, tiếc là không thể kéo dài được bao lâu, cũng vì năng lượng hao hết mà biến mất.
Đương nhiên, cũng không thể coi như toàn bộ đều biến mất, ít nhất thì tố chất thân thể cũng đã tăng lên không ít, chỉ là không lợi hại bằng lúc có năng lượng mà thôi.
“Nguyên tố gió thần bí, xin lắng nghe lời triệu hoán của ta, phong ba đãng dạng!”
Sau khi đọc xong chú ngữ, mảnh lá cây ở trước mặt đột nhiên lắc lư hai cái. Nhưng rốt cuộc là do phóng thích ma pháp gây ra, hay là vì khi đọc chú ngữ Hudson đã phun ra nước bọt tạo thành, đây vẫn là một ẩn số.
Đám nông nô bình cũng không còn kinh ngạc với cảnh tượng này nữa, mọi người đều biết là quý tộc lão gia tôn quý đang luyện tập ma pháp.
Về phần tại sao không thể phóng ra ma pháp thì bọn họ lại không biết, dù sao cũng không ai dám công khai thảo luận vấn đề này.
Chỉ cần da mặt đủ dày, vậy thì sẽ không cảm thấy xấu hổ. Để trở thành một vị ma pháp sư vĩ đại, Hudson cũng là liều mạng.
Minh tưởng không có vấn đề gì, mỗi lần hắn đều có thể nhờ vào la bàn thần bí phụ trợ tiến vào trạng thái, tinh thần lực cũng từ từ dâng lên.
Về phần ma lực, không nhắc đến cũng được. Mặc dù không phải ma lực vật cách điện, nhưng cũng không tốt hơn là bao.
Từ trước tới giờ, nguyên tố ma pháp trong thiên địa đều chưa bao giờ chịu nể mặt. Cho dù tinh thần lực của Hudson đã không thua gì pháp sư sơ cấp, nhưng hắn lại không thể phóng thích ra một loại ma pháp nào cả.
Đúng ra mà nói, mặc dù bản thân đã rất cố gắng, nhưng hắn lại không thể thi triển được pháp thuật.
Nhưng nhờ sự giúp đỡ của la bàn thần bí thì Hudson vẫn có thể phóng thích ra ma pháp. Cũng tỷ như lúc trưa nay, hắn đã phóng ra ma pháp cấp một “Thổ Tiễn Thuật”.
Cái giá phải trả là viên ma hạch hệ Thổ duy nhất của hắn đã trở thành cặn bạ sau vài chục lần thi triển “Thổ Tiễn Thuật”.
So với cách tu luyện của Kỵ sĩ thì phương pháp tu luyện ma pháp thật sự là quá kén chọn . Tất cả các câu thần chú ma pháp đều phải phối hợp với nguyên tố ma pháp của hệ đó thì mới có thể phóng thích ra ma pháp.
Bây giờ năng lượng đang được tích trữ trong la bàn thần bí chính là do chuyển hóa từ lửa linh hồn của khô lâu quái, là hệ vong linh.
Đáng tiếc là Vong Linh pháp sư quá thưa thớt, những câu thần chú mà Hudson đổi được từ trong tay Chels lại không có Vong linh ma pháp.
Không có năng lượng dự trữ, không thể phóng thích ra ma pháp, nhưng lại không trở ngại việc Hudson đọc thần chú ma pháp.
Học thuộc lòng trước, đến thời khắc mấu chốt thì sẽ không cần hoảng. Tốc độ đọc thần chú thường thường sẽ quyết định tốc độ phóng thích ma pháp, cho nên mỗi một vị Ma pháp sư vĩ đại đều là một tên “lắm mồm”.
Mấy trăm lần thất bại cũng không làm dao động quyết tâm học tập ma pháp của Hudson, ít nhất thì bên ngoài là vậy.
Đều là do bị ép phải làm vậy, học ma pháp cũng không phải chuyện dễ dàng, trong tình huống không có đạo sư chỉ đạo, tự mình mày mò thì sẽ càng khó khăn hơn.
Đột nhiên xuất hiện một vị ma pháp sư thì há có thể không làm cho người khác chú ý. Người hữu tâm chỉ cần điều tra một cái liền sẽ ngay lập tức phát hiện ra không hợp lý.
Đối với loại tình huống dị thường này, chuyện mà mọi người nghĩ tới đầu tiên chính là tín đồ của Tà Thần. Cũng giống như Đại Tế Ti của Khô Lâu Hội, lão ta dựa vào sức mạnh của Tà thần để phóng thích ma pháp.
Bây giờ Hudson cũng xem như là đã bước nửa bước vào trong giới quý tộc của tỉnh Đông Nam này, hắn không muốn bị nghi ngờ là tín đồ của Tà Thần.
Nếu như muốn xây dựng hình tượng của một vị thiên tài ma pháp thì trước tiên phải có một quá trình học tập ma pháp đã, chuyện này thật sự rất cần thiết.
Ít nhất là trên lý luận sẽ có thể giải thích được, không thể để cho người khác tìm được dấu vết. Đám binh sĩ hiện giờ chính là nhân chứng tốt nhất.
Bọn họ hoàn toàn không biết gì về ma pháp, có thể tùy tiện lừa gạt. Nếu như có một đám quý tộc ở đây thì Hudson sẽ không dám chơi như vậy.
Đọc chú ngữ nói là đang luyện tập ma pháp thì người ta còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận. Nhưng ngay cả một tia nguyên tố ma pháp đều không thể dẫn động được, người đã tập luyện mấy chục năm không thành như Kỵ sĩ Chels chính là tấm gương, hoàn toàn chẳng dính dáng gì đến pháp sư thiên tài cả.
Vì tương lai có thể mua sắm Ma tinh thạch một cách hợp tình hợp lý, Hudson cũng chỉ có thể liều mạng.
......
Đại đội ăn cướp của quân đoàn số 5 sau khi liên tục thất bại nhiều lần, cuối cùng thì cũng đã được ăn thịt trước khi đến gần kỳ hạn. Sự thật chứng minh, phán đoán của quân đoàn trưởng Chels cũng không tệ, phản quân đúng là đã di dời vật tư về phía sau.
Bọn họ đã thành công cướp được một đội chuyển vận của phản quân, chiến lợi phẩm bao gồm lúa mì, vải vóc, muối ăn, lá trà, hương liệu...... Thậm chí còn có mấy rương tiền.
Sơ bộ tính toán thì giá trị không dưới 10 vạn kim tệ, có thể nói là thu hoạch phong phú.
Chữ lợi cầm đầu, đại đội cướp bóc này vốn còn rất đoàn kết, nhưng bây giờ lại dính vào nguy cơ bị giải thể.
“Chia tiền” vĩnh viễn là vấn đề khó khăn nhất của nhân loại trên thế giới này. Nếu như không thể giải quyết được vấn đề này, đại đội ăn cướp dựa vào lợi ích mà đoàn kết lại này sẽ có nguy cơ chia rẽ và sụp đổ.
Nhìn danh sách vật tư trong tay, Kỵ sĩ Chels liền cảm thấy nhức đầu. Trên lý luận tới nói, tiền mặt + vật tư trị giá 11-12 vạn kim tệ, nhưng điều kiện tiên quyết là phải bán đi mới được.