Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 933 - Chương 933 - Cuộc Va Chạm Giữa Quý Tộc Cũ Và Mới (5)

Chương 933 - Cuộc Va Chạm Giữa Quý Tộc Cũ Và Mới (5)
Chương 933 - Cuộc Va Chạm Giữa Quý Tộc Cũ Và Mới (5)

Người dịch: Whistle

Xét theo tình hình trước mắt, nếu như Hudson thật sự muốn nhận thầu thu thuế con non Ma thú thì đương nhiên là không có bất cứ vấn đề gì.

Chỉ cần mức thuế không phải quá cao, các thế lực lớn sẽ tình nguyện bỏ ra một khoản tiền để mua lại những ân tình đã thiếu trước đó.

Đối với đại quý tộc mà nói, nợ nhân tình còn có ý nghĩa hơn nhiều so với nợ kim tệ. Lúc bình thường sẽ không phát huy được tác dụng, nhưng một khi dùng tới liền có thể cứu mạng!

"Đề nghị của Bá tước Martinez rất không tệ, nhưng tiếc là năng lực của ta có hạn, không thể gánh được trách nhiệm này.”

“Nếu như ai có năng lực hoàn thành thì cứ việc đứng ra tiếp nhận gánh nặng này, ta nhất định sẽ toàn lực phối hợp!"

Sau khi nói xong, Hudson liền ra vẻ mong đợi nhìn xem đám người, như thể đang muốn tìm ra một thằng ngu đến gánh vác chuyện này.

Tiếc là những người ngồi đây đều rất lý trí, bọn họ không có bất kỳ hứng thú nào đối với loại hành vi đoạt thức ăn trước miệng cọp này.

"Bá tước Hudson, việc chinh thu thuế của các ngành nghề bạo lợi thoạt như không sai, nhưng đến giai đoạn áp dụng cụ thể lại tồn tại một vài vấn đề lớn.”

“Đại đa số khu vực trong Vương quốc đều áp dụng chế độ nhận thầu thu thuế, nếu như đề cao số lượng mục tiêu trưng thu một cách mù quáng, sợ là không có người dám cam đoan là nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

“Huống chi, việc thu thuế cao như vậy sẽ còn làm ảnh hưởng đến việc phát triển của các ngành nghề. Không chừng không thể nâng cao tài chính thu nhập của Vương quốc, mà còn làm giảm thu nhập của chúng ta!”

“Xét đến độ khó của việc chấp hành, phương thức thu thuế mau lẹ và đơn giản nhất chính là trực tiếp phân chia nhiệm vụ cho các tỉnh thành.”

“Kỳ thật chúng ta vẫn còn có thể cân nhắc chiếu cố cho các tỉnh kinh tế nghèo khó ở một mức độ nhất định, để các tỉnh giàu có khác gánh chịu thay.”

“Ví dụ như: bảy tỉnh phương bắc vừa mới được thu hồi trước mắt vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển, không thể gánh chịu nghĩa vụ quá nặng trong thời gian ngắn, vậy thì năm nay không cần phải phân công cho bọn họ nữa."

Bá tước Pierce nói với vẻ mặt ưu quốc ưu dân.

Nếu như trước đó lão ta không đối chọi gay gắt với Hudson, có lẽ mọi người đã thật sự tin những lời lão nói. Tiếc là những người đang ngồi ở đây không phải là người ngu, loại hành vi nhằm vào trần trụi như vậy, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra.

Nhằm thực hiện được mục đích chiến lược, Bá tước Pierce thà cho tỉnh Đông Nam gánh chịu thêm nghĩa vụ nợ nần để giảm tài lực của gia tộc Koslow cho bằng được.

Nếu chỉ xét về mặt tổn thất kinh tế thì đây chính là chiến thuật "Giết địch tám trăm tự tổn một ngàn" điển hình.

Dù gì thì gia tộc Dalton, với tư cách lão đại, là gia tộc có nhiều đất phong nhất, cho nên cũng cần gánh chịu nghĩa vụ nặng nhất.

