- Thật sự? Vậy thì tốt quá!
Nghe được thống soái nói chắc chắn như vậy, trên mặt các tướng lĩnh Ajax nhất thời lộ ra thần tình nhẹ nhõm.
Những ngày này, thực lực của Hương Ba Vương Alexander bên phía Ajax quả thật là gây cho bọn họ áp lực quá lớn, lấy lực lượng một người làm kinh sợ sáu vạn đại quân, chỉ cần có người có thể đối phó với Hương Ba Vương, không, đừng nói là đối phó, chỉ cần có thể kiềm chế hắn, như vậy bảy vạn đại quân Ajax muốn phá thành Song Kỳ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đây quả thật là một tin tốt!
Nhưng không biết rốt cục hoàng tử điện hạ nghĩ ra biện pháp gì?
Một ít tướng lĩnh đang lén suy đoán.
Đúng lúc này…
Rầm rầm! !!
Rầm rầm oanh! !!
Một trận vó ngựa như tiếng sấm liên tục truyền tới từ xa, ngay sau đó giống như thủ triều nổi lên bốn phía, từ phía đông đại doanh truyền đến, rất nhanh làm cho đại địa dưới chân đại doanh bắt đầu rung động.
- Xảy ra chuyện gì?
- Chẳng lẽ là viện quân Zenit tới rồi? Không có khả năng! Thế nào lại nhanh như vậy? Thám báo không có bất kỳ hồi báo nào a?
Jan Vertonghen và các tướng lĩnh cùng lao ra khỏi lều, chỉ thấy nơi chân trời xa xa bụi mù tung bay, kỵ binh hắc sắc giáp như thủy triều, ánh mặt trời chiếu xuống trường thương đao kiếm phản chiếu lên từng đạo hàn quang lạnh băng khiến tim người ta đập nhanh.
- Bẩm báo điện hạ, hậu phương quân ta đột nhiên phát hiện lượng lớn kỵ binh Zenit.
Có thân binh chạy vội vã chạy tới, xoay người hồi báo.
Jan Vertonghen dưới vòng vây của các tướng lĩnh và thân binh, đi tới một địa phương cồn cát cao, quan sát phía xa xa một trận, khóe miệng vẽ ra một tia độ cung, nói:
- Chỉ có sáu ngàn binh lực kỵ binh, số viện quân khác tới nơi nào? Hừ, điểm ấy binh lực, thế mà dám trùng kích đại doanh của ta? Thực là muốn chết! Truyền lệnh, cho đại quân rút về, để cho bọn chúng đi vào, sau đó hai cánh đột tiến, vây giết…
- Rõ!
Tiếng kèn lệnh vang lên, vài tên thân binh lên ngựa, cầm lệnh kỳ, giục ngựa hướng về phía hai cánh đại quân, truyền lệnh đi.
Rất nhanh, tình thế trên chiến trường phát sinh biến hóa.
Đại quân Ajax sau đó trận biến thành trung quân, chậm rãi lùi về phía sau, giữ khoảng cách xa với sáu ngàn kỵ binh Zenit.
Sau khi sáu ngàn kỵ binh Zenit tiến vào tầm bắn của cung tiễn, cung thủ Ajax bắt đầu điên cuồng bắn tên, tên bay khắp cả bầu trời như những bóng ma tử vong, như châu chấu khát máu mang theo tiếng rít hướng về phía người Zenit vọt tới, từng tiếng cung tên phập vào xương thịt răng rắc truyền tới, bão tên liên tiếp bắn ra, không ngừng có tiếng kỵ binh Zenit kêu gào thảm thiết từ trên lưng ngựa ngã xuống, rất nhanh lại bị chiến mã của đồng bạn phía sau giẫm đạp thành thịt nát, tràng diện máu tanh tàn khốc đến cực điểm.
Một màn tàn khốc như vậy, thế nhưng lại không có ngăn cản được thiết kỵ của người Zenit.
Tiếng vó ngựa rền vang, trầm mặc mà đáng sợ, trường kiếm cương thiết đồng loạt rút ra khỏi vỏ.
- Phá!
Một quan quân vóc người khôi ngô chợt quát, đội ngũ kỵ binh trong nháy mát gia tăng gấp ba lần tốc độ của chiến mã.
Khoảng cách của hai bên trong lúc đó lại kéo lại gần.
Rất nhanh, cung tiễn đã không còn công dụng nữa.
Sau khi thuẫn binh người Ajax thong thả lùi về phía sau hơn hai trăm mét nữa, rốt cuộc cũng bày ra trận hình phòng ngự, trường thương như rừng chếch lên góc bốn mươi lăm độ, tấm chắn cắm thật sâu vào đến lớp cát, hợp thành một mảnh bảo vệ, những chiến sĩ tinh tráng nhất dùng vai chống đỡ tấm chắn, tinh khí toàn thân tụ tập một chỗ, cùng nhau đợi kỵ binh địch nhân va chạm trong nháy mắt đến.
