Người dịch: Whistle
Có lẽ đây mới là diện mục thật sự của ông lão này, lão nguyên soái ổn trọng ngày thường chỉ là một lớp ngụy trang.
Biểu hiện xuất sắc này nhanh chóng khiến cho Nguyên soái Campbell trở thành nhân vật chói mắt nhất trên chiến trường này, nhưng cũng biến thành người gây thù chuốc oán nhiều nhất.
"Nhân tộc thật sự là được trời ưu ái !"
Phương xa, Alex đang quan chiến cũng không khỏi cảm thán nói.
Từ khi đại chiến bộc phát đến nay, gã ta đã được chứng kiến rất nhiều tinh anh của nhân tộc. Mặc dù đại đa số đều chết ở trên chiến trường, nhưng không có nghĩa là những người này không ưu tú.
Dã man chiến thắng văn minh, chỉ có thể chứng minh là dã man mạnh mẽ, mà không có nghĩa là văn minh vô dụng.
Xét về lực chiến đấu cá nhân, Nhân tộc vốn chẳng được xếp hạng trên đại lục, nhưng cuối cùng nhân tộc lại là bá chủ đại lục, đây chính là mị lực của văn minh.
Mặc dù là hệ thống đào tạo gia tộc nguyên thủy nhất, nhưng ở phương diện bồi dưỡng nhân tài, nhân tộc vẫn đi trước tất cả các tộc.
Alex muốn học theo nhưng lại không có chỗ xuống tay. Hết cách rồi, số lượng nhân khẩu của tộc Behemoth thật sự là quá ít.
Trước khi chiến đấu cũng chưa tới ba mươi vạn, bây giờ thì ngay cả hai mươi vạn cũng chưa tới, không có người biết là sau cuộc chiến này sẽ còn lại bao nhiêu?
"Truyền lệnh xuống, giết chết lão già kia, không tiếc bất cứ giá nào!"
Alex lạnh lùng hạ lệnh.
Hai tộc đã giao thủ với địch nhân nhiều năm như vậy, đương nhiên là phải biết rõ những tướng lĩnh quan trọng của địch nhân.
Có thể nói, ngoài kẻ đột nhiên từ dưới đất nhô ra như Hudson, những tướng lĩnh quan trọng của Vương quốc Alpha chủ yếu tướng lĩnh, chỉ cần từng lộ mặt trên chiến trường Bắc Cương thì thú nhân đều có ghi chép lại.
Nếu chỉ xét về sức chiến đấu, Nguyên soái Campbell còn không đáng làm cho gã ta kiêng kị. Nguyên nhân chủ yếu mà gã ta muốn giết chết Campbell là vì đã nhận ra thân phận của ông ta.
Cho dù là ở bất kỳ quốc gia nào thì Nguyên soái cũng không phải là danh hiệu dễ dàng lấy được.
Đặc biệt là trong một quốc gia thường xuyên đánh trận với thú nhân như Vương quốc Alpha, chức vị nguyên soái lại càng quan trọng hơn.
Không đủ uy vọng thống soái tam quân thì cũng đừng nghĩ tới chuyện lấy được danh hiệu Nguyên soái này, đây là chung nhận thức của tất cả các quốc gia.
Giết được vị lão tướng này còn có ý nghĩa về mặt chiến lược hơn việc tiêu diệt một quân đoàn của địch nhân.
...
Một tiếng “vèo” vang lên, Nguyên soái Campbell vội vàng nghiêng người né tránh , mũi tên lướt sát qua người ông ta.
Còn kém một chút nữa, cảm giác bén nhạy lại cứu ông ta một mạng.
Nguyên soái Campbell thần nói không tốt, trực giác nói cho ông ta biết rằng mình đã bị địch nhân để mắt tới rồi.
Đang muốn thay đổi chiến trường thì một trận mưa tên đã từ trên trời giáng xuống, ngay sau đó là hàng loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tấn công mà không phân địch ta!
