Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 854 - Chương 854 - Biển Cả Phong Tình

Chương 854 - Biển Cả Phong Tình
Chương 854 - Biển Cả Phong Tình

Người dịch: Whistle

Hudson quay đầu nhìn lại lâu đài Bloodmoon, nơi hắn đã từng chiến đấu, rồi mang theo đội ngũ bước lên con đường về nhà. Nếu như không phải vì trong đội có quá nhiều hàng hóa thì hầu như không có gì khác biệt so với khi bọn họ đến đây.

Vốn dĩ hắn phải tới vương đô tiếp nhận sắc phong quý tộc, nhưng hiện giờ thì nghi thức này đã bị gác lại vô thời hạn rồi.

Từ khi chiến tranh bộc phát đến nay đã chừng ba năm rồi. Ngay cả nhóm quan binh nhập ngũ trễ nhất cũng đã ở trên chiến trường chiến đấu hơn một năm.

Những người có thể sống sót đều rất may mắn. Hiện giờ tất cả mọi người đều đã vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi.

Ngay khi đất phong được chứng thực, đám người liền vô cùng háo hức muốn trở nên, cho nên tốc độ hành quân cũng rất nhanh.

So với lúc đi, lần trở về này rõ ràng là càng thuận lợi hơn một chút. Có lẽ là nhằm xoa dịu mối quan hệ, cho nên lần này gia tộc Dalton cung cấp thuyền miễn phí cho các quý tộc trong tỉnh.

Những thay đổi do chiến tranh mang lại là rất lớn, sau khi chứng kiến ​​sự tiện lợi của giao thông đường biển, các quý tộc ban đầu vốn không thích ngồi thuyền đã sẵn sàng chấp nhận lời mời.

Hudson cũng không từ chối lời đề nghị này. Ngay khi hành động giải trừ quân bị được bắt đầu, quân đội chủ lực liền rời đi trước một bước, hiện giờ ở bên cạnh hắn chỉ có một chút hộ vệ đi theo.

Cho dù gia tộc Dalton có giở trò, Hudson cũng có thể chấp nhận được tổn thất vài trăm người này.

Nhưng chuyện này không thể nào xảy ra. Đám quý tộc trong tỉnh đều đang đồng hành, nếu như đồng thời xảy ra ngoài ý muốn, gia tộc Dalton cũng sẽ bị chôn cùng.

Huống chi, Hudson và Bá tước Pierce còn ngồi chung một chiếc thuyền. Nếu như thật sự xảy ra bất trắc thuyền hủy người vong, Bá tước Pierce chắc chắn sẽ đi gặp Thần Hi chi chủ trước hắn một bước.

Trên đường đi, hai người cười cười nói nói, làm cho đám quý tộc trong tỉnh nhìn đến trợn mắt hốc mồm. Nếu như không phải hiểu rõ quan hệ giữa hai nhà là đối thủ cạnh tranh, bọn họ sẽ còn nghĩ rằng hai người này là bạn bè thân thiết không giấu nhau điều gì.

Nhưng giật mình thì giật mình, mọi người vẫn có thể đọc hiểu được tín hiệu chính trị mà hai nhà này đang phát ra: gia tộc Dalton và Gia tộc Koslow tạm thời sẽ không trở mặt, đừng nghĩ kiếm chuyện đục nước béo cò.

Hành động này hoàn toàn dựa trên lợi ích của hai gia tộc.

Thực lực quân sự của Gia tộc Dalton đã bị thiệt hại nặng nề, cần thời gian để khôi phục nguyên khí; Còn Gia tộc Koslow là nhà giàu mới nổi, cũng cần thời gian để tiêu hóa chiến quả.

Thế giới quý tộc đều rất thực tế. Cách cục của hai nhà đều đã thành hình, sẽ không có chuyện thay đổi chỉ dựa vào ý chí của một cá nhân.

Nếu hiện giờ mọi người đều cần thời gian, vậy liền có điều kiện tiên quyết để hòa hoãn quan hệ. Chuyện tương lai, để tương lai rồi nói.

