Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 664 - Chương 664 - Viện Nguyên Lão (2)

Chương 664 - Viện Nguyên Lão (2)
Chương 664 - Viện Nguyên Lão (2)

Người dịch: Whistle

Nhìn thấy đám quý tộc già nua ra đây nghênh tiếp, Hudson liền không dám nói chuyện quá lớn tiếng, hắn sợ mình không cẩn thận tiễn người ta về với vòng tay ôm ấp của Thần Hi chi chủ.

Người có thể cầm đao thì đã ra tiền tuyến hết rồi, những quý tộc ở lại hoặc là già cả, hoặc là còn quá nhỏ.

Những lão già chỉ cần hơi có một chút thực lực thì hiện giờ cũng đã đi Đế quốc Thú Nhân, vì bí pháp trường sinh mà phấn đấu lần cuối cùng.

Đương nhiên, Hudson càng muốn tin tưởng là bọn họ qua đó để gây chuyện hơn.

Phải vất vả lắm mới có một nhóm cao thủ nhân tộc tới đây, nếu như không mượn lực lượng của những cao thủ này để đả kích Đế quốc Thú Nhân thì mọi người xem như toi công lăn lộn rồi.

Là địa đầu xà, dẫn đường là thao tác cơ bản. Chỗ nào có bộ lạc thú nhân thì sẽ trùng hợp đi ngang qua nơi đó, chuyện này rất bình thường.

Không quấy cho Đế quốc Thú Nhân long trời lở đất thì thật sự sẽ rất có lỗi với những bậc tổ tông đã chết trong tay thú nhân.

Nếu như không phải nội tình của gia tộc Koslow quá mỏng, không có cường giả uy tín lâu năm, sợ là cũng đã qua dó tham gia náo nhiệt rồi.

"Mọi người có thể yên tâm, chỉ cần hậu cần tiếp tế đầy đủ thì binh sĩ của quân viễn chinh sẽ tuyệt đối không tự tiện tiến vào thôn trang, thành trấn ven đường!"

Hudson cười ha hả đảm bảo nói.

Tố chất của binh sĩ thì hắn không dám khen, nhưng nếu xét về quân kỷ, nếu như không có mệnh lệnh thì không ai trong quân viễn chinh dám tự tiện rời khỏi đại doanh.

Những chuyện có thể làm được ở Công quốc Mosey thì sau khi về nước cũng có thể làm được. Dưới chế độ liên đới của quân pháp, muốn ra ngoài thì phải cũng hỏi xem các binh sĩ đồng đội có đáp ứng hay không đã.

"Đa tạ Bá tước các hạ thông cảm, chúng tôi chỉ dân nông thôn, không có kiến thức gì nhiều, khi gặp chuyện thì sẽ dễ dàng hoảng loạn.”

“Chủ yếu vẫn là chúng tôi già rồi, không chỉ không ra được chiến trường, mà ngay cả một chút việc nhỏ này cũng không giải quyết được."

Nghe được lời tự giễu của lão già này, Hudson giơ ly rượu lên rồi khẽ lắc một cái, sau đó nói: "Lão Hầu tước khách khí, ngài chính là báu vật của Vương quốc ta.”

“Lúc mà ngài mang binh huyết chiến với thú nhân thì đám tiểu bối như bọn cháu vẫn còn chưa ra đời!”

“Bây giờ đến phiên chúng cháu đứng ra bảo vệ Vương quốc Alpha, cũng phải nhờ lão nhân gia ngài đề điểm."

Ngoài miệng thì nói rất khách khí, nhưng trong lòng Hudson đã bắt đầu chửi thề rồi. Nếu như hắn biết được lão già này không đi tiền tuyến, thì dù có nói gì hắn cũng sẽ không tới tham gia buổi yến hội này.

Đều đã trăm mấy tuổi rồi, đã sắp được đi gặp Thần Hi chi chủ, bí pháp trường sinh ở gần ngay trước mắt mà cũng có thể nhẫn nhịn được, Hudson cũng không biết nên nói cái gì.

