Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 520 - Chương 416: Trước Bão Táp

Quoc vuong van tue Full
Chương 416: Trước Bão Táp
 

BOSS siêu cấp Baal ẩn thân ở tầng thứ ba “The Worldstone Chamber” của “Worldstone Keep”, thế nhưng tiếng cười kinh khủng của hắn lại tràn ngập toàn bộ “Worldstone Keep”.

Trong tiếng cười tràn đầy uy áp và sát khí đáng sợ của hắn còn có nồng đậm ý niệm giết chóc và tàn bạo làm cho người ta không thở nổi, như là một cỗ khí lãng vô hình đáng sợ, tràn ngập tất cả không gian, không ngừng đáng thẳng vào màng tai và tâm linh của Tôn Phi và Elena, người có thực lực hơi thấp chỉ sợ nghe thấy tiếng cười đó thì thần trí sớm đã bị rơi vào điên loạn rồi.

Thời điểm hai người vượt qua mọi chông gai một đường đi tới “The Worldstone Chamber”, đã qua thời gian bốn giờ.

Tôn Phi cũng không có gấp rút làm nhiệm vụ giết Baal luôn, bởi vì ở thế giới hiện thực còn có việc cực kỳ trọng yếu chờ Quốc Vương Bệ Hạ làm, vì vậy hắn thu thập chiến lợi phẩm trên mặt đất, rất nhanh thối lui ra khỏi thế giới Diablo.

Đại mạc mênh mang, sau khi Tôn Phi trở về thông đạo ngầm ở “Cổ thành tử vong” liền chuyển đổi sang “Hình thức thích khách”, bố trí bẫy rập xung quanh cửa mật đạo, sau đó bắt đầu kiên trì đợi.

Lại qua khoảng chừng một canh giờ.

Sắc trời đã dần dần chuyển sáng, đường chân trời xa xa lộ ra bạch quang yếu ớt, tỏ rõ một ngày mới sắp đến.

Đột nhiên, một trận vó ngựa như sấm rền xuất hiện phía xa xa.

Tiếp theo là một đoàn người đông nghịt, đao kiếm mơ hồ lóe ra từng sợi hàn quang phong mang, dường như trận sóng lớn cuồn cuộn đi tới từ phía chân trời xa xa.

Đây là một đoàn kỵ binh lớn.

- Rốt cuộc đã tới sao?

Tôn Phi nhảy lên một cồn cát, xa xa nhìn lại.

Đội ngũ kỵ binh này quy mô khoảng chừng hơn năm ngàn người, dường như tạo thành vòng tròn bảo vệ cho xe ngựa chở vật tư ở giữa, rất nhanh hướng về phía này đi tới, dẫn đầu là những kỵ sĩ mặc khôi giáp trắng, giơ cao ngọn cờ đang bay phấp phới trong gió với biểu tượng đầu sói nhe răng dữ tợn.

Đó là đại kỳ của "Quân Đoàn Nanh Sói" và đế quốc Zenit.

Trong lòng Tôn Phi buông lỏng, xem ra tất cả hành động coi như là thuận lợi, không có chuyện gì ngoài ý muốn, lập tức huýt một tiếng sáo dài, tiếng huýt sáo réo rắt truyền đến nơi xa xa kia.

- Ở nơi này!

Có người hô to, đại đội kỵ binh tìm đúng phương hướng, hướng về phía Tôn Phi mà đi đến.

Không đến năm phút sau, đội ngũ đã đến trước mặt Tôn Phi.

- Bệ hạ, Arjen tham kiến Bệ hạ!

- Cindy tham kiến Quân đoàn trưởng đại nhân!

- Reyes tham kiến Quân đoàn trưởng đại nhân!

Mấy người xuống ngựa, hướng Tôn Phi hành lễ, từng người đều mang sắc mặt vui mừng, tâm tình khẩn trương lúc này mới chậm rãi được buông lỏng xuống.

- Các vị không cần đa lễ, thời gian cấp bách, ta sẽ nói ngắn gọn, phía sau ta chính là mật đạo, lập tức an bài quân sĩ hộ tống lương thảo vào thành rồi nói sau, thông lệnh toàn quân, ngàn vạn lần không được bước ra ngoài dải lưu sa hồng sắc ngoài kia, bên trong có quái thú rất đáng sợ…

Lúc này Tôn Phi đã chuyển đổi tới hình thức Barbarian, trở tay đem lực lượng khổng lồ đỡ ba người đứng lên.

