Người dịch: Whistle
Di chứng của việc dùng ngựa quá độ đã lần lượt bộc phát trong hai ngày qua.
May mắn thế giới này có lực lượng siêu phàm, ma pháp dược tề đã cứu sống không ít con chiến mã, nếu không những kỵ binh này có lẽ sẽ thật sự biến thành bộ binh.
Hiện giờ không cần phải vội, cho nên phải yêu quý mã lực. Trực giác nói cho Hudson biết, những ma pháp dược tề có hiệu suất cao này cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.
Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn luôn cảm giác cây khoa học kỹ thuật trên đại lục Aslante này mọc lệch hướng. Toàn bộ ma pháp trị liệu đều đều phải trả giá bằng việc tiêu hao sức sống của những người bị thương.
Tình huống của dược tề cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, phàm là những loại dược tề có thể có hiệu quả ngay lập tức cũng cần phải cần trả một cái giá thật lớn.
...
Công quốc Orton, trong doanh trại Behemoth, khi nhận được tin tức Hudson đã rút quân, Thân vương Butzweig cuối cùng cũng thở dài một hơi.
Còn chưa kịp cao hứng, con số thương vong mà cấp dưới báo cáo đã phá hỏng hết tâm trạng của y.
Nhìn xem sĩ quan đã giảm hết một nửa quân số trong doanh trại, Thân vương Butzweig nói bằng giọng trầm thấp: " Trận chiến lần này thất bại chủ yếu là vì chúng ta đã đánh giá thấp lực lượng của nhân tộc, bá chủ đại lục cũng không phải là thứ có thể rung chuyển dễ dàng như vậy!”
“Chắc là các ngươi cũng cảm nhận được rồi, sức chiến đấu của đoàn Kỵ sĩ của nhân tộc mặc dù yếu hơn chúng ta một ít, nhưng họ gần như đã bù đắp được khoảng cách chênh lệch này nhờ vào sự vượt trội về vũ khí và trang bị.”
“Ngay cả những kỵ binh của nhân tộc cũng có thể gây ra không nhỏ thương vong cho chúng ta nếu như phối hợp với đoàn Kỵ sĩ,.”
“Ta sẽ chịu trách nhiệm giải thích với Hoàng đình, sẽ không truy cứu trách nhiệm chiến bại của các ngươi, nhưng ta hi vọng mọi người lấy đó mà làm gương, thu liễm ngạo khí tự cho mình siêu phàm kia lại đi.”
“Phải khắc ghi trong đầu, địch nhân của chúng ta không phải là những con Slime yếu ớt, mà là bá chủ đại lục đang xưng bá Aslante.”
“Mặc dù địch nhân rất mạnh, nhưng mà Behemoth anh dũng..."
Vừa gõ cho đám tướng lĩnh dưới trướng một gậy, lại vừa cổ vũ sĩ khí, Thân vương Butzweig hiện giờ cũng đang liều mạng.
Đừng thấy ngoài miệng y nói rất nhẹ nhàng là sẽ giải thích với Hoàng đình. Nhưng mà Đế quốc Thú Nhân lại vô cùng tàn khốc, những cuộc cạnh tranh nội bộ của tộc Behemoth cũng không kém hơn là bao.
Sau một thất bại nặng nề như vậy, những đối thủ cạnh tranh kia sẽ không chùn tay mà nắm chặt lấy điểm yếu này.
Nếu như không phải hiện giờ đại quân ở ngoài có một mình thì không chừng y đã bị cướp mất quyền chỉ huy rồi.
Lý trí nói cho Butzweig biết, nếu như sau này mà không có biểu hiện chói sáng, sau khi trở về ít nhất cũng bị lột da.
"Thân vương điện hạ, xét theo tình huống trước mắt, hành động nhằm vào Công quốc Mosey lần này sợ là rất khó lấy đạt được mục đích ban đầu.”
“Không bằng phái người đi liên hệ với các đội viện quân, mời bọn họ cùng nhau xuôi nam tập hợp với chúng ta, mọi người hợp binh cùng nhau giết vào Vương quốc Warhammer."