Trông cậy vào việc hai nhà đối kháng với nhau rồi ở bên cạnh ngư ông đắc lợi, lặng lẽ vùng lên kiếm tiện nghi là chuyện không thể nào.

"Truyền lệnh xuống, cập bờ vào đảo Quake ở trước mặt để chỉnh đốn!"

Bá tước Pierce vừa ra lệnh xong, một hòn đảo to lớn như ẩn như hiện xuất hiện ở trước mắt Hudson.

Thể hiện thực lực sao?

Cái này giống như dụ dỗ thì đúng hơn!

Nhìn hòn đảo to lớn xuất hiện trước mắt, Hudson cũng bắt đầu chảy nước miếng. Mặc dù không biết diện tích cụ thể lớn bao nhiêu, nhưng nơi có thể để cho gia tộc Dalton làm căn cứ hải ngoại thì chắc chắn sẽ không phải là hòn đảo nhỏ.

"Bá tước Hudson, trên biển chưa bao giờ thiếu hòn đảo, nhưng đảo thích hợp để phát triển thì lại là lác đác không có mấy.”

“Đảo Quake ở trước mặt chính là một mảnh bảo địa, trải qua hơn trăm năm phát triển, hiện giờ nó đã trở thành nơi phồn hoa hiếm có nơi hải ngoại.”

“Mặc dù không sánh bằng đại lục, nhưng phong vị trên đại dương cũng rất độc đáo. Ngài hiếm khi ra ngoài một lần, có muốn..."

Lời nói của Bá tước Pierce đã kéo Hudson trở lại thực tại. Dù cho đảo Quake có tốt đến đâu thì cũng chẳng hề liên quan gì đến hắn.

Trên biển rộng mênh mông đúng là không bao giờ thiếu hòn đảo. Đặc biệt là trong hải vực có nhiều bãi nước cạn và đá ngầm như ở phía bắc đại lục, đảo lớn đảo nhỏ nhiều vô số kể.

Chỉ tính riêng trong chuyến hành trình này thôi, hắn đã gặp được hơn trăm hòn đảo lớn nhỏ khác nhau. Ngoài diện tích nhỏ hẹp ra, nguyên nhân lớn nhất không bị loài người chiếm cứ là vì khó phát triển.

Gió bão, sóng biển đều là những nhân tố nguy hiểm đe dọa các hòn đảo này. Càng tồi tệ hơn chính là những hòn đảo này hiếm khi có hải cảng tốt, muốn cho tàu lớn cập bến thì phải trải qua quá trình tái tạo sâu dưới đáy biển.

Vào thời kỳ chiến tranh trước đó, nhân tộc đã mở một đường biển mà thoạt nhìn chẳng hề tốn bao nhiêu công sức, nhưng đó là kết quả của toàn bộ loài người hợp lực lại.

Đối với một nhà thế lực mà nói, việc cải tạo một vùng biển là chuyện vô cùng khó khăn. Ngay cả khi chịu dốc hết vốn liếng thì cũng chẳng thể nào tìm được một đội Ma pháp sư cấp cao chịu làm lao động tay chân cả.

"Ha ha...

“Nói thật với ngài Tổng đốc, dù đã lớn như vậy rồi, nhưng ta chưa từng đặt chân lên một hòn đảo nào. Cơ hội để mở mang kiến thức hiếm có như vậy, ta nhất định sẽ không bỏ qua!"

Hudson thẳng thắn nói.

Hắn cũng không cần phải cố tình giả bộ nai tơ, vì đây thật sự là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với biển cả. Chỉ tính riêng những gì được chứng kiến trên đường đi cũng đã làm cho Hudson tăng trưởng tri thức rồi, chuyện này củng cố quyết tâm phát triển ra đại dương của hắn.

Không biết sau khi Bá tước Pierce biết được những chuyện này thì sẽ có cảm tưởng gì. Nhưng chắc là sẽ không có vấn đề gì ua đó, phát triển hải dương không chỉ cần vốn đầu tư lớn, mà còn phải tích lũy công nghệ lâu dài.

Bình Luận (0)
Comment