Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1095 - Chương 991: Là Ai Đang Giám Thị?

Quoc vuong van tue Full
Chương 991: Là Ai Đang Giám Thị?
 

Không chỉ là nước bùn như ao đầm tùy thời có thể thôn phệ ngươi, còn có mãng xà độc tiềm tàng trong nước bùn, độc trùng và đủ loại ma thú thiên kỳ bách quái cũng có thể trong nháy mắt đem ngươi thôn phệ đến một cọng lông cũng không còn.

Tôn Phi từng tận mắt thấy, một đầu cự viên cao mười thước, lúc nhảy xuống, không cẩn thận rơi xuống nước bùn, trong khoảnh khắc, mặt đất mỹ lệ nhìn như yên tĩnh, đột nhiên phá vỡ ra như vằn bước, vô số hàm răng khủng thú sắc bén từ trong nước bùn chui ra, trong nháy mắt đem đầu cự viên này kéo sâu xuống, tiếng thê thảm kêu rên của cự viên còn vang vọng trong thiên địa, thật lâu không dứt.

Tiểu Hoán Hùng thiếu chút nữa đã bị một màn kinh khủng kia dọa cho suýt đái ra.

Tôn Phi lấy kỹ năng của hình thức Druid triệu hoán ra hơn mười cánh quạ đen hắc sắc, ở giữa không trung cảnh báo, mà chính mình hóa thân làm lang nhân, đi lên rễ cây và cành cây lộ ra mặt đất, tốc độ cũng nhanh lên vô số lần, ở trong cánh rừng rậm u ám, rất nhanh đã ghé qua.

Tốc độ đi như vậy, so với phi hành trên bầu trời cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Trong lúc lang nhân ở trong rừng rậm đó, như cá gặp nước, ở trong cành cây lượn vòng, chỉ lưu lại một ít huyễn ảnh, đi tới thật nhanh.

Thời điểm sắp thâm nhập tới hai mươi vạn dặm trong cánh rừng rậm bao la, bản thân Tôn Phi dần dần cũng có thể cảm giác được, trong rừng rậm tràn ngập ra một cỗ khí tức làm người ta run sợ, không khí cực kỳ áp lực, có loại ảo giác làm người ta hít thở không xong, giống như tùy thời có tồn tại đáng sợ gì phủ xuống mình, khiến cho linh hồn con người cũng không khỏi run sợ hít thở không thông.

- Chính là cỗ lực lượng này khiến cho các ma thú trong rừng rậm trở nên điên cuồng táo bạo, muốn thoát đi…Thế nhưng, cỗ lực lượng này, rốt cuộc là thuộc tính gì, vì sao ta thế nhưng đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua? Đến tột cùng là nó đến từ đâu?

Tôn Phi cảm thấy nghi hoặc, thoáng suy nghĩ.

Loại lực lượng này, tuyệt nhiên bất đồng với vong linh tử khí.

Nói cách khác, tạo thành dị trạng này cũng không phải là vong linh, cũng không cần lo lắng trong cánh rừng rậm bao la bộc phát vong linh triều dâng, bằng không, một khi phiến rừng rậm nguyên thủy bao la này thực sự bị lực lượng vong linh xâm lấn, đây tuyệt đối là ngày diệt vong của toàn bộ chủng tộc trên đại lục Azeroth…Các ma thú trong rừng rậm bao la một khi hóa thành ma thú biến dị, số lượng cực kỳ kinh khủng, đủ để quét ngang thiên địa.

Sau khi xâm nhập hơn hai ngàn dặm nữa, đã là nửa đêm.

Loại cảm giác khủng hoảng này lại càng thêm rõ ràng.

- Ân? Là ai?

Tôn Phi bay nhanh trong bộ dạng “lang nhân”, đột nhiên phát một trảo về đại thụ bên phải.

Ầm ầm!

Cây đại thụ mười người ôm không hết, bị một trảo này của hắn bẽ gãy nghiền nát, trực tiếp phách thành hai đoạn, hoa lạp đổ xuống rầm rầm.

Vừa rồi, Tôn Phi đột nhiên có một loại cảm giác bị người giám thị, nơi cây đại thụ, phảng phất như có một đôi ánh mắt lạnh băng, đang len lén quan sát, giám thị chính mình.

Thế nhưng một trảo này phách tới lại không có bất kỳ bóng người nào giấu trong đại thụ.

Nhưng thật ra có một ma thú bộ dạng giống như thú mỏ vịt to lớn bị một trảo của hắn phách thành thịt vụn.

- Chẳng lẽ là nó? Không có khả năng! Loại cảm giác vừa rồi, rõ ràng là bị một cao thủ võ đạo nhìn chằm chằm, không có khả năng ta phạm sai lầm!

Tôn Phi khẽ nhíu mày, hình thức Druid vốn là vương giả trong rừng rậm, cảm giác cực kỳ linh mẫn, huống chi hiện nay Tôn Phi đã ở cấp 100 độ khó địa ngục, đồng thời có được sáo trang lục sắc cao cấp hình thức Druid?

Tỉ mỉ quan sát thi thể ma thú đã chết thảm, cũng không có bất kỳ dị trạng nào, đây trái lại càng khiến Tôn Phi thêm nghi ngờ hơn.

Một đầu ma thú Vương cấp thực lực chẳng qua là Nguyệt cấp sơ giai mà thôi, không có khả năng giám thị tạo thành cảm giác uy hiếp cho mình như vậy.

Dừng một chút, Tôn Phi tiếp tục đi tới.

Qua khoảng chừng vài chục phút, cái loại cảm giác bị người nhìn chằm chằm này xuất hiện lần thứ hai.

Lúc này đây, bị Tôn Phi bắt được lại là một con phi cầm giống như là cú mèo, thực lực không cao, thế nhưng mang đến cho Tôn Phi cảm giác giống lần trước như đúc, giống như là một vị cao thủ đồng cấp khác đang âm thầm giám thị hắn.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Tôn Phi để lại tâm nhãn, trong quá trình đi tới, Quốc Vương Bệ Hạ thả chậm tốc độ, tinh thần lực vô thanh vô tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cảnh giác tất cả xung quanh.

Quả nhiên, lại qua không đến nửa giờ, loại cảm giác này lại xuất hiện nữa rồi.

- Ở chỗ này!

Lúc này đây Tôn Phi ra tay cực kỳ xảo diệu, lực lượng hàm mà không phát, lăng không nhất nhiếp, đem một cái bóng đen lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nhiếp qua đây, nhìn kỹ, lần này lại là một đầu chim ưng thiết cánh hoàng quang.

Còn chưa đợi Tôn Phi tỉ mỉ quan sát, đầu chim ưng cánh thiết điên cuồng giãy dụa, đột nhiên thình thịch một tiếng, bạo liệt ra, nhất thời chết oan chết uổng.

- Thì ra là như vậy!

Tôn Phi đem thi thể thiết ưng tiện tay ném qua một bên.

Ở trong nháy mắt vừa rồi bị Quốc Vương Bệ Hạ bắt được, có một cỗ lực lượng thần bí cực kỳ quỷ dị bạo liệt trong đầu chim ưng, chống đỡ đầu óc nó…Nói cách khác, đầu chim ưng cánh thiết đáng thương cảm này chẳng qua là bị người ta dùng lực lượng lợi dụng điều khiển ma thôi, là một thủ đoạn tương tự với Tá Thi Hoán Hồn.

- Thủ pháp cao minh, mượn thị giác động vật, đem tất cả động vật nhìn thấy truyền tống đến trong óc mình, người thi pháp này, tuyệt đối là một cường giả phi thường đáng sợ, loại thủ đoạn này, hiện nay trên đại lục Azeroth vốn đã thất truyền, chỉ có thời đại thượng cổ thần ma mới có, rốt cuộc là ai, ở đây lợi dụng thủ đoạn này, âm thầm giám thị ta?

Tôn Phi phát hiện một tia đầu mối.

Cái năng lượng vừa vỡ ra này cực kỳ quỷ dị.

Lấy giải thích võ đạo sâu xa uyên bác của Tôn Phi, thế nhưng chưa từng gặp qua, càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc hơn.

- Xem ra, chỉ có thể tiếp tục thâm nhập mới có thẻ vạch trần câu đố này.

Sau khi tự hỏi, trong lòng Tôn Phi làm ra quyết đoán, đẩy nhanh tốc độ đi tới, tiếp tục đi vào rừng sâu.

Nơi nào đó.

Phương viên trăm thước là một loại lực lượng kỳ dị bao phủ.

Dưới cột gỗ khắc đồ án ký hiệu kỳ dị, có thân thể người chấn động, không tự chủ được mở mắt, chợt khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười và kinh hỉ, thì thào lẩm bẩm:

- Tiểu tử có ý tứ kia, không nghĩ tới, trong phiến rừng rậm tiên huyết này vẫn còn có tồn tại như vậy, chẳng lẽ là hậu duệ năm đó còn sót lại?

Thân ảnh mấy người xung quanh nhìn người nọ tỉnh lại, đều vây qua đây, có người nói:

- Đại nhân, có phát hiện gì?

- Đích thật là rất có ý tứ, đối với chúng ta mà nói, có lẽ tương đối quan trọng, O’Neill, Duncan, Pippen, Bolae, Mothbe, năm người các ngươi, đi bắt một người trở về, nhớ kỹ, phải bắt sống, không nên thương tổn hắn, vị trị của hắn, ở…

Có tiếng thương nghị từ một ngôn ngữ kỳ lạ.

Sau một hồi lâu.

- Vâng, đại nhân!

Mấy thân ảnh khổng lồ ầm ầm đứng dậy, hướng về phía xa đi nhanh như thiểm điện.

Bình Luận (0)
Comment