Clark đề nghị.
Làm mưu sĩ, vận mệnh của gã cùng một nhịp thở với Thân vương Butzweig. Nếu là lão đại xảy ra chuyện, vậy thì một tên tiểu đệ như gã cũng phải xui xẻo theo.
Với sự phân biệt đối xử của Thú nhân Hoàng tộc dành cho những chủng tộc phụ thuộc như bọn hắn, gặp được một vị lão đại chịu lắng nghe khuyên bảo như Thân vương Butzweig đúng là không dễ dàng gì. Cho dù muốn đổi lão đại thì cũng không khả thi.
"Muộn rồi, nếu như thực lực của đại quân còn chưa bị tổn thất. Mời những đội viện quân khác cùng nhau giết vào Vương quốc Warhammer đúng là một con đường tốt.”
“Chuyện đã tới nước này rồi, cho dù có thể hợp binh thì chúng ta cũng sẽ không chiếm được bao nhiêu quyền nói chuyện.”
“Cho dù có giành được đại thắng trong Vương quốc Warhammer thì cũng rất khó che giấu những ảnh hưởng mà trận chiến bại lần này mang lại. Chúng ta chỉ còn lại một con đường thôi, chính là xuôi nam quấy rối nội địa của nhân tộc.”
“Thực lực của những quốc gia nhân tộc ở phía bắc của đại lục cũng không tính là quá mạnh. Ngoài Vương quốc Alpha, Vương quốc Warhammer và Công quốc Mosey ra, những nước còn lại đều là tiểu quốc.”
“Dựa vào binh lực trong tay, chúng ta hoàn toàn có thể gây ra một cuộc đại loạn. Công tước Daniel đã làm gương cho chúng ta, sau đó chỉ cần học theo là được.”
“Truyền lệnh xuống, sau này có gặp được thôn trang, tiểu trấn thì phải phá huỷ toàn bộ, đuổi toàn bộ những nông nô và bình dân này ra bên ngoài.”
“Chúng ta cần tạo ra một làn sóng tị nạn có quy mô khổng lồ có thể làm lung lay sự thống trị của nhân tộc ở phương bắc!"
Thân vương Butzweig lạnh lùng nói.
Muốn lộn cái bàn thì nhất định phải tung kỳ chiêu. Nếu như dựa theo đấu pháp bình thường, cho dù tiếp đó y có biểu hiện như thế nào thì cũng rất khó thu hoạch đủ chiến công để lấp đi trận đại bại trước đó.
"Điện hạ, khơi mào làn sóng tị nạn, gây rối loạn nhân tộc không khó, nhưng nếu chỉ dựa vào những chuyện này thì cũng chưa chắc đã giải thích được với Hoàng đình.”
“Trừ phi chúng ta có thể gieo rắc sự hỗn loạn đến tận trung bộ của đại lục, làm suy yếu tiềm năng chiến tranh của nhân tộc. Chỉ là..."
Không đợi vị tướng lĩnh trung niên này nói hết lời, Thân vương Butzweig đã phất tay cắt ngang. Muốn gieo rắc sự hỗn loạn đến tận trung bộ của đại lục cũng không phải là chuyện đơn giản.
Các vương quốc loài người ở trung bộ cũng không phải là kẻ ngốc. Có lẽ còn không đợi bọn chúng tới gần thì quân đội của người ta đã giết ra ngoài rồi.
Vừa mới bị kỵ binh nhân tộc đánh cho một trận, không có vị Behemoth nào dám cam đoan rằng quân đoàn nửa tàn này có thể chịu đựng được đòn đả kích của một Vương quốc.
"Làn sóng tị nạn không nhất thiết phải tiến vào trung tâm đại lục, xua đuổi nạn dân tiến vào Vương quốc Alpha cũng như nhau thôi!”
“Đương nhiên, nếu quy mô của làn sóng tị nạn này đủ lớn để gây rắc rối cho các quốc gia ở trung bộ thì càng tốt hơn!"