- Tuân mệnh, ta đây sẽ đi tổ chức cho đại quân vào thành.

Lão quân sư Arjen biết thời gian cấp bách, vì vậy đem tất cả lời muốn nói tạm thời đè xuống, sau khi yết kiến Quốc Vương Bệ Hạ liền gật đầu, lập tức xoay người đi, bắt đầu tổ chức cho đại quân mang lương thảo và ngựa tiến nhập mật đạo.

- Đại nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi!

Ma Pháp Công Chúa Cindy phủi bụi trên trường bào, mỉm cười, thoáng như hoa xuân đua nở, xua tan đi hắc ám, dung nhan vô cùng động lòng người.

- Công chúa Cindy, khổ cực rồi!

Tôn Phi mỉm cười gật đầu.

- Ai ai ai, đây thật không công bằng a, Cindy, dọc đường đi người đều chưa từng cười qua với một người anh dũng tiêu sái như ta, thế nào vừa thấy được Quân đoàn trưởng đại nhân lại cười xán lạn như vậy, lẽ nào ngươi…

“Ngân Giáp Cuồng Sĩ” Reyes nháy mắt, cố ý nói giỡn với Cindy.

- Chừng nào ngươi ở trên lôi đài có thể đánh bại Quân đoàn trưởng đại nhân, khi đó ta cười với ngươi là được rồi.

- A?... Vậy thôi bỏ đi, thế nào mà ta theo kịp được Quân đoàn trưởng Alexander quái thai như vậy chứ?

Nghe hai người dùng giọng điệu trêu chọc nhau như vậy, Tôn Phi mỉm cười, thoạt nhìn có vẻ trong mấy ngày vừa rồi, hai cao thủ có tính cách rất hợp nhau. Đây là một chuyện tốt…ít nhất… một quân đoàn có thể hợp sức chiến đấu hay không, sự hòa thuận của quan quân cao tầng cũng có thể phản ánh được phần nào, lão quân sư Arjen điều khiển "Quân Đoàn Nanh Sói" quả thật không sai.

Đúng lúc này, xa xa lại loáng thoáng xuất hiện tiếng vó ngựa truyền tới.

- Là quân Ajax thám báo, bọn họ đuổi tới rồi!

“Ngân Giáp Cuồng Sĩ” Reyes biến sắc, chủ động xin xuất chiến giết giặc:

- Đại nhân, để ta đi giết hết bọn chúng, miễn cho địch nhân phát hiện hành tung của chúng ta quá sớm.

- Ha ha, được, ba người chúng ta, đồng loạt ra tay, trở lại sẽ xem xem ai giết được nhiều địch nhất!

Tôn Phi cười to, vừa nói đã hóa thành cuồng phong, vụt ra ngoài.

- Được, ma pháp chi cánh, trôi thuật, gia tốc thuật…

Cindy khẽ kêu vài tiếng, ma pháp điên cuồng chuyển động, phía sau liền xuất hiện hai cánh khổng lồ màu xanh, vừa để gia tăng tốc độ, vừa như đôi cánh bảo vệ, chớp động một cái đã bay vụt ra ngoài.

- Ha ha, xem ta…. “Bi hoan kiếm”, “Ly hợp kiếm” ! Đi!

Vai Reyes run lên, kiếm phía sau bắn ra, mang theo sát khí tuyệt thế, nhanh như thiểm điện lao về phía trước, trong nháy mắt xẹt qua khoảng cách hơn năm trăm mét, đem bốn gã kỵ sĩ Ajax chém thành mấy đoạn.

Kỵ sĩ Địa Hổ của Ajax ước chừng chỉ có hơn trăm tên.

Người Ajax đã sớm chú ý đến "Quân Đoàn Nanh Sói" đã tiến vào phạm vi trăm dặm gần Song Kỳ thành, vì vậy tảng sáng hôm nay đã theo dõi quân đoàn, giữ khoảng cách tầm năm trăm mét phía sau "Quân Đoàn Nanh Sói" mà đi theo, muốn xem rõ xem rốt cuộc người Zenit đang làm cái quỷ gì.

Bọn họ vẫn chỉ lo đi theo quân đoàn người Zenit, thế nhưng đột nhiên bị làm khó dễ.

- Cao thủ của đối phương, rút, đi mau!

- Chia nhau ra trốn, đem hành tung của người Ajax hồi báo cho hoàng tử Jan Vertonghen, nhanh!