Nhưng cũng bởi vì sự cẩn thận này nên lão già trước mắt có thực lực chỉ là Bạch Ngân Kỵ Sĩ mới có thể sống đến độ tuổi này.

Thực lực chẳng ra làm sao, nhưng lại am hiểu "cẩu đạo", gặp được chuyện có thể tránh thì tránh, đương nhiên là sẽ không thể góp nhặt được bao nhiêu công huân.

Đến mức mà Hudson muốn thổi phồng vài câu cũng không tìm thấy chủ đề, chỉ có thể chém gió cho đỡ xấu hổ.

Nhưng nếu chỉ dựa vào "Cẩu đạo" mà muốn lăn lộn được trong thế giới quý tộc ăn người không nhả xương này thì nhất định là không được. Lão già trước mắt này không mang binh đánh giặc được, nhưng lại rất biết kinh doanh gia tộc.

Trước khi lão ta tiếp quản gia tộc, gia tộc Alam đã sắp rơi khỏi vòng tròn đại quý tộc rồi, dưới sự nỗ lực của lão ta, gia tộc Alam dần dần phát triển trở thành gia tộc số một Tây Nam.

Nếu xét về thực lực tổng hợp thì gia tộc Alam còn hơn cả gia tộc Dalton. Gặp được loại địa đầu xà này, ngay cả Hudson cũng phải đau đầu.

Thế lực mới quật khởi chắc chắn sẽ bị các thế lực uy tín lâu năm chèn ép, đây là chân lý hằng cổ bất biến.

Mặc dù không nói thẳng, nhưng lão già trước mắt này đột nhiên tới đây rõ ràng là một lời cảnh cáo.

Lão ta đang đại diện cho các thế lực bản địa tỉnh Tây Nam nói cho hắn biết: Nơi này không chào đón player mới gia nhập, đừng cố gắng tận dụng cơ hội dập tắt làn sóng nạn dân để mơ tưởng đến việc bám rễ ở đây.

Rõ ràng là trong vương quốc đã bắt đầu một đợt cải tổ mới, cuộc đấu tranh trong nước còn kịch liệt hơn trong dự đoán của Hudson mấy phần.

Hudson vốn dĩ không định chạy đến Tây Nam phát triển, đương nhiên sẽ không vì chuyện nhỏ này mà làm cho đôi bên đều cảm thấy không thoải mái.

Trên thực tế, chỉ cần không có xung đột lợi ích, đám lão già này vẫn rất dễ gần.

Hám lợi đối ứng là quyền hành lợi và hại, khi gặp được vấn đề, chỉ cần phân tích từ góc độ lợi ích liền có thể giải quyết được hơn phân nửa.

Ngược lại thì thế hệ tuổi trẻ sẽ rắc rối hơn, ngoài lợi ích ra, còn có sự đố kị của những người đồng lứa khác.

Từ trước tới nay, "con nhà người ta" luôn là đối tượng gây thù chuốc oán khắp nơi.

Rất không may, ở trong độ tuổi của Hudson, hắn chính là "con nhà người ta" trong miệng của mọi người.

Không chỉ phải bị người đồng lứa đố kị, ngay cả bậc cha chú cũng không khỏi đố kị, đây là cái giá của việc quá ưu tú

"Bá tước các hạ khách khí, các hạ chính là vị nguyên soái trẻ tuổi nhất trên đại lục, là lãnh tụ của người tuổi trẻ trong Vương quốc.”

“Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, sau khi vòng bầu cử viện nguyên lão mới trong vương quốc được khởi động, các hạ sẽ một vị trí."

Hầu tước Zuel vui vẻ nói.

Đây là điển hình của việc đánh một gậy rồi cho một trái táo ngọt.

Ý tứ đã rất rõ ràng, nếu như không đến đoạt bánh gato thì mọi người chính là bạn bè.

Lấy vị trí của viện nguyên lão ra dụ hoặc là vì sợ bị Hudson ghi hận, trong quá trình bình định làn sóng nạn dân sau này sẽ hố bọn họ một vố.

Bình Luận (0)
Comment