Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 657 - Chương 657 - Đặc Sứ (2)

Chương 657 - Đặc Sứ (2)
Chương 657 - Đặc Sứ (2)

Người dịch: Whistle

Sau khi hàn huyên dăm ba câu tào lao, thái độ của Hudson nhanh chóng trở nên lãnh đạm. Trong ký ức của hắn, trong các đại quý tộc đỉnh tiêm trong Vương quốc thì không có người nào là Bá tước Lauren cả.

Không phải quý tộc có thực quyền, vậy thì khả năng cao là một tên Bá tước cung đình, căn bản không đáng giá.

Mặc dù chức vị Bá tước của Hudson cũng là một chức suông, nhưng đó cũng là thành quả do hắn lập chiến công đổi lấy, trọng lượng của hai tước vị này không cùng một cấp bậc.

Nhìn thấy cảnh này, Lauren nhanh chóng phản ứng lại, đây là vẻ mặt của việc không còn kiên nhẫn. Ý thức được điểm này, ông ta lập tức tiến thẳng vào chủ đề nói: "Bá tước Hudson tôn kính, đây là chiếu thư mà Quốc vương bệ hạ viết cho ngài.”

“Năm ngày trước, một đoàn kỵ binh Behemoth lẩn trốn đã xua đuổi một lượng lớn nạn dân tràn vào khu vực nam bộ của Vương quốc, gây ra thiệt hại lớn cho các tỉnh phía nam..”

“Hiện giờ quân chủ lực của Vương quốc đều đang ở Bắc Cương chống lại thú nhân, trong nước không còn lực lượng nào nữa, số binh lực lưu thủ không đủ để ổn định địa phương.”

“Quốc vương hi vọng ngài có thể thống lĩnh quân viễn chinh trở về để dẹp yên làn sóng nạn dân này và ổn định khu vực nam bộ của vương quốc."

Hudson mở chiếu thư ra xem, thấy không có gì khác biệt so với những lời mà Bá tước Lauren đã nói, tổng kết lại chính là: Làn sóng nạn dân bộc phát, tư quân của các quý tộc địa phương đều đang ở tiền tuyến liều mạng với thú nhân, triệu quân viễn chinh về gấp để trấn áp nạn dân.

"Làm phiền các hạ chuyển cáo cho Quốc vương bệ hạ, đợi khi sắp xếp xong công việc trong tay, ta sẽ lập tức thống lĩnh quân viễn chinh về nước."

Hudson có chút bất đắc dĩ nói.

Kế hoạch thống lĩnh liên quân đi Đế quốc Thú Nhân ké quân công đã bị phá sản, hiện giờ chỉ có thể đi thu thập đoàn kỵ binh Behemoth đang lẩn trốn kia.

Hắn không tin là trong Vương quốc Alpha rộng lớn lại không có đủ binh lực để trấn áp mấy ngàn kỵ binh Behemoth, khả năng cao là bởi vì biểu hiện trên chiến trường của hắn quá loá mắt, cho nên những người phía trên cảm thấy cần phải đè ép.

Những chuyện tương tự cũng từng xảy ra vô số lần trong lịch sử. Khi có liên quan đến việc chia cắt bánh gato cuối cùng, việc cố gắng chèn ép đối thủ cạnh tranh chỉ là một thao tác bình thường.

Hudson không có người trong triều, vào những thời khắc mấu chốt như lúc này, xảy ra loại biến cố này cũng không có gì kỳ lạ.

Đây có thể được xem như tác dụng phụ của "Hào quang danh tướng", không ai biết rằng nếu để cho Hudson thống lĩnh liên quân đi viễn chinh Đế quốc Thú Nhân thì sẽ lấy được chiến quả kinh người như thế nào.

Có người chiến công hiển hách trong việc chiến đấu chống lại thú nhân là một chuyện tốt; Nhưng khi đến khâu chia bánh gato sau cuộc chiến thì lại là một câu chuyện khác.

Công lao càng lớn, sẽ càng có nhiều cơ hội cầm được phần bánh lớn nhất. Mặc dù có thể có được quyền ưu tiên, nhưng nguyên tắc phân chia tổng thể là sẽ không thể thay đổi.