Nhìn ra cũng vô dụng, đây là một loại dương mưu. Bỏ qua kế hoạch đả kích toàn diện.

Nhóm quý tộc mới nổi vốn vì lợi ích mà tạm thời đoàn kết thì nay đã bước đến tình trạng sụp đổ.

Mặc dù việc không thể chèn ép toàn diện làm cho đám quý tộc uy tín lâu năm có chút không cam lòng, nhưng xét thấy tỉnh Đông Nam đang gánh chịu nghĩa vụ nặng hơn, lại có thể gõ cho con dê đầu đàn của đám quý tộc mới nổi là Hudson một gậy, mọi người liền có thể tiếp nhận.

Từ trong ánh mắt xem náo nhiệt của đám người, Hudson phát hiện ra trong mắt của không ít người đang toát ra khoái cảm trả thù.

Chỉ có thể nói "Gieo nhân nào, gặt quả nấy" .

Trước đó hắn vừa phá hủy kế hoạch giải trừ quân bị của người ta, bây giờ đã đến lúc phải trả giá.

Nếu như sự thật không bày ở trước mắt, Hudson cũng không dám tin là Bá tước Pierce sẽ quả quyết như vậy.

Liếc mắt nhìn đám quý tộc mới nổi cúi đầu không nói gì, rõ ràng là quần thể yếu ớt này vẫn chưa có đủ lực lượng để đối chọi với các quý tộc uy tín lâu năm.

Có lẽ là vì cảm thấy xấu hổ khi lâm trận lùi bước, nên hiện giờ họ đều không dám đối mặt với hắn.

"Đều nhìn ta làm gì, nếu Bá tước Pierce đã có giác ngộ cao như vậy, ta há có thể kéo chân sau của mọi người trong thời điểm này!"

Hudson ra vẻ cắn răng nghiến lợi nói.

Nói xong, hắn liền trực tiếp ngồi xuống vị trí của mình không nói một lời. Như thể là bị đại thế ép buộc, vì giữ gìn vẻ tôn nghiêm đáng thương của quý tộc nên mới đưa ra quyết định gian nan này.

Ngoài ra còn có một số quý tộc trung đẳng ở tỉnh Đông Nam cũng có vẻ mặt cay đắng như vậy. Đây là điển hình của việc lão đại và lão nhị đánh nhau, ngộ thương đến đám lão tam, lão tứ, lão ngũ, lão lục … như bọn họ.

……

Trong hội nghị sau đó, Hudson đều duy trì vẻ mặt âm trầm không nói một lời, giống như một vị thiếu niên bị ủy khuất, đang kìm chế một cơn giận vậy.

Mãi đến khi lên xe ngựa thì khóe miệng hắn mới nở nụ cười giễu cợt.

Trong thâm tâm Hudson cũng không khỏi cảm thán: Bá tước Pierce thật sự là một người tốt!

Lúc đầu hắn còn đang không biết nên kết thúc như thế nào khi lần làm chim đầu đàn này đã xúc phạm đến lợi ích của một nhóm quý tộc uy tín lâu năm.

Nhưng vào thời khắc mấu chốt, Bá tước Pierce đã kịp thời nhảy ra đâm đao, trực tiếp giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này.

Hiện giờ tất cả mọi người đều đang vội vàng cười trên nỗi đau của người khác, cỗ oán khí trong lòng cũng xem như tiêu tán, dù có còn thì cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Thuận tiện còn có thể ra vẻ thảm thương với Quốc vương, hắn rơi vào tình trạng này đều là vì làm việc cho Quốc vương gây ra.

Nếu như trước đó Hudson không thể hiện quá mức, làm cho các các quý tộc uy tín lâu năm cảm thấy bất mãn, thì Bá tước Pierce cũng sẽ không thể nào thành công dễ dàng như vậy.

Điều tiếc nuối duy nhất chính là đám đại quý tộc mới nổi kia quá nhát gan, dù rằng đã có Hudson làm chim đầu đàn, nhưng những người khác cũng không dám đi theo.

Bình Luận (0)
Comment