Người dịch: Whistle
“Angela, ngươi lập tức thống lĩnh đội quân số 3 và số 4 xuất chiến, nhớ là phải làm gián đoạn quá trình thi pháp của bọn hắn. Lúc cần thiết thì có thể sử dụng Huyết Nguyệt Kèn Lệnh.” Khô Lâu Thánh Chủ lạnh lùng nói.
Bất kể có nói như thế nào thì cũng không thể để chuyện này làm ảnh hưởng đến đại tế trăm năm của Khô Lâu Hội được. Thực lực của gã ta đều là do Khô Lâu chi chủ ban ân, gã tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào ảnh hưởng đến chuyện nhận được càng nhiều “Thần ân” của mình.
Ma thú tế phẩm đang trên đường được đưa tới đây rồi. Trước lúc đó, gã nhất định phải bảo vệ tế phẩm cẩn thận, không cho địch nhân có cơ hội nào để lợi dụng.
Theo cái nhìn của Khô Lâu Thánh Chủ, chỉ cần đại tế trăm năm được diễn ra thuận lợi, dù cho có phải trả giá giá cao hơn nữa cũng là đáng.
Nếu như đám binh sĩ trong thành không phải là một đám ô hợp, dù cho có được đại sát khí như Huyết Nguyệt Kèn Lệnh thì cũng không phải là đối thủ của địch quân ở thành thì gã ta đã sớm hạ lệnh ra ngoài quyết chiến một trận rồi.
Sau khi mệnh lệnh được ban ra, cửa thành đóng chặt cũng từ từ được mở ra, rất nhiều phản quân bắt đầu lao ra ngoài.
Chỉ tiếc là vẫn chậm một bước, chùm tia sáng kia đang lao thẳng đến thành Dadir, dọc đường đi, mặt đất bắt đầu xuất hiện những vết rách, hơn nữa những vết rách này đang không ngừng mở rộng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy.
Tường thành bị chùm tia sáng này đánh trúng, đau khổ giãy dụa một phen, cuối cùng vẫn không thể tránh được vận mệnh bị vứt ra.
Vô số khe hở xuất hiện, bức tường thành vốn kiên cố như bàn thạch đang bắt đầu sụp đổ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Những viên tinh thạch trên Ma pháp trận cũng đang nhanh chóng bị tiêu hao, rất nhanh liền biến thành những mảnh vỡ, sắc mặt của năm vị Ma pháp sư thi pháp cũng trở nên tái nhợt.
Rõ ràng là trận thi pháp vừa rồi cũng không nhẹ nhàng. Dù là có Ma pháp trận thì năm người này vẫn phải một áp lực không nhỏ.
“Kêu Angela ngừng tiến công, hạ lệnh cưỡng chế đội quân số 1 phải phái người ra chặn ở chỗ hở, tuyệt đối không để cho địch nhân thừa cơ xông vào trong thành.”
Khô Lâu Thánh Chủ vội vàng hạ lệnh.
May mắn là phạm vi bao phủ của ma pháp có hạn, tường thành cũng chỉ bị nứt một đoạn ngắn, nếu không thì gã thật sự không biết nên làm thế nào cho phải.
Cuộc chiến ở thành Dadir đã được mở màn, tổng bộ Giáo Định ở ngoài tám ngàn dặm cũng nhận được thư kháng nghị của vương quốc Alpha.
“Xem những chuyện tốt mà các ngươi đã làm đi, vừa mới giãy được một chút bọt nước, còn chưa kịp bay nhảy thì đã bị người ta tìm tới cửa!”
Trong khi nói chuyện, Shelter đệ thất trực tiếp ném bức thư kháng nghị này cho đoàn trưởng của Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn - Blake. Từ trong mắt của vị Giáo hoàng bệ hạ này có thể thấy được sự tức giận đang bùng nổ.
Thần quyền và vương quyền đánh cờ cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, trong bóng tối có gây ra chuyện gì cũng không sao. Nhưng nếu như đặt lên trên mặt bàn thì sẽ phá hủy sự ăn ý của đôi bên.
Nhất là loại tà khí mang tính biểu tượng rõ ràng giống như “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh”, người trong thiên hạ đều biết nó đang nằm trong Giáo Hoàng quốc, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở vương quốc Alpha, chuyện này rõ ràng là đang nói cho thế nhân biết: Giáo Đình đang ủng hộ Khô Lâu Hội phát động phản loạn.
“Xin bệ hạ yên tâm! Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn chúng tôi sẽ giải quyết chuyện về Huyết Nguyệt Kèn Lệnh.”
“Chỉ là một cuộc chiến tranh mà thôi, cũng không thể chứng minh được cái gì. Trên lục địa Aslante cũng không phải là chưa từng xuất hiện những thủ đoạn tương tự.”
“Chỉ cần trong tay bọn họ không có chứng cứ xác thật, vậy thì chúng ta có thể một mực chắc chắn là do bọn hắn nhận sai, trực tiếp phủ nhận chuyện Huyết Nguyệt Kèn Lệnh bị mất.” Đoàn trưởng Blake đảm bảo nói.
Nhưng trong lòng thì ông ta cũng không nhịn được muốn chửi thề một tiếng. Đúng là Blake chỉ ám chỉ thuộc hạ là ủng hộ tổ chức tà giáo, nhưng chỉ là trong âm thầm mà thôi. Sẽ không có vị lãnh đạo nào sẽ trực tiếp hạ lệnh làm ra những chuyện phải gánh chịu trách nhiệm như vậy.
Rõ ràng là năng lực lĩnh ngộ của đám tiểu đệ không được. Không cẩn thận đã đùa quá trớn, ngay cả “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” đại danh đỉnh đỉnh như vậy mà cũng dám đưa ra ngoài.
Là một thế lực lâu năm, trong tay Giáo Đình cũng không phải chỉ có một hai món tà khí. Cho dù là muốn kiếm chuyện thì cũng không nên mang thứ có tính biểu tượng rõ ràng như “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” ra chơi mới phải.
Một khi loại chuyện không thể thấy được ánh sáng này bị lộ, trên mặt của mọi người đều sẽ không dễ nhìn. Lúc này không giống với ngày xưa, Giáo Đình hiện giờ không có đủ sức mạnh có thể trực tiếp trở mặt với các đại vương quốc.
“Giải quyết, ngươi chuẩn bị giải quyết như thế nào?
“Phân hội ở vương quốc Alpha do đám quý tộc kia kiểm soát đã lấy cớ là phải xây dựng lại các giáo đường ở tỉnh Đông Nam bị phản quân thiêu hủy để giảm bớt khoản thuế phải nộp cho Giáo Đình.”
“Nếu như chuyện này do Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn của các ngươi gây ra, vậy thì tổn thất này sẽ được trừ trực tiếp vào trong quân phí dự trù của các ngươi. Quân bị sẽ không giảm bớt, nhưng các ngươi phải tự nghĩ biện pháp bổ sung cho đủ số còn thiếu.” Shelter đệ thất tức giận nói.
Giáo Đình đã từng có lúc giàu ngang thiên hạ vậy mà lại thiếu tiền?
Hơn nữa, cảnh tượng này lại xuất hiện trong thời đại mà y đang trị vì.
Đúng ra mà nói, tình trạng tài chính khó khăn này đã bắt đầu từ ba trăm năm trước khi Giáo Đình không còn thống trị đại lục này nữa.
Bằng vào nội tình và tích lũy phong phú nên Giáo Đình mới có thể chịu được bây giờ. Nhưng khi đến thời của Shelter đệ thất, gia sản mà tổ tiên để lại đã tiêu hao hết bảy tám phần.