Người dịch: Whistle
Trên thực tế, Hudson thực sự đang chuẩn bị làm như vậy. Mặc dù không đến mức cố ý đuổi nạn dân sang địa bàn của những lão già này, nhưng khi hành động thì hắn sẽ chậm chạp lười biếng đi một tí xíu.
Trong một năm trở lại đây, cuộc sống của các quý tộc tỉnh Tây Nam cũng không dễ chịu gì. Tất cả mọi người đều đang thắt lưng buộc bụng để sửa chữa tuyến phòng thủ, hầu như toàn bộ nam nữ già trẻ đều cùng nhau ra trận.
Nếu như lại bị nạn dân gây họa một đợt, cho dù gia tộc Alam có của cải thâm hậu thì cũng đừng nghĩ đến việc khôi phục nếu không có mấy năm thời gian.
Vào thời khắc quan trọng của cuộc cải tổ chính trị này, những gia tộc bị tổn thương nguyên khí thì sẽ rất nguy hiểm.
"Hudson cám ơn sự hậu ái của Hầu tước các hạ, chuyện đề danh thì xin nhờ vào chư vị rồi!"
Trong khi nói chuyện, Hudson liền giơ ly rượu lên ra hiệu với mọi người, sau đó liền trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Đây là một vụ giao dịch trần trụi, lấy đại giới là phải dập tắt làm sóng nạn dân càng sớm càng tốt, để đổi việc các quý tộc ở tỉnh Tây Nam sẽ đẩy hắn một cái về mặt chính trị trong vương quốc.
Đây là di chứng của việc không có người trong triều, không nghĩ biện pháp vận hành, vào thời khắc mấu chốt, sợ là ngay cả một cái đề danh cũng không kiếm nổi.
Viện nguyên lão nhìn như không có thực quyền gì, nhưng đó là bởi vì Caesar III rất bá đạo, dựa vào một hệ liệt thao tác chậm rãi lật đổ cái cơ cấu này.
Là một cơ cấu do các đại quý tộc tạo thành, khi Viện nguyên lão được thành lập thì đã địa vị chính trị trong vương quốc của nó sẽ không thấp rồi.
Nếu như Quốc vương xảy ra bất trắc, Viện nguyên lão chính là cơ cấu phụ chính.
Lúc bình thường thì thú này không có tác dụng gì, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại rất quan trọng, là vật trang trí không thể thiếu.
……
Có lẽ là vì cuộc trò chuyện vui vẻ trên yến hội phát huy tác dụng, cũng có lẽ là vì thoát khỏi tai ương nạn dân, nên số vật tư tiếp tế mà đại quân nhận được vô cùng dồi dào.
Hơn 76,000 binh sĩ quân viễn chinh mang theo vật tư của chừng 90,000 người, Hudson đương nhiên sẽ không nói thêm cái gì.
Vật tư dồi dào thì sẽ cố gắng làm việc, không hề chậm trễ một chút nào, quân viễn chinh đã vội vã chạy ra tiền tuyến.
Nạn dân cũng là một loại tài nguyên, nhưng điều kiện tiên quyết là nạn dân không bị biến chất. Một khi đột phá ranh giới cuối cùng của con người, vậy thì sẽ từ sức lao động thượng hạng biến thành u ác tính của xã hội.
Sơn Địa Lĩnh cần đại lượng sức lao động để phát triển, có thể lấp bên được cái hố này hay không đều trông chờ hết vào vụ này rồi.
Trùng hợp là đại đa số những nạn dân bị thú nhân xua đuổi đến đây đều là người nước ngoài. Cho dù Hudson có nuốt hết thì chủ nhân của những người này cũng không tiện tới đòi.
...
"Hudson, em chịu cho anh mang binh rồi hả?"
Nelson kinh ngạc hỏi.