- Trường mâu thủ…Ném!
Sau tấm chắn hơn hai mươi mét có một võ tướng Ajax toàn thân mặc kiên giáp hoàng sắc, trong mắt hắn lóe lên quang mang điên cuồng rồi lại trấn định lại, trong tay cầm một thanh tinh cương chi mâu màu đen, không ngừng tính toán khoảng cách, trong nháy mắt hét lớn, sau đó đấu khí quang diễm cả người lóe ra, đem thanh trường mâu hung hăng ném về phía kỵ binh Zenit đang cuồn cuộn ào tới.
Hưu hưu hưu hưu! !
Mấy ngàn trường mâu cùng lúc ném ra, tạo nên cảnh long trời lở đất.
Đây đúng là muốn một lần đem toàn bộ địch nhân giết hết.
Phía đối diện, tướng lĩnh Zenit cảm nhận được sát cơ nồng hậu, trở tay rút ra một thanh đại kiếm hắc sắc thật lớn, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, trở tay một kiếm bổ ra.
Rầm rầm rầm rầm!
Tiếng nổ kịch liệt liên tiếp truyền ra.
Chỉ thấy mấy trăm cây mâu trước mặt đột nhiên toàn bộ bạo liệt, vỡ nát tan tành.
Một đạo ngân sắc nhanh như thiểm điện từ trong mảnh vụn cuồng bạo bắn ra, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai oanh tạc nơi cách mười thước trước màn chắn, giống như là nham thạch nóng chảy đánh tới màn tuyết mỏng, không hề dừng lại chút nào, liền oanh bạo sáu tầng tấm chắn, hướng về phía tướng lĩnh Ajax trong vòng vây phía sau mà bổ tới.
Trong nháy mắt, con ngươi võ tướng Ajax co thắt lại.
Hắn rốt cuộc minh bạch, tên tướng lĩnh Zenit này, tuyệt đối là một cao thủ!
Chính mình…. Không phải là đối thủ!
Trong lúc gấp gáp, hắn chỉ kịp đem đao loan bên hông chặn trước ngực.
Một giây sau, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng bàng bạc tập trung trên thân thể hắn, sau đó hắn tựa hồ như bị mây vần vũ bao phủ, bay ngược về phía sau, toàn thân bị cỗ thiểm điện đó đánh tới, chỉ còn nghe thấy tiếng bọn lính kinh hô…
Sau đó, hắn hoàn toàn mất đi trực giác.
Oanh!
Tử vong trong nháy mắt đến.
Tiên huyết nhiễm đỏ cả bầu trời.
Điện quang trong nháy mắt đánh vào trên tấm chắn, tiếng kêu hét và rống giận đồng thời vang lên, tiên huyết cuồng phun, nhiễm đỏ mũ và áo giáp của binh sĩ, tứ chi bị lực lượng khổng lồ này nghiền nát đánh bay đi…
Đây chính là chiến tranh!
Một tên binh sĩ điên cuồng gầm lên, quơ quơ đao loan trong tay, thế nhưng một giây sau đã nghe thấy âm thanh gào thét của hắn vì bị trường thương trực tiếp xuyên thủng đầu, tứ chi còn giãy dụa, nhưng là sinh mệnh trong thân thể hắn đang điên cuồng mà mất đi.
Bên cạnh, lại có một gã binh sĩ Ajax bị chém đứt đầu, mắt vẫn còn lồi ra, lăng lăng nhìn huyết sắc tràn ngập bầu trời.
Sau khi kỵ binh Zenit lọt vào trận địa của đối phương, điên cuồng triển khai tàn sát vô tình.
…
…
Trên gò cát phía xa xa.
Đại kỳ thống soái ba quân dựng thẳng lên, theo gió mà phiêu diêu, rất uy phong.
Dưới soái kỳ là một người mặc chiến giáp hoa lệ, áo choàng hồng sắc phất phới bay trong gió, hai mắt như điện, chăm chú nhìn thế cục chiến trường, đây không phải hoàng tử Jan Vertonghen thì là ai?
Hai bên hắn là hai nam nhân trung niên không mặc chiến giáp mà chỉ mặc trường bào trang nghiêm mà đứng, trang phục cũng không phải là tướng lĩnh trong quân ngũ, thế nhưng cả người lại tỏa ra một cỗ khí tức cường đại, thậm chí mơ hồ còn muốn vượt qua thực lực bát Tinh cấp của Jan Vertonghen.