Thủ lĩnh của quân thám thính thấy tình thế không ổn, lập tức quay đầu ngựa hướng về phía ngược lại, hét lớn hạ lệnh, hơn một trăm tên kỵ sĩ Địa Hổ không có một chút dự định giao thủ nào.

Cách này mặc dù không giữ được tính mạng của thủ lĩnh, thế nhưng lại khiến cho ba tên kỵ sĩ thành công đào thoát khỏi sự truy sát của ba người Tôn Phi, trốn vào đại mạc mệnh mang, tin tức coi như là đã bị truyền đi.

- Đáng chết! Đại nhân, để ta đuổi theo giết bọn họ!

Reyes bộ dạng muốn đi truy sát bọn chúng trong biển cát mênh mang.

- Không cần, người Ajax sớm muộn gì cũng biết chúng ta ở đây, chúng ta chỉ cần tranh thủ thời gian tới, hiện tại cho dù bọn họ biết cũng không sao cả, chúng ta còn có việc khác cần làm, lập tức hồi thành!

Tôn Phi lắc đầu, bỏ qua cho vài tên binh sĩ đang chạy.

- Cũng tốt.

Reyes sờ sờ cằm, đột nhiên cười nói:

- Ha ha, lần này ta giết nhiều địch nhất, Alexander đại nhân, mau mau thực hiện thưởng cho ta đi!

Tôn Phi cũng không quay đầu lại, hướng về phía “Cổ thành tử vong” mà lao đi, cười ha ha:

- Ta có nói qua giết địch nhiều nhất thì có phần thưởng gì sao?

Cindy cười cười.

Reyes: “…”

- Bệ hạ, tất cả lương thảo và quân tư đã theo kế hoạch vận chuyển hết vào trong thành rồi, quả nhiên Bệ hạ thần kỳ, trong tòa cổ thành này có hấp lực kỳ dị, thiết khí khó lòng mà sử dụng, may là chúng ta dựa theo lệnh của đại nhân, đại đa số binh sĩ đều đổi qua bì giáp, bỏ lại vũ khí bằng sắt và khôi giáp, như vậy mới không xuất hiện trắc trở quá lớn!

Ở lối vào thông đạo cổ thành, Quân sư Arjen thấy Tôn Phi hồi thành, lập tức tiến lên hồi báo tỉ mỉ, mọi chuyện cần thiết cũng đã dựa theo kế hoạch mà hoàn thành.

- Tốt! Lập tức tiến hành hành động tiếp theo! Truyền lệnh, năm nghìn kỵ binh lưu lại hai nghìn, lập tức thanh lý chỉnh đốn cổ thành, Cindy, Reyes, hai người các ngươi cũng lưu lại, tọa trấn doanh địa thứ hai này, ngàn vạn lần không thể có thất bại.

Tôn Phi cũng không có đi vào trong cổ thành mà trực tiếp ra lệnh:

- Ba nghìn kỵ binh còn lại và Quân sư cùng ta nhanh chóng lợi dụng lúc này tiến nhập vào Song Kỳ thành.

- Tuân mệnh!

- Đại nhân, ta đi cùng ngươi!

Ma Pháp Công Chúa đột nhiên đứng ra, yêu cầu đi theo bên người Tôn Phi.

- Cindy, cổ thành cần cao thủ tọa trấn, ngươi và Reyes lưu lại, vạn nhất có cao thủ Ajax đến, thay ta giết hắn!

Tôn Phi suy nghĩ một chút, sau cùng quyết định không đáp ứng, cổ thành xác thực là cần cao thủ ở lại tọa trấn.

- Vậy được rồi.

Cindy suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.

“Ngân Giáp Cuồng Sĩ” Reyes mang trên mặt dáng vẻ tươi cười, ánh mắt quan sát qua lại giữa Tôn Phi và Cindy, sờ tay lên cằm trộm cười.

Đợi cho hai ngàn đại quân toàn bộ tiến vào cổ thành, Tôn Phi mới đem hai phiến đá nặng vạn cân một lần nữa đẩy lại, sau đó thôi động cát vàng trùm kín cửa, thanh trừ dấu vết trong phạm vi ngàn mét quanh đây.

Tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, ba ngàn kỵ binh tập kết đợi lệnh.

Tôn Phi sải bước đi đến tuấn mã, quân sư Arjen và hai người phó soái mang theo ba ngàn kỵ binh hướng về phía đại quân "Quân Đoàn Nanh Sói" dừng chân, triển khai hành động tiếp theo của đại quân đâu vào đấy.

Thời khắc trời sáng chính là thời khắc mấu chốt.

Bình Luận (0)
Comment