Quốc Vương Bệ Hạ nỗ lực tìm kiếm nhiều thông tin hơn về không gian ma pháp trong truyền tống trận của thế giới Diablo nhưng không thành công, truyền tống môn này hiển nhiên là cao cấp hơn so với những truyền tống lúc trước, các vật liệu và ma pháp trận, ma pháp ký hiệu để kiến tạo nên một tòa truyền tống môn tuyệt đối là thực lực trước mắt của Tôn Phi không thể nào chạm tới được.
Tiến nhập truyền tống môn, Tôn Phi đi tới “The Arcane Sanctuary”.
Chỗ tránh nạn này quả thật như được thành lập trong hư không vô tận, xung quanh là vũ trụ tinh không, kiến trúc thần bí cổ xưa, trên dưới tựa hồ là không có hạn chế không gian và thời gian, u lãnh, thần bí, có một loại khí tức khó có thể nói nên lời.
Hành lang thâm thúy vô bờ, đầy các loại hỏa công, công kích vật lý cùng quái vật hấp thụ ma pháp, vô cùng vô tận, vốn là một mảnh không gian yên tĩnh mỹ lệ, lúc này lại tràn đầy tà ác và giết chóc.
Tôn Phi hao tổn thời gian bốn canh giờ mới miễn cưỡng đi hết một phần hai khu vực “The Arcane Sanctuary”, thời điểm sắp rời khỏi thế giới Diablo thì Tôn Phi lần thứ hai thăng cấp, dịch thể hoàng kim sắc không ngừng cải tạo tứ chi bách hài của hắn, thực lực nhân vật Barbarian lại tăng lên đến cấp 40 độ khó ác mộng, tương đương với thực lực Bán Nguyệt cấp trung giai ở thế giới hiện thực.
…
…
Từ thế giới hắc ám trở lại thế giới hiện thực, Tôn Phi tiếp tục hướng về phía trung tâm quần thể cung điện đi tới.
Sau khi thực lực được đề thăng, rốt cục Tôn Phi cũng tiếp tục bước vào được khu vực độ khó cấp độ ba mươi ba, bước đi không còn gian nan, da thịt trên thân hắn cũng lưu chuyển một tầng quang huy lóng lánh, khí tức thần thánh, trong lúc hành tẩu đó dường như long ngâm hổ gầm, huyết khí tràn đầy, một cỗ khí tức dã tính tản dật ra.
Đi tiếp nửa ngày, rốt cuộc Tôn Phi cũng tới được khu vực đường ranh giới với khu vực độ khó cấp độ ba mươi tư.
Ở chỗ này hắn thấy được tòa Vũ Tọa Thần Tượng Chiến sĩ thứ ba mươi ba, tọa thần tượng này cao hơn hai trăm mét, quả thật giống như bộ khung chống đỡ Thần Ma Cung Điện, tọa thần tượng là hình một người trung niên, trên thân không khoác khôi giáp, trong tay cũng không có vũ khí, thế nhưng lại khí thế như núi, khí tức cường đại bất khả tư nghị lưu chuyển đi ra, dường như thần chi lâm trần, uy nghiêm không gì xâm phạm được.
Tôn Phi cũng không có thử đi tìm truyền thừa võ học ẩn chứa trong tòa Vũ Tọa Thần Tượng này.
Bởi vị lực phản phệ bên trong thật