Có thể đứng sóng vai với Jan Vertonghen, đủ để nói rõ địa vị của hai người này, chí ít không ở dưới hoàng tử điện hạ.
- Trong đội quân Zenit, ngoại trừ Hương Ba Vương, vẫn còn có cao thủ như thế? Đấu khí hệ điện thật là lợi hại, gần với trình độ bát Tinh cấp!
Thấy tướng lĩnh của Zenit dùng một trảm mà đánh nát phương trận mâu thuẫn của thiên quân, hoàng tử Jan Vertonghen vẫn không ngừng theo dõi cuộc chiến lộ ra thần sắc khiếp sợ trong ánh mắt, quay đầu nói:
- Trong "Quân Đoàn Nanh Sói" lại có một đại cao thủ như vậy, vì sao khi trước chúng ta không có bất luận một tình báo nào?
Một gã tướng lĩnh mặc áo giáp phía sau, chính là người phụ trách thám báo cập nhật tin tức, lúc này trên mặt cũng hiện vẻ mờ mịt:
- Tất cả cao thủ trong viện quân Zenit chúng ta đã đều điều tra rõ, làm sao đột nhiên nhô ra một cao thủ bát Tinh cấp như vậy? Điện hạ, nhìn bề ngoài và thân hình của hắn, cùng với thần binh hắc sắc của hắn, ta nhớ có một người…
- Ngươi nói là đệ nhất cao thủ Hương Ba Thành ngày xưa - Frank Lampard?
Mấy ngày nay Jan Vertonghen vẫn luôn nghiên cứu kỹ tích sử của Hương Ba Vương Alexander, đối với người bên cạnh hắn, tự nhiên là biết, Frank Lampard từng được xưng là đệ nhất cao thủ Hương Ba thành, dĩ nhiên cũng nằm trong sự chú ý của hoàng tử điện hạ, chẳng qua là đại đa số tin tức đều nói, nam nhân này được xưng là đệ nhất cao thủ Hương Ba thành là do khi ấy Hương Ba Vương vẫn chưa hiển lộ, hơn nữa nghe đâu thực lực cũng chỉ là trên dưới tam Tinh cấp mà thôi, tại sao ngắn ngủi chưa đến một năm mà thực lực lại tăng vọt như vậy?
- Hẳn là hắn!
Tên tướng lĩnh suy tư, nói:
- Người này rất thần bí, cũng không tham gia luyện tập võ nghệ tác chiến giữa các nước phụ thuộc Zenit, có rất ít người từng thấy hắn xuất thủ, chẳng qua là… Rất nhiều người suy đoán, thực lực của hắn tuyệt đối đáng sợ, hơn nữa, bên người Hương Ba Vương có rất nhiều cao thủ, cũng đều ở tình huống bất ngờ đột nhiên quật khởi, vì vậy ta đoán chắc là hắn…
- Ừ, ngươi nói có lý.
Jan Vertonghen gật đầu.
Đối với việc này hắn cũng không nói thêm nữa, nói chung chỉ cần liên quan đến Hương Ba Vương Alexander đều không thể dùng lẽ thường mà đoán, hoàng tử điện hạ đưa tay cởi áo choàng, thản nhiên nói:
- Nếu tên Vũ sĩ Lampard này và Hương Ba Vương có quan hệ không bình thường, như vậy nếu giết hắn, chẳng khác nào chặt đứt một cánh tay của Hương Ba Vương, nhất định Alexander sẽ đau lòng đi? Ha ha ha! !
- Điện hạ, ngài muốn đích thân xuất thủ?
Các tướng lĩnh bên cạnh lấy làm kinh hãi.
- Trừ ta ra, còn ai có thể chém giết một cao thủ như vậy?
Jan Vertonghen đội mũ giáp lên, hỏi ngược lại.
Tất cả tướng lĩnh nhất thời đều á khẩu, không trả lời được.
Ajax cũng không phải là không có cao thủ, thé nhưng trước mắt trong sáu vạn đại quân quả thật là không có, vốn cho là có thiên tài võ đạo thực lực bát Tinh cấp hoàng tử Jan Vertonghen tọa trấn, như vậy là đủ để nghiền nát Song Kỳ thành, ai ngờ lại xuất hiện một tên quái thai Hương Ba Vương còn mạnh hơn hoàng tử, gắt gao áp chế Jan Vertonghen, thế cho nên đại quân Ajax tuy rằng người đông thế mạnh, thế nhưng trên phương diện vũ lực hoàn toàn thua sạch sẽ, luân phiên thảm bại!
Hôm nay, ngay cả một tướng lĩnh bình thường của đối phương, cũng cần phải hoàng tử điện hạ tự mình xuất thủ, đối với các tướng lĩnh Ajax mà nói, đây quả thực là một loại sỉ nhục sâu sắc.