Người dịch: Whistle
Nếu như Gia tộc Koslow một nghèo hai trắng thật sự nhúng tay vào công cuộc phát triển mậu dịch trên biển, vậy thì họ sẽ không có tinh lực để gây chuyện trên đại lục trong một khoảng thời gian rất dài sau này.
Đối gia tộc Dalton thì khoảng thời gian giảm xóc này là vô cùng quan trọng.
Suy cho cùng thì không ai có thể yên tâm ngủ ngon nếu không tìm cho gã hàng xóm bên cạnh, một nhân tài quân sự trẻ tuổi như Hudson, một chút gì đó để làm.
Tất cả đều là họa do quan niệm truyền thống gây ra, trong mắt của rất nhiều người ngoài, một người trẻ tuổi nóng tính như Hudson chính là một nhân tố không ổn định .
Loại nhận biết nhầm lẫn này đương nhiên là không thiếu được công tác đổ dầu vào lửa của Hudson. Còn kém nước trực tiếp nói cho mọi người biết: Ta trẻ tuổi cược nổi, muốn chơi thì nhào vô.
Đây là điển hình của việc phô trương thanh thế, nhưng mọi người lại bị trúng chiêu. Trong tình huống không liên quan đến lợi ích của bản thân, không ai nguyện ý chạm vào “con nhím” Hudson này.
"Bá tước Hudson yên tâm, đảo Quake chắc chắn sẽ không làm ngài thất vọng!"
Trong lúc nói cười, thuyền đã cập bờ. Dưới sự dẫn dắt của Bá tước Pierce, Hudson và đám quý tộc trong tỉnh nhao nhao lên bờ.
Dù rằng ở trên biển chưa được bao lâu, nhưng khi bước lên lục địa, Hudson vẫn cảm thấy rất "thực tế" .
Nhìn qua bến tàu phồn hoa, đám người liền cảm thấy ước ao ghen tị. Hiển nhiên là việc phô trương thực lực của gia tộc Dalton lần này vô cùng thành công.
Từ sự thịnh vượng của bến cảng có thể thấy được thu nhập của đảo Quake sẽ không ít, mà đây chỉ là một góc băng sơn mà gia tộc Dalton lộ ra ngoài.
Mặc dù thực lực kinh tế không đại diện cho tất cả, nhưng cơ sở kinh tế thường có thể quyết định kiến trúc thượng tầng. Nguồn lực tài chính dồi dào chính là sự đảm bảo cho sức mạnh quân sự cường đại.
Rất rõ ràng, một vị bá chủ uy tín lâu năm ở tỉnh Đông Nam như gia tộc Dalton cũng không phải đơn giản như vẻ bề ngoài.
Trên đường đi, Hudson phát hiện đảo Quake còn lớn hơn trong dự đoán của hắn rất nhiều, còn có cả đồng ruộng và rừng rậm, đây là một hòn đảo có thể tự cung tự cấp.
Làm khách nhân, Hudson không tiện hỏi diện tích của hòn đảo, nhưng chỉ từ những gì được chứng kiến, hắn liền biết là trên hòn đảo này ít nhất cũng mấy vạn nhân khẩu sinh sống, thậm chí có khả năng sẽ nhiều hơn.
Hudson mơ hồ phát hiện hình như mình đã mở ra một con đường phát triển mới, nhưng con đường này không dễ đi lắm.
Nhìn vào sự phát triển của gia tộc Dalton là biết, rõ ràng là các quý tộc trên đại lục Aslante đã vươn các xúc tu của mình ra ngoài biển khơi, nhưng lại bị giới hạn vì nhiều lý do, mức độ đầu tư còn chưa đủ.
Sau chuyến đi ngắn ngày đến đảo Quake, Hudson đã cảm nhận được rõ ràng cảm xúc của các quý tộc đồng hành đang thay đổi. Điều làm cho hắn ngoài ý muốn chính là một số trung đẳng quý tộc trong tỉnh lại không hề có phản ứng gì, rõ ràng là họ đã quen thuộc với tất cả những điều này.
