Người dịch: Whistle
"Thời cơ chín muồi rồi, các ngươi tính thế nào?"
"Tại sao lại không nói lời nào, bên phía liên minh đã phái người tới tiếp ứng chúng ta. Cơ hội chỉ có một lần, nếu như bỏ lỡ, sau này mà muốn thoát khỏi tầm kiểm soát của bọn chúng thì sẽ không còn đơn giản như vậy nữa."
Tộc trưởng bộ tộc linh dương đầu bò có tính tình hung bạo nóng nảy thúc giục.
Chỉ dựa vào việc châm ngòi ly gián của nhân tộc thì sẽ không thể phân hoá được các tộc dễ dàng như vậy. Điều thực sự có ảnh hưởng cốt lõi đến bọn chúng vẫn là tổ chức nổi dậy trong Đế quốc Thú Nhân.
Vì thoát khỏi vận mệnh làm pháo hôi, sau khi các bộ tộc trải qua sự hỗn loạn lúc ban đầu đã bị ép phải ngã về phía liên minh.
Nhằm củng cố thực lực của liên minh, các thành viên của tổ chức phản loạn đã nhanh chóng đi khắp nơi kéo thú nhân nhập bọn.
Các bộ tộc trên tiền tuyến đương nhiên cũng nằm trong phạm vi lôi kéo của liên minh.
"Ngũ Đại Hoàng tộc vẫn chưa dốc hết toàn bộ quân đội vào trong cuộc chiến này, một khi chúng ta dẫn đầu chạy trốn, sợ là sẽ bị bọn chúng đánh cho không kịp trở tay!"
Một tên quái vật đầu dê có chút lo lắng nói.
Uy danh của Ngũ Đại Hoàng tộc quá thịnh, cho dù trước đó bọn chúng đã ước định là sẽ cùng nhau hành động, nhưng khi bắt đầu thì lại do dự.
"Không khoa trương như vậy, với lại còn có quân đội của Vương quốc Alpha quấn lấy bọn chúng, bọn chúng không dám truy kích đâu.”
“Nếu như bọn chúng vì chúng ta mà thả cho những địch nhân này chạy trốn thì lúc đó sẽ là thời khắc tận thế của Ngũ Đại Hoàng tộc!"
Mang lão giả đầu báo giễu cợt nói.
Không phải bọn họ không nguyện ý cùng tồn vong với Đế quốc Thú Nhân, thật sự là Ngũ Đại Hoàng tộc quá hố. Bản thân bọn họ bị tổn thất nặng nề thì sẽ ra tay cắt giảm thực lực của những bộ tộc phụ thuộc.
Nếu như tiếp tục đi theo Ngũ Đại Hoàng tộc, việc chết trên chiến trường chỉ là vấn đề thời gian. Không muốn chết thì cũng chỉ có thể phản kháng.
Không thể trêu vào thì chuồn thôi.
Đế quốc Thú Nhân cương vực bao la, số lượng nhân khẩu của Ngũ Đại Hoàng tộc lại có hạn, vì vậy việc kiểm soát nơi này không quá nghiêm ngặt.
Liên minh nổi dậy đã chiếm được một lãnh thổ dễ thủ khó công ở hậu phương, trực tiếp chơi chế độ ly khai.
"Không có gì phải do dự nữa, ai đồng ý rời đi thì mang theo tộc nhân đi cùng với bọn ta.”
“Những kẻ lo trước lo sau không dám rời đi, chuẩn bị tiếp tục bán mạng cho Ngũ Đại Hoàng tộc, bọn ta cũng sẽ không ngăn cản!”
“Chỉ cần không trở thành phản đồ, báo cho Ngũ Đại Hoàng tộc biết chuyện này, chúng ta vẫn còn là người một nhà."
Nữ tử Người rắn cười ha hả nói.
Tiếc là mọi người vô phúc tiêu thụ nụ cười quyến rũ này. Có mấy người vốn còn đang do dự không quyết, bây giờ đột nhiên cảm thấy linh hồn run rẩy.
Biết được bí mật mà không chịu gia nhập thì chính là một rủi ro tiềm ẩn. Chuyện có liên quan đến tính mạng của cả bộ tộc, không có người sẽ chùn tay.
