Người dịch: Whistle
Nửa đêm, trong một vài doanh trướng vẫn đang đèn đuốc sáng trưng, các nhóm chính trị nhỏ vẫn đang tranh luận, cãi vã gay gắt.
Từ trước tới giờ, thế giới của quý tộc đều không cô độc. Càng vào những thời khắc nguy hiểm thì mọi người sẽ càng đoàn kết.
Nếu như quan sát cẩn thận sẽ phát hiện mỗi vòng tròn nhỏ này đều mang đậm tính khu vực.
Cái này là do thời thế mà ra.
Giao thông và liên lạc giới hạn phạm vi giao tiếp của mọi người, trong hầu hết thời gian, mọi người đều đã quen với việc giao dịch với các quý tộc ở xung quanh mình.
Trong vô số năm qua, thông qua việc thông gia với nhau, các đại quý tộc lân cận đã sớm trở thành người một nhà.
Mặc dù ngày thường mọi người là đối thủ cạnh tranh, nhưng trong cuộc cạnh tranh của vương quốc, mọi người lại là đồng minh chính trị.
Trong số nhiều nhóm nhỏ này, liên minh Ngũ Đại Công Tước Bắc Cương là nhóm đặc thù nhất.
Trong những nhóm chính trị khác, ngoài đại quý tộc ra thì vẫn còn có vài trung đẳng quý tộc thực lực không tệ chen vào.
Chỉ có trong trận doanh của Ngũ Đại Công Tước Bắc Cương là có mỗi năm nhà bọn hắn, những quý tộc Bắc Cương khác đều là thế lực phụ thuộc. Mặc dù số lượng người của bọn họ là ít nhất trong tất cả các liên minh chính trị, nhưng thực lực quân sự lại là mạnh nhất.
"Ai ở bên ngoài?"
Công tước Kavadia tức giận chất vấn.
Ở trong doanh trại của mình nghị sự mà lại có người dám tới nghe lén, quả thực là không để ông ta vào mắt.
Bốn người khác cũng tức sôi ruột, những vấn đề mà bọn họ vừa thảo luận cũng không phải chuyện tốt lành gì, nếu như truyền ra ngoài, lập tức sẽ gây ra sóng to gió lớn.
"Phụ thân bớt giận, con vừa mới nhận được một tin tức đặc biệt. Nội dung bên trong liên lụy quá lớn, con không dám tự tiện làm chủ, chỉ có thể lấy tới đây thỉnh giáo..."
Công tước Kavadia hung hăng trợn mắt nhìn xem con trai mình một cái, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Thật sự là quá mất mặt, lẽ ra ông ta sớm nên nghĩ đến, ngoài bản thân ra thì chỉ có con trai mình mới có thể giải quyết được đám vệ binh ở bên ngoài một cách dễ dàng như vậy.
"Hero, tốt nhất là tin tức mà con mang tới nên đủ lớn, nếu không ta sẽ để con phải hối hận về sự lỗ mãng của mình!"
Công tước Kavadia tức giận nói.
"Phụ thân, nội dung trong bức thư này thật sự là rất bất ngờ, cũng quá doạ người, hay là ngài đích thân xem đi!"
Trong lúc trả lời, Hero đã đẩy bức mật tín về phía trước. Vào những lúc như thế này, y thực sự không dám khiêu khích sự kiên nhẫn của Công tước Kavadia, nếu không cái mông của y sẽ thật sự nở hoa.
Chỉ trong một thoáng chốc, gương mặt vốn đang tức giận của Công tước Kavadia đã đột nhiên biến thành kinh hãi.
Có lẽ là vì nhận ra bản thân mình đã thất thố, ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó nhìn về phía 4 vị công tước còn lại rồi nói:
"Các vị tự mình xem đi, nội dung trên bức mật tín này thật sự là không tiện nói!"
Công tước Pias là người ở gần nhất, nên bèn nhận lấy bức mật tín rồi liếc mắt nhìn qua, sau đó sắc mặt lão ta cũng lập tức thay đổi.
Không có bất kỳ câu nói nhảm nào, lão ta trực tiếp đưa bức mật tín cho Công tước Agiron ở bên cạnh.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, sau khi đọc xong nội dung trên bức thư, mấy vị công tước còn lại đều tỏ ra kinh ngạc.
"Nội dung trên bức thư này có chính xác không?
“Thú..."
Lời vừa nói ra đến khóe miệng, Công tước Agiron đã nuốt vào lại.
Nhưng mà một chữ "thú" cũng đã bại lộ rất nhiều vấn đề.
"Mặc kệ danh dự của bọn chúng có như thế nào, đối với chúng ta thì đây là một cơ hội, không phải sao?"
Công tước Pias cười lạnh nói.
Bọn họ quanh năm lăn lộn ở phương bắc, còn độc quyền đại bộ phận mậu dịch với Đế quốc Thú Nhân, mấy nhà bọn hắn làm sao có thể không có liên hệ với thú nhân được chứ?
Chẳng qua mối liên hệ này đã bị bọn họ lặng lẽ thu vào khi chiến tranh nổ ra.
So với các quý tộc khác trong vương quốc, bọn hắn đối với thú nhân là vừa yêu vừa hận. Có đôi khi hận không thể nhổ tận gốc Đế quốc Thú Nhân, nhưng cũng có đôi khi vừa lại mong thú nhân hoạt động mạnh hơn một chút.
Mọi chuyện đều là vì lợi ích, nhân tố quan trọng nhất để Ngũ đại gia tộc có thể quật khởi chính là —— chống cự thú nhân xâm lấn.
Chính vì có sự tồn tại của thú nhân, Vương quốc mới sẽ liên tục chi viện cho họ, Ngũ đại gia tộc cũng bởi vì vậy mà trở thành những quý tộc mạnh mẽ nhất trong Vương quốc.
Nếu như thú nhân không còn nữa, chỉ dựa vào sức sản xuất trong đất phong của họ, sẽ khó có thể duy trì được số lượng quân bị khổng lồ như hiện giờ.
Có lẽ không cần đến mười năm, bọn họ sẽ từ những nhà quý tộc có thực lực quân sự mạnh nhất Vương quốc rơi xuống phàm trần, từ từ biến thành những kẻ gác cửa của đại quý tộc.
Đây là suy đoán lạc quan, cân nhắc đến vô số địch nhân mà bọn họ đã đắc tội trong những năm tháng của quá khứ, có thể toàn thân trở ra hay không đều là một ẩn số.
"Đúng, là cơ hội!"
"Nhưng cũng có thể là thảm họa!"
"Khẩu vị của thú nhân cũng không nhỏ, cho dù lần này bọn chúng bị tổn thương nguyên khí thì cũng không phải là thế lực mà mấy nhà chúng ta có thể đối phó được.”
“Nếu như quân viễn chinh phương bắc bị tổn thất nặng nề, tương lai sau này của chúng ta cũng sẽ không mấy dễ chịu.”
“Quyền chủ đạo của Vương quốc thực sự là một miếng bánh lớn!"
Công tước Kavadia giễu cợt nói.
Tiền cảnh được miêu tả trong thư thực sự là sáng rực rỡ. Tiếc là khả năng hoàn thành quá thấp.
Muốn chưởng khống được Vương quốc Alpha thì không chỉ phải dựa vào thực lực.
Nếu như Quốc vương không đồng ý, đám quý tộc phía nam không chịu phối hợp, chẳng lẽ bọn hắn thật sự phải dùng vũ lực hay sao?