Sau khi ý thức được chuyện này, cây trường thương trong tay Nguyên soái Campbell múa may nhanh hơn, vật cưỡi Ma Lang ở dưới người cũng tâm hữu linh tê nhanh chóng thoát khỏi phạm vi bao phủ của mưa tên.
"Campbell, còn nhận ra ta không?"
Nguyên soái Campbell nhìn về phía gã Behemoth đang cản đường của mình, ông ta chỉ cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ ra là ai.
"Xem ra ngươi đã quên mất bạn cũ rồi!”
“Nhưng mà không sao, ta sẽ giúp ngươi nhớ lại.”
“Lúc đó, là ngươi đã cắt đứt con đường quân sự của ta, sau đó bước lên đỉnh cao!"
Lời nói của gã đại hán Behemoth đã làm cho Nguyên soái Campbell biến sắc, ông ta không khỏi hoảng sợ nói: "Không có khả năng, không phải ngươi đã chết sao? tại sao lại còn sống đến bây giờ!"
"Ha ha..."
"Thì ra trong lòng của ngươi ta đã là người chết, khó trách ngươi có thể quên mất... Nhưng mà chuyện này cũng không quan trọng, dù sao hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!"
Trong khi nói chuyện, gã đại hán Behemoth đã phát động công kích với Nguyên soái Campbell, thanh chiến đao trong tay gã đã trực tiếp bổ tới.
……
Thương Lan thành, Phỉ Thúy cung.
Sau khi cuộc chiến phá vây mở màn, đám quan chức cấp cao của Vương quốc Alpha đều tập hợp ở nơi này lo lắng chờ đợi kết quả cuối cùng.
Con đường này là do bọn họ lựa chọn, cho dù hậu quả có ra sao thì họ cũng phải chịu trách nhiệm.
Ở tiền tuyến không chỉ có quân tinh nhuệ của gia tộc, mà còn có đám con cháu hậu bối mà họ xem trọng nhất.
Theo lý mà nói, tình huống tồi tệ nhất cũng chỉ là bị trọng thương nguyên khí. Binh sĩ thì chưa chắc có thể còn sống, nhưng khả năng cao là con cháu trong gia tộc sẽ quay về được.
Mặc dù đã từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng khi chuyện này bắt đầu, họ vẫn là không nhịn được mà cảm thấy lo lắng. So với quần thần thì Caesar III lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Có lẽ sự thong dong bình tĩnh này là giả vờ, có lẽ chỉ cần ông ta muốn thì có thể giả bộ cả một đời thì cũng không khác gì là thật cả.
"Bệ hạ, tin tức tốt!"
"Hội nghị liên minh nhân tộc đã chính thức đưa ra quyết định, khuếch đại quy mô cuộc chiến. Nhóm quân viễn chinh thứ hai đã được quyết định, các phương sẽ phái ra tổng cộng là một trăm văn quân.”
“Khác với lần trước, lần này các thế lực lớn đã hứa sẽ lập tức ra tay tổ chức điều động ngay khi liên minh vừa ra quyết định.”
“Chậm nhất là trong vòng nửa tháng là sẽ xuất binh, dự tính là trong khoảng ba tháng đến một năm thì các lộ viện quân sẽ lần lượt đến nước ta !"
Lời nói của Bá tước Francois làm cho mọi người vô cùng kinh ngạc, nhưng lại lập tức khôi phục vẻ lo âu.
Lần này Liên minh nhân tộc hiệu suất cao hiếm thấy, đúng là một tin tức tốt, nhưng tiếc là tin tức tốt này không phải thứ mà mọi người muốn.
Nhưng mà nghĩ lại thì cũng cảm thấy bình thường, nếu như không xác định được tin tức quân viễn chinh phương bắc đang phá vây thì sợ là hiệu suất của liên minh sẽ không cao như vậy.
Dù cho tình hình phá vây như thế nào thì Vương quốc Alpha chắc chắn sẽ bị tổn thương nguyên khí. Ba nước có thực lực mạnh nhất phương bắc đều bị suy yếu, nếu cứ tiếp tục kéo dài thêm nữa thì không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn.