Lúc này đây, Tôn Phi cũng không ra sức hạ sát thủ đem đám người khỉ ốm đánh gục như lúc khác.
Giữa đại mạc mênh mang, lại bị vây khốn trong thành, sinh mệnh con người đã có vẻ yếu đuối bất kham, như là cơn lốc giữa mùa đông, tùy thời có thể biến mất. Khỉ ốm Netter đương nhiên chưa tính là người tốt, nhưng lại cũng không đáng tội chết, ít nhất…. cái tên này còn biết dùng nửa tháng lương bán mạng của chính mình mua một cái chân heo đến cầu hôn, coi như là hắn vì ái tình mà bỏ qua cho hắn một chút đi?
Hơn nữa hắn cũng không có đả thương người, chẳng qua là dùng danh của Alexander đi đe dọa người khác một chút thôi.
Đương nhiên, nếu như Tôn Phi biết khỉ ốm Netter trong lòng đem mình thành loại mặt trắng, kết quả của năm người bọn họ đương nhiên sẽ khác.
Mãi cho đến khi năm người bọn Netter biến mất ở phía xa, mọi người trong tiểu viện đều có chút khó tin.
Cái tên gia hỏa này, thật sự dễ dàng bị đuổi đi như thế sao?
Đây so với kết quả họ tưởng tượng ban đầu thì thì quả thật hoàn mỹ nhiều lắm, thật giống như đang nằm mơ, hơn nữa nhìn bộ dạng này, khỉ ốm có lẽ cũng không dám đến quấy rầy dây dưa với Jessica nữa, thậm chí theo như mấy người bọn họ thấy, đại ca ngốc Heskey cũng gặp vận may, một đám nhìn Tôn Phi, tràn ngập tò mò và kính nể.
- Ha ha, đừng nhìn ta như vậy, kỳ thực ta vừa rồi chỉ nói chuyện phiếm với họ, chẳng qua là ta biết nhiều hơn các ngươi một chút, nên mới có thể vạch trần thủ đoạn nham hiểm của tên khỉ ốm.
Tôn Phi cố ý dùng động tác khoa trương, giải thích vài câu.
Mọi người trong viện dù sao cũng là kiến thức bần dân, người duy nhất coi như đã gặp qua quan quân là Heskey thì là một kẻ ngốc, vì vậy liền tiếp nhận giải thích của Tôn Phi, chỉ có một đôi mắt to lộ ra một cỗ linh khí của Jessica nhấp nháy nhìn Tôn Phi, mang theo hiếu kỳ cùng nghi hoặc nồng đậm, mỉm cười với Tôn Phi tỏ ý cảm tạ.
Tôn Phi lúc này mới phát hiện, người con gái có đôi mắt linh tú đến cực điểm đó lại có một đôi tay có vẻ cực kỳ thô ráp, sưng đỏ giống như củ cà rốt, thậm chí còn có vết chai tay, so với làn da trắng nõn trên mặt thật đúng là một trời một vực, như là tay một bà thím đã lớn tuổi, thậm chí còn không bằng.
Tựa hồ là phát hiện Tôn Phi đang nhìn tay của mình, trên mặt Jessica chợt lóe một tia thần sắc buồn bà rồi biến mất, sau đó cuống quýt đưa tay ra phía sau, cười cười xoay người nói chuyện với hàng xóm.
Động tác rất nhỏ này khiến cho Tôn Phi đột nhiện có một cảm giác đau lòng.
Sau khi nghe tên khỉ ốm nói lúc trước, Tôn Phi phỏng chừng có thể suy đoán được, chính là bởi vì trải qua thời gian dài phải làm nhiều việc nặng nhọc mới khiến cho đôi tay nhỏ nhắn mềm mại như ngọc biến thành bộ dạng thô ráp như hôm nay, có thể thấy được, trong quá khứ nữ hài tử này phải trải qua biết bao khó khăn cực khổ, thế mà vẫn duy trì được tâm tính lạc quan, điều này khiến Tôn Phi có ấn tượng với nàng rất tốt.
Tiếng cười nói lần thứ hai lại về với mảnh sân nhỏ.
Dưới kiến nghị của Tôn Phi, cái chân heo kia được Jessica và mấy vị đại thẩm hàng xóm nấu lên, toàn bộ sân nhỏ đầy mùi thơm của thịt lợn, đối với khu dân nghèo này, được một miếng thịt lợn cũng đã là gặp được thần tài rồi, cả sân đầy ắp tiếng cười nói vui vẻ.
Xa xa là khói bếp lượn lờ, những đám mây đỏ sẫm như màu máu.
Tôn Phi hoàn toàn chìm đắm trong không khí này, cảm giác giống như là về tới quê nhà.
Lúc này, Tôn Phi mới phát hiện, chính mình từ sau khi đi tới đại lục Azeroth vẫn luôn tịch mịch như vậy, dưới một người trên vạn người dĩ nhiên là tốt, thế nhưng ngay cả phụ mẫu cũng không có, thân là Quốc Vương, trên thực tế lại là một kẻ cô đơn, chưa từng tưởng tượng được sinh hoạt như một người bình thường như hôm nay.
Thời gian vui vẻ trò chuyện nơi đây thoáng cái trôi qua.
Màn đêm buông xuống, mọi người dứt khoát ở trong sân tiểu viện đốt lửa trại, ánh lửa chiếu trên nét mặt tươi cười anh tuấn của Tôn Phi, hấp dẫn ánh nhìn của các thiếu nữ…
Đúng lúc này, đột nhiên phía đông nội thành truyền đến một trận ùng ùng nổ và cảm giác rung động mãnh liệt.
- Chuyện gì thế?
- Xảy ra chuyện gì?
- Chiến thần tối thượng, hướng kia… Là hướng giếng nước, không phải giếng nước trong thành có vấn đề gì chứ?
Trong sân tất cả mọi người đều hoảng hốt, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng, nếu như giếng trong thành có vấn đề gì, vậy thật sự là đại nạn, trong sa mạc cực kỳ thiếu nước, một khi mất nước, không đến mười ngày, khả năng toàn bộ Song Kỳ thành đều chết hết.
- Các vị, ta có chút việc, đi trước!
Tôn Phi cũng biến sắc, cùng người trong tiểu viện chào một câu, sau đó cơ hồ trong nháy mắt đã tiêu thất xa xa.
Tốc độ nhìn như thong thả, kỳ thật mau tới cực điểm.
Thế nhưng người trong tiểu viện chỉ thấy hình ảnh một thanh niên biến mất ở góc đường xa xa.
Trong đám người, Jessica nhìn phương hướng Tôn Phi rời đi, như có điều suy nghĩ.
Chỉ có một mình nàng biết, ca ca ngốc của mình tuy rằng luôn luôn nhiệt tình hào sảng, nhưng lại có một trực giác trời sinh phi thường kỳ lạ, loại trực giác này giống như thiên phú thần kỳ của ma thú, dễ dàng thân cận với người có thiện ý hoặc người có thực lực cường đại, đồng thời, những người xấu trong lòng có quỷ muốn tiếp cận mình hoặc là Heskey đều bị trực giác của Heskey phát hiện, sau đó không chút che giấu nào biểu hiện ra sự căm hận.
Cái bí mật nhỏ này là mấy năm nay Jessica chậm rãi quan sát phát hiện ra.
Thế nhưng Jessica chưa từng thấy ca ca mình quá thân thiết với một người xa lạ mới gặp hai lần như vậy. Loại thân thiết trình độ này, giống như là đối đãi với phụ mẫu, phát ra một loại thân cận từ sâu trong linh hồn.
Người này không tính là anh tuấn cực phẩm thế nhưng lại cho người khác một cảm giác phi thường thoải mái, rốt cuộc đó là ai?
Jessica nhìn phương hướng Tôn Phi rời đi, trong nhất thời ngơ ngác đến xuất thần.
…
…
- Xảy ra chuyện gì?
Tôn Phi sau khi rời khỏi tiểu viện, lập tức chuyển đổi đến ‘hình thức Thích Khách’, không hề cố kỵ gì mà thi triển ra lực lượng mạnh nhất, thân hình giống như một làn khói xanh bay qua vô số ngõ lớn nhỏ, trong thời gian ngắn nhất đi tới khu vực giếng nước.
Ở đây mặc dù có trú quân thủ hộ, thế nhưng nay đã loạn thành một đoàn.
Ban ngày nguyên bản giếng nước đang an tĩnh, đột nhiên phát sinh từng đợt tiếng nổ vang trầm thấp, sau đó từng cột nước từ trong giếng trực tiếp phun lên, phóng tới cao hơn hai mươi mét, sau đó lả tả rơi xuống, phảng phất giống như là mưa rào to.
- Người kia dừng bước, ngươi là ai?
Một vị quan quân hướng Tôn Phi hét lớn.
Tôn Phi đem binh phù trong tay giơ ra, tên quan quân kia kinh hãi, nhận ra thân phận của Tôn Phi, hô to “Alexander đại nhân”, sau đó lập tức quỳ gối xuống hành lễ, Tôn Phi tùy ý phất tay, một cỗ lực lượng bàng bạc kéo hắn lại, dừng lại những lễ tiết rườm rà, lớn tiếng hỏi:
- Nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại xảy ra như vậy?
Hơn một trăm miệng giếng này, chính là tính mạng của hơn mười vạn người dân thành Song Kỳ, xuất hiện dị trạng như vậy, Tôn Phi sao có thể không nóng nảy?
- Chúng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, trước đây chưa từng phát sinh chuyện như vậy, nửa giờ trước tất cả giếng nước đột nhiên đều phát ra tiếng nổ quái dị, sau đó từng đạo cột nước phóng lên cao, ở đây thì biến thành như vậy…
Cột nước rơi xuống, toàn bộ không gian như bị nước che hết, quan quân đứng trong làn nước, lớn tiếng trả lời.
- Truyền lệnh của ta, lập tức phái người bảo vệ khu vực cửa ra vào của giếng nước, không cho phép bất luận kẻ nào tiến nhập, cũng không cho bất luận kẻ nào ly khai, dám trái lệnh, giết chết không cần luận tội, các ngươi tạm thời lui qua một bên!
Tôn Phi hét lớn một tiếng, truyền quân lệnh xuống dưới.
Rất nhanh sau đó quân sĩ xuất hiện bao vây cửa ra vào khu vực giếng nước, nghiêm mặt kiểm tra, mà hơn một trăm tên thủ vệ giếng nước cũng rút lui khỏi khu vực mưa to nguy hiểm.
Tôn Phi chuyển đổi sang hình thức Barbarian, nhắm mắt lại, tinh thần lực vô thanh vô tức khuếch tán ra xung quanh, theo chiều sâu của giếng lan tràn xuống.
Hắn muốn biết, rốt cục phía dưới giếng nước xảy ra chuyện gì.
Loại tràng diện này, vô cùng quỷ dị. Nó khiến cho người ta sợ hãi không thôi, thật giống như có một đầu thủy quái lớn đang làm mưa làm gió dưới mạch nước ngầm.
Theo tinh thần lực thăm dò, bức họa dưới giếng dần dần xuất hiện rõ ràng trong đầu Tôn Phi.
Giếng nước sâu chừng ba, bốn trăm mét, thành giếng làm từ cát đá hỗn hợp, trải qua hơn hai mươi năm được nước giếng cọ rửa, so với nham thạch còn muốn cứng rắn hơn, một dòng nước không ngừng từ dưới giếng phun lên, mang theo áp lực cực lớn, tuy rằng dòng nước gấp, thế nhưng nước không bị đục mà lại vẫn cực kỳ trong suốt như trước.
Tinh thần lực lan tràn xuống một cách chậm rãi, đột nhiên, thành giếng biến mất, cảm giác một mảnh trống trải.
Trong lòng Tôn Phi cả kinh.
Tinh thần lực trong nháy mắt khuếch tán ra, không có gì ngăn trở, hắn bất ngờ phát hiện, một chỗ khác giếng nước liên tiếp với sông ngầm, quả thật rộng tới độ không thể nói được. Hoặc nói một cách khác, ở nơi này, cái gọi là sông ngầm, thật ra chính là một vực nước rộng không đo đếm được, lấy trình độ tinh thần lực của Tôn Phi cũng không cách nào thăm dò dc thủy vực này rộng bao nhiêu, sâu bao nhiêu!
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Giống như là một kỳ tích!
Có một cỗ lực lượng vô hình, đang ở trong thủy vực tán sát bừa bãi.