Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 708 - Chương 708 - Phá Vây (5)

Chương 708 - Phá Vây (5)
Chương 708 - Phá Vây (5)

Người dịch: Whistle

Ai cũng biết là cố thủ chờ cứu viện đến chính là lựa chọn tốt nhất, nhưng nhân tính là ích kỷ.

Những người sẵn sàng hy sinh lợi ích, thậm chí là mạng nhỏ của bản thân vì chiến lược quốc gia dù sao cũng chỉ là thiểu số.

Đặc biệt là những đại quý tộc đã bỏ ra rất nhiều vốn liếng, bọn họ không thua nổi.

Phá vây ra ngoài thì chỉ bị tổn thất nặng nề mà thôi, nhưng khả năng cao là những thành viên quan trọng có thể chạy được, dù sao cũng còn tốt hơn là ở lại chờ chết.

Năng lực bảo vệ quốc gia thì rất bình thường, nhưng chuyện bán đồng đội, dưỡng khấu thì vô cùng có thiên phú, quả thực là một đàn báo.

Điểm khác biệt duy nhất chính là địch nhân, sau lưng của Vương quốc Alpha còn có Liên minh nhân tộc làm hậu thuẫn.

Trong liên minh, những thế lực muốn Vương quốc Alpha suy sụp cũng có không ít, nhưng bọn họ lại không muốn để Vương quốc Alpha bị hủy diệt dưới móng sắt của Đế quốc Thú Nhân.

Có lẽ nếu như quân viễn chinh thất bại một lần thì viện binh của liên minh sẽ chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất để ngăn cơn sóng dữ.

Hudson lập tức cảm thấy yên tâm. Hắn chỉ cần biết rằng Ngũ Đại Công Tước Bắc Cương không dám phản bội nhân tộc là đủ rồi.

"Bá tước Lauren, ta đương nhiên là biết bệ hạ rất khó xử. Nhưng vấn đề mấu chốt không phải là ta có hiểu hay không, mà là ta thật sự không làm được.”

“Đại quân đang ở nơi này, năng lực của Hudson có hạn, nếu như trong Vương quốc có người có được năng lực này, vậy thì để người đó tới đảm nhiệm chức thống soái này đi, ta nguyện ý thoái vị nhường chức."

Hudson không chút khách khí trả lời.

Chuyện hắn muốn bỏ gánh không làm cũng không phải chỉ mới xảy ra lần đầu tiên. Nếu như đổi thành một vị Quốc vương có lòng dạ hẹp hòi thì hắn đã sớm bị cuốn gói về nhà rồi.

Nhưng Hudson không quan tâm, nếu như thật sự có thể vứt hết chuyện phiền phức này để về nhà, hắn sẽ chỉ cảm thấy mừng thầm.

Công thành danh toại không dễ dàng, toàn thân trở ra lại càng khó. Càng vào những thời khắc mấu chốt thì lại càng phải “cẩu”.

Nếu như mù quáng tiếp nhận nhiệm vụ vượt quá phạm vi năng lực của bản thân thì cuối cùng chỉ có thể thân bại danh liệt, hại nước hại dân.

Hudson hoài nghi rằng việc chạy tới hỏi thăm ý kiến của hắn là do aesar III cố ý làm vậy, nguyên nhân là vì để hắn đứng ra làm loại ác nhân này.

. . .

"Giết!"

Trong đêm tối, quân viễn chinh phương bắc lại phát động một đợt tấn công. Để tạo cơ hội đột phá, quân đội viễn chinh phương Bắc đã phát động các cuộc tấn công mà bất kể ngày đêm.

Khác với những cuộc tập kích trước, đối tượng bị tấn công lần này đã đổi thành những chủng tộc pháo hôi của thú nhân. Trong những ngày gần đây, mỗi lần tấn công, quân viễn chinh đều sẽ để lại rất nhiều lá thư.