Hudson tìm được một cơ hội thích hợp để đi tới trước người Bá tước Aurane rồi mở miệng dò hỏi: "Ngài Bá tước, chắc là gia tộc Dalton vẫn còn có nhiều hòn đảo giống như đảo Quake này phải không?"
Hắn đưa ra suy đoán như vậy hoàn toàn dựa vào chiếc thuyền lớn dưới chân. Con tàu ma pháp xa hoa mà hiện giờ bọn hắn đang ngồi đã có tải trọng hơn 3.000 tấn.
Khối lượng vận chuyển ở cấp độ này đã có năng lực vượt biển rồi. Việc phát triển một số hòn đảo ngoài khơi là chuyện hoàn toàn không đáng kể.
"Đúng là trong tay gia tộc Dalton đang khống chế không ít hòn đảo, hầu hết các hòn đảo ngoài khơi tỉnh Đông Nam của chúng ta đều nằm dưới sự kiểm soát của họ.”
“Tuy nhiên, không có nhiều hòn đảo phát triển giống như đảo Quake này. Mặc dù trên đảo có không ít ruộng tốt, nhưng một khi gặp phải cơn bão, số ruộng này sẽ hóa thành hư không chỉ trong nháy mắt.”
“Hơn nữa, giông bão trên biển khơi là thứ không thể kiểm soát được, về cơ bản cứ cách mấy năm sẽ có một cơn bão đổ bộ. Nếu là gặp phải bão lớn, ngay cả bến cảng cũng phải xây dựng lại.”
“Cũng chính bởi vì sự không chắc chắn này nên dù gia tộc Dalton đã vào biển trong một thời gian dài, nhưng trọng tâm phát triển vẫn là trên đất liền.
“Hudson, ta nhớ là lãnh địa của cậu cũng nằm gần biển. Nếu như chỉ muốn kiếm một chén canh từ việc mậu dịch trên biển thì sẽ không có vấn đề gì lớn, hiện giờ gia tộc Dalton chắc chắn sẽ chịu nể mặt.”
“Nhưng nếu muốn phát triển hải dương, tiến hành kinh doanh trọng điểm thì hiện giờ đã mất đi tiên cơ.”
“Muốn phát triển hải dương, cái giá mà cậu phải trả sẽ lớn và khó khăn hơn việc phát triển vùng đầm lầy rất nhiều.”
“Ta đề nghị cậu không nên vội vàng, dù sao vẫn còn rất nhiều thời gian, có thể đi phát triển đầm lầy, xây dựng cơ sở vững chắc trước.”
“Đến lúc đó, dù là mở ra Hắc Thạch sơn mạch thông thương hay là mở ra hải lộ thông thương cũng đều sẽ dễ dàng hơn bây giờ rất nhiều!"
Nghe xong lời của Bá tước Aurane, Hudson liền nhướng mày. Tại sao chỉ mới bắt đầu mà tất cả mọi người đã nhìn thấu chiến lược phát triển trong tương lai của Gia tộc Koslow rồi?
Nhưng chuyện này cũng hết cách rồi, kế hoạch phát triển đầm lầy đã được khởi động từ vài năm trước, hiện giờ đã khai hoang được mấy chục vạn mẫu ruộng tốt, chuyện này vốn không thể giữ được bí mật với ngoại giới.
Đặc biệt là vào một năm trước đó, sau khi gia tộc Koslow thu được một lượng lớn người tị nạn, hầu như là toàn bộ những nhân lực này đều được đầu tư cho sự phát triển của đầm lầy, điều này đã hoàn toàn phơi bày chiến lược cho ngoại giới thấy.
"Xin ngài Bá tước yên tâm, ta vẫn tự hiểu lấy mình. Bây giờ Koslow gia tộc ngay cả một chiếc biển cũng không có, thì dựa vào cái gì để tranh đoạt hải ngoại với gia tộc Dalton?”
“Hiện giờ tìm hiểu một chút tình hình chỉ đơn giản là vì xem trọng việc vận chuyển thuận tiện trên biển, cũng không phải là tới đoạt địa bàn với gia tộc Dalton, bọn họ cũng sẽ không thể cự tuyệt thuyền của ta đi qua nha!"
Hudson ra vẻ bình tĩnh nói.