Người dịch: Whistle
Song phương cũng là theo nhu cầu, Người Mosey thu được tay chân cấp thấp, Hudson thì lại bất động thanh sắc thanh trừ những kẻ đối lập.
Chủ yếu vẫn là nhằm vào các quý tộc quận Wright chân trong chân ngoài, không nguyện ý đầu nhập Hudson, những kẻ này đều thuộc về nhân tố không ổn định.
Hudson vốn định an bài cho bọn hắn chết trên chiến trường, nhưng cuối cùng thì Hudson lão gia vẫn không qua nổi cửa ải lương tâm, cho nên không làm tuyệt tình như vậy.
Không nguyện ý phụ thuộc cũng có nghĩa là những người này không muốn đứng đội trong các cuộc tranh chấp diễn ra trong tương lai ở tỉnh Đông Nam, điều đó không có nghĩa là họ nhất định sẽ trở thành kẻ địch.
Cho dù có thanh trừ đối lập tinh vi như thế nào thì cũng sẽ bị người ta phát hiện ra dấu vết, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sau này sẽ không có người nào dám tìm Hudson lão gia tổ đội nữa.
Nên hắn liền chơi chiêu văn minh hơn một chút, để cho Người Mosey ra mặt đào hết đống nhân tố không an phận này đi, Hudson lại thuận thế nuốt luôn đất phong của họ.
Bổ sung quân số thì thuộc về hàng tặng, sau chiến tranh mới thương lượng, nhưng sau chiến tranh thì toàn bộ số người đó đều đã "bị" bỏ mình hết rồi.
Đây cũng chỉ là vấn đề của một phần danh sách tử trận mà thôi, người cũng tới Vương quốc Alpha rồi, vốn không có cách nào để xác minh còn sống hay đã chết.
...
Sau khi rời đi vương cung, Hudson liền từ chức thống soái liên quân, tin tức quân viễn chinh sắp rời đi cũng nhanh chóng truyền bá khắp thành Dapest.
Trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun, tiếc là không đợi bọn họ có hành động gì thì Vương tử George đã mang theo chiếu thư của Chris IX đến tiếp quản quân đội trước một bước rồi.
Đợi khi mọi người kịp phản ứng, chuyện này cũng đã lắng xuống.
Không hề nghi ngờ, chuyện này có thể thuận lợi như vậy là vì vương thất Mosey đã bỏ ra rất nhiều công sức
Thời kỳ chiến tranh quan hệ trọng đại, bọn họ không dám để cho một vị vương tử nhỏ tuổi ngoi đầu lên, đó là vì lấy đại cục làm trọng.
Nhưng mà thời điểm hiện giờ nguy hiểm đã qua, vương tử đã chưởng khống được quân đội, đảm bảo quá trình chuyển giao quyền lực được diễn ra suôn sẻ mới chuyện phù hợp với lợi ích của vương thất.
Sau khi George cầm quyền, chuyện đầu tiên mà y làm chính là hạch định chiến công cho những công thần trong trận chiến này, mượn cơ hội luận công hành thưởng để lôi kéo nhân tâm.
Là người đã ngăn cơn sóng dữ trong cuộc đại quyết chiến, Hudson đương nhiên cũng được ban thưởng. Theo thứ tự là danh hiệu "Nguyên soái" vinh dự của Công quốc Mosey và thêm 30 vạn kim tệ tiền mặt.
Không có ngoại lệ nào cả, phần thưởng tiền mặt chính là trái phiếu. Chẳng qua lãi suất hiện giờ đã không còn là 30% một năm như lúc đầu nữa, mà đã giảm mạnh xuống còn 5%.
Lãi suất trái phiếu giảm xuống cũng không phải là chuyện xảy ra lần đầu tiên. Ngoại trừ trái phiếu chiến tranh được phát hành sớm nhất trong thời cuộc nguy cấp ban đầu, không thể không trả lãi suất cao, lãi suất của các phiên bản trái phiếu sau này liền lật lượt giảm xuống.