Nội dung được viết bằng nhiều loại ngôn ngữ của thú nhân, đều là những đoạn lịch sử đen tối của Ngũ Đại Hoàng Tộc và kích động bọn chúng phản kháng. Bọn họ còn sợ thú nhân xem không hiểu, nên đã sử dụng phương pháp tường thuật trực tiếp để viết.

"Nguyên soái, công tác chuẩn bị đã sắp xong rồi. Có lẽ những chủng tộc thú nhân này cũng đã biết được biến cố xảy ra ở hậu phương.”

“Nếu như thành công thì hiện giờ chắc là đã có tác dụng rồi. Nếu như kéo dài thời gian, đợi địch nhân kịp thời phản ứng, công tâm kế sẽ mất hiệu lực."

Công tước Pias hơi kích động nói.

Đây đều là lời thật lòng, ước định với thú nhân không hề ảnh hưởng đến việc lão ta vẫn là đại quý tộc của Vương quốc. Bán đồng đội không quan trọng, nhưng lão ta còn chưa có gan để phản bội nhân tộc.

Bọn họ vẫn chưa tiết lộ một lời nào về kế hoạch đột phá cụ thể của của quân viễn chinh phương bắc. Chủ yếu là vì hai bên đã quá hiểu rõ nhau, cho nên không ai tin tưởng ai cả.

Nguyên soái Campbell nhìn đám tướng lĩnh dưới trướng một lượt, nhìn thấy trên mặt của mọi người đều đang vô cùng kích động, ông ta liền âm thầm thở dài.

"Vệ binh, lấy que gỗ ra đây."

"Phá vây cần người mở đường, cũng cần có người phụ trách đoạn hậu, loại nhiệm vụ gần như cửu tử vô sinh này, miễn cưỡng an bài cho ai thì cũng đều không công bằng.”

“Trên những que gỗ này có viết rõ nhiệm vụ của mỗi người, ai rút được que gỗ viết cái gì thì sẽ chấp hành nhiệm vụ đó.”

“Mọi chuyện đều giao hết cho Thần Hi chi chủ quyết định đi, vì để công bằng, ta sẽ không tham gia rút thăm. Nhiệm vụ cuối cùng còn lại, ta chỉ huy các cánh quân trực thuộc bộ chỉ huy hoàn thành."

Vốn dĩ mọi người còn muốn nhảy ra cãi vã một hồi, sau đó lại dựa theo lệ cũ là áp dụng phương pháp bỏ phiếu biểu quyết, nhưng khi nghe xong những lời này, Ngũ Đại Công Tước liền lập tức choáng váng.

Nếu như dựa vào phương pháp rút thăm thì xác suất để năm nhà bọn hắn có thể hợp tác hành động gần như bằng không. Điều này cũng có nghĩa là thỏa thuận của bọn hắn với thú nhân còn chưa bắt đầu thì đã bị phá sản rồi.

Hết lần này tới lần khác đây lại là cách làm công bằng nhất, không ai tìm ra sơ hở gì. Nếu như không có một lý do thích hợp mà tùy tiện cự tuyệt thì cũng tương đương với việc viết lên mặt mình mấy chữ: Ta có vấn đề.

Bên ngoài là đang chiếu cố cho năm nhà bọn hắn. Rút thăm đều nhờ vào may mắn, bỏ phiếu thì lại nhờ hết vào nhân mạch.

Với nhân duyên tồi tệ của bọn hắn trong Vương quốc, nếu như không phụ trách đoạn hậu thì cuộc bỏ phiếu này chắc chắn có tấm màn đen.

Nhưng nếu bọn hắn chủ động yêu cầu đứng ra đoạn hậu thì sẽ càng làm cho người ta hoài nghi hơn. Tất cả mọi người đều là lão hồ ly, bọn hắn đột nhiên trở thành người cao thượng, ai cũng biết có là vấn đề.

Năm người âm thầm liếc nhau một cái, sau đó liền tham gia vào trong hàng ngũ rút thăm, chờ mong kỳ tích giáng lâm.

Bình Luận (0)
Comment