"Làm đi!"
Một giọng nói thô ráp vang lên, lập tức mọi người liền hưởng ứng.
"Ha ha, tất cả mọi người đều đã đồng ý gia nhập liên minh, vậy thì chúng ta đã là người một nhà rồi.”
“Đây là một phần khế ước gia nhập liên minh, coi như là do Báo Tử ta tài trợ đi!"
Đầu báo cao giọng nói.
Trong khi nói chuyện, gã đã lấy ra một con dao nhỏ rồi vạch một đường trên ngón tay, một giọt máu rơi xuống phần khế ước.
"Huyết mạch khế ước!"
Lão giả hồ tộc kinh ngạc hô lên.
So sánh khế ước bình thường thì loại khế ước dùng máu tươi làm vật môi giới này sẽ có lực ước thúc mạnh hơn.
Một khi làm trái với điều ước, không chỉ bản thân mình bị ngã nấm mốc, mà ngay cả huyết mạch hậu duệ cũng phải xong đời theo, có thể nói là đoạn tử tuyệt tôn.
"Cáo lão rất có hiểu biết, không sai, đây chính là một phần huyết mạch khế ước. Vì sau này mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, nên cần phải có một chút thủ đoạn thiết yếu này.”
“Nhưng mà mọi người có thể yên tâm, phần khế ước này không những điều khoản khác, chỉ nói rõ chúng ta sẽ hợp lực để thoát khỏi ách thống trị của Ngũ Đại Hoàng tộc."
Đầu báo bình tĩnh nói.
Tất cả đều là vì lợi ích của liên minh, gã ta không thẹn với lương tâm.
Trong khi nói chuyện, gã đưa khế ước ra cho những người còn lại để bọn hắn tiến hành kiểm tra.
Phần khế ước này vốn chẳng có vấn đề, cho nên đương nhiên là sẽ không tìm ra sơ hở gì, một đám thú nhân nhanh chóng nhỏ máu lên khế ước.
...
Mặt trận phía Tây, Nguyên soái Campbell mặc áo giáp, tay trái cầm khiên, tay phải cầm trường thương kỵ sĩ, đang đứng ở phía trước trận hình, nhìn chằm chằm vào địch nhân ở trước mặt.
Bởi vì phải phóng hỏa đốt đại doanh, cho nên bọn hắn gặp được đại quân thú nhân cản đường chậm hơn những cánh quân khác một tí xíu.
"Các dũng sĩ, thời cơ để kiến công lập nghiệp đã đến. Từ nơi này lao ra ngoài, giết chết toàn bộ địch nhân ngăn cản ở trước mặt chúng ta!”
“Vì vương quốc, vì nhân tộc, vì vinh quang, xông lên theo ta..."
Ngoài miệng hô xung phong, nhưng thứ lao ra ngoài đầu tiên lại là một cơn mưa tên.
Hiển nhiên là trước đó bọn họ đã thỏa thuận từ cẩn thận, cổ vũ sĩ khí chính là tín hiệu phát xạ.
Thủ đoạn hơi bỉ ổi một chút, nhưng cơn mưa tên đánh lén này vẫn gây ra không ít phiền phức cho đại quân thú nhân đang từ đối diện xông tới.
Quan chỉ huy của thú nhân lập tức nổi giận quát: "Giết, giết sạch lũ nhân tộc hèn hạ này!"
Chỉ trong nháy mắt, hai đội quân đã va chạm với nhau. Không có bất kỳ động tác lòe loẹt nào, chỉ phát ra những âm thanh va chạm của sắt thép.
Nguyên soái Campbell không để ý đến những lời kêu gào của địch nhân, chỉ dùng cây trường thương kỵ sĩ trong tay để trả lời bọn chúng.
Quét ngang, đâm thẳng... Tất cả đều là kiến thức cơ bản trong các cuộc huấn luyện kỵ sĩ, nhưng dưới bàn tay của ông ta, cây trường thương kỵ sĩ giống như là một vật thể sống vậy, mỗi một động tác đều sẽ cướp đi tính mạng của một tên binh sĩ thú nhân.
Giống như là nghệ thuật gia, cuộc chiến tàn khốc ở trong tay ông ta đã biến thành một tác phẩm nghệ thuật.