Làm lão đại mà phải đi theo lão tam lăn lộn vốn đã rất mất mặt rồi. Càng bi thương hơn là y cũng đi theo quân viễn chinh một đường đánh Đông dẹp Bắc, thế nhưng ngay cả cơ hội ra chiến trường cũng không có, chỉ toàn đi theo quân làm việc vặt.
Phàn nàn cũng vô dụng, Nelson không đủ kinh nghiệm mang binh, Hudson sẽ không tạo cơ hội chi y ra chiến trường.
Không phải là hắn đang cố ý chèn ép anh trai của mình, chủ yếu là trên chiến trường xảy ra quá nhiều chuyện ngoài ý muốn. Lỡ như Nelson chết trên chiến trường, sau này hắn sẽ không biết nên ăn nói thế nào với Nam tước Redman.
Không có cơ hội ra chiến trường thì đương nhiên là sẽ không có chiến công. Đi theo trong quân làm việc vặt cùng lắm là cũng chỉ có thể ké được một chút khổ lao.
Đến mức mà người làm lão đại như Nelson còn không bằng lão nhị Evola. Hết cách rồi, ai bảo trọng lượng của trưởng tử và thứ tử lại khác biệt như vậy chứ?
Nelson là người thừa kế của gia đình, từ nhỏ đã được Nam tước Redman trọng điểm bồi dưỡng, các loại tài nguyên đều nghiêng về phía y.
Lão nhị Evola thì lại không nhận được đãi ngộ như vậy. Đối với một người cha có vô số đứa con trai mà nói, những đứa không giỏi cũng chẳng kém sẽ dễ dàng bị xem nhẹ nhất. Cường độ đầu tư sẽ khác nhau, tình cảm dành cho cũng không giống nhau.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là Nelson đã có sẵn tước vị để thừa kế rồi, không cần phải đi liều mạng bằng mọi giá; mà Evola thì lại là hai bàn tay trắng, muốn có cái gì thì phải ra ngoài cố gắng làm lụng, phải ra chiến trường mạo hiểm.
Nằm thẳng ở nhà chờ nhặt tước vị thừa kế có sẵn là chuyện không thể nào xảy ra. Gia tộc Koslow có rất nhiều thân thích, người thừa kế dự bị lại càng càng nhiều.
Xác suất để những con cháu không trên không dưới như Evola có thể kế thừa tước vị là bằng 0.
Nếu như Hudson không quật khởi, vì bảo toàn thực lực và truyền thừa của gia tộc, có lẽ Evola sẽ được sắp xếp nằm thẳng.
Nhưng theo địa vị của Hudson càng ngày càng cao, Nam tước Redman đã không thể khoan dung cho việc Evola nằm thẳng được nữa, nên liền trực tiếp ném y vào trong đại quân.
Đây là chỗ tốt của việc có nhiều con cái, đứa này xảy ra ngoài ý muốn thì vẫn còn nhiều đứa khác dự phòng. Ba đứa lớn tuổi này ra, ông ta vẫn còn có 3 đứa nhỏ hơn ở trong nhà.
Cho dù có bị phế đi một đứa thì cũng còn có hai đứa nhỏ. Có nhiều con trai như vậy, Nam tước Redman cược nổi.
"Nelson, tỉnh táo! Điều tối kỵ của người làm tướng tối chính là nóng nảy, Anh nhất định phải học được cách giữ được bình tĩnh."
Hudson nói với vẻ mặt không cảm giác.
Bị kiềm chế lâu như vậy, đột nhiên nhận được một cơ hội, thân thể sinh ra hưng phấn theo bản năng thì hắn có thể hiểu được. Nhưng hiểu không đồng nghĩa với khoan dung.
Điều cấm kỵ nhất trên chiến trường là sự thiếu kiên nhẫn. So với giai đoạn đầu của cuộc chiến, chuyện đàn áp những nạn dân hiện giờ thực sự là một cảnh tượng nhỏ, nhưng điều này không có nghĩa là sẽ không xảy ra bất trắc.