Đối với đối thủ cạnh tranh mà nói, biện pháp tốt nhất để đối phó với loại người chiến công hiển hách như Hudson chính là tuyết tàng càng sớm càng tốt, không cho hắn tiếp tục có cơ hội kiến công lập nghiệp nữa.

Vốn dĩ mọi người còn không biết nên hạ thủ như thế nào khi Hudson đảm nhiệm chức vị thống soái liên quân của hai nước. Làn sóng nạn dân đột nhiên bộc phát này chính là một cái cớ vô cùng thích hợp.

Đây là một dương mưu, Hudson vô pháp cự tuyệt. Hơn nữa làn sóng nạn dân nhiều như châu chấu đang không ngừng càn quét tứ phương, đã sắp lan đến gần tỉnh Đông Nam rồi.

Hudson có thể không quan tâm những địa phương khác bị thiệt hại ra sao. Nhưng hang ổ cơ nghiệp của nhà mình thì phải coi trọng.

Nếu như thật sự để cho người khác đi làm việc này, hắn còn sẽ không yên lòng. Lỡ như có người cố tính hố hắn một vố, dụ kỵ binh Behemoth vào quận Wright, lấy sự hận thù mà thú nhân dành cho Hudson, sợ là Sơn Địa Lĩnh sẽ bị biến thành một vùng đất trống.

Lập nghiệp không dễ, Hudson không nỡ để mất khối tài sản mà hắn đã khổ tâm dành dụm ra được. Nếu như căn cơ bị hủy hoại, phải làm lại từ đầu, vậy thì độ khó sẽ tăng lên không chỉ là một tí thôi đâu.

Nếu như đến một bước đó, hắn cũng không cần phải trở về tỉnh Đông Nam nữa, đối thủ cạnh tranh sẽ không cho hắn cơ hội để quật khởi một lần nữa. Trực tiếp đi Bắc Cương phát triển mới là lựa chọn tốt hơn.

Nếu như có thể thoải mái ở lại phía nam thì Hudson tuyệt đối không muốn chuyển ổ. Hủy diệt Đế quốc Thú Nhân là khẩu hiệu mà nhân tộc đã hô hào trong vô số năm qua.

Mỗi lần bắt đầu, tất cả mọi người đều thế thốt tỏ vẻ: Lần này thì khác, nhất định có thể hủy diệt được Đế quốc Thú Nhân.

Nhưng kết quả cuối cùng thu hoạch được lại đều giống nhau.

Sau khi giày vò một trận, đến lúc không chịu đựng nổi khoản phí quân sự khổng lồ và vận chuyển vận tư, cuối cùng chỉ đành phải chấm dứt mà chẳng có chuyện gì xảy ra.

Tiến triển nhanh chóng của cuộc chiến này chủ yếu là do sự dụ hoặc của "Bí pháp trường sinh". Một khi chứng minh được thứ đồ chơi này không đáng tin cậy, sự nhiệt tình khi tiến công Đế quốc Thú Nhân của các bên sẽ bị giảm xuống.

Nếu như không thể hủy diệt được Đế quốc Thú Nhân, Bắc Cương sẽ vĩnh viễn thuộc loại lãnh thổ tồi tệ. Lập nghiệp ở bên đó thì dễ, nhưng muốn giữ vững cơ nghiệp thì lại rất khó.

Cho dù là một Đế quốc Thú Nhân bị trọng thương nguyên khí thì cũng cũng không phải là thế lực mà một tên lãnh chúa nhỏ nhoi có thể đối phó được. Các cuộc tấn công rải rác của thú nhân có thể khiến hắn không thể làm gì được.

Sau khi đưa tiễn Bá tước Lauren, Hudson liền lập tức hạ lệnh: "Tom, an bài xe ngựa, ta muốn đi bái phỏng Vương tử George, thông báo cho toàn bộ tướng lĩnh cao tầng của quân viễn chinh rằng ban đêm tới đây nghị sự."

Bình Luận (0)
Comment