Với tư cách là nhân chứng và người tham dự, Hudson đã sưu tầm đủ toàn bộ trái phiếu chiến tranh do Người Mosey phát hành, từ lãi suất cao nhất là 30% đến lãi suất thấp nhất 5%.
Không thể không thừa nhận là Người Mosey rất hào phóng, nếu như gộp toàn bộ trái phiếu lại với nhau, tổng kim ngạch cao đến 128 vạn kim tệ.
Mặc dù nghe thì cảm thấy con số này rất khổng lồ, nhưng Hudson rất yên tâm thoải mái cầm số tiền này. Đây không chỉ là phần thưởng chiến công của một mình hắn, mà còn bao gồm cả tiền mua mạng của đội quân tư nhân dưới trướng.
Theo lý mà nói, chỉ cần Người Mosey có thể trả tiền bình thường, vậy thì Hudson chẳng cần làm gì thì hàng năm cũng có thể nhận được 16 vạn kim tệ tiền lãi.
Con số này có thể so sánh với thu nhập bình thường của Sơn Địa Lĩnh trong thời bình.
Nếu chỉ dựa vào bản thân làm ruộng, có lẽ hắn phải phấn đấu ít nhất là 20 năm nữa.
Nghe cấp dưới phàn nàn về chuyện lãi suất trái phiếu của người Mosey quá thấp, Hudson liền muốn cười. Lãi suất cao thì có ích gì, quan trọng là có thể trả được tiền hay không kìa.
Lãi suất càng ngày càng thấp cũng chứng minh là Người Mosey đang chuẩn bị trả tiền lãi.
Nếu như lãi suất cứ giữ nguyên ở mức 30% không giảm xuống, vậy thì cũng không cần phải nghĩ gì nữa, rõ ràng là đang muốn quỵt nợ rồi.
Không biết trái phiếu chiến tranh có lãi suất thấp của Người Mosey có phải hàng bán chạy trên thị trường quốc tế không.
Nếu như bán chạy, bọn hắn hoàn toàn có thể mượn mới trả cũ, trước tiên thu lại số trái phiếu có lãi suất cao đã phát hành trước đó.
Không có hố cho vay nặng lãi, mặc dù khoản nợ còn lại rất lớn, nhưng ít nhất thì việc trả lãi hàng năm không phải là vấn đề lớn.
Nếu như nền kinh tế trong nước khôi phục được một chút, có lẽ ngay cả tiền vốn cũng có thể lần lượt được trả lại.
Hudson vốn không nên lo lắng về những chuyện này. Nhưng mà trái phiếu chiến tranh trong tay hắn càng ngày càng nhiều, hắn cũng chỉ đành vô liêm sỉ một lần.
…..
Khi mọi bụi bặm đã lắng xuống, quân viễn chinh liền bước lên con đường trở về nhà. So với lúc đến chỉ có một cây trường thương đánh thiên hạ, thì lúc về lại là xe lớn xe nhỏ bị chất đầy.
Không hề nghi ngờ, không chỉ có mỗi mình Hudson phát tài. những quý tộc đi cùng với hắn cũng thu hoạch được kha khá. Ngay cả binh lính bình thường dưới trướng cũng kiếm được chút đỉnh.
Tư tàng chiến lợi phẩm vốn là truyền thống của quân đội, không có cách nào ngăn chặn tập tục xấu này. Cũng may là đám binh sĩ bên dưới kiến thức có hạn, chỉ giấu một số tiền tệ, chủ yếu vẫn là lấy đồng tệ và ngân tệ làm chủ.
Kim tệ thì chỉ có số ít binh sĩ gan lớn mới dám đụng. Đây là trí tuệ lớn của đám nông nô tầng dưới chót, tài phú kếch xù đối với bọn hắn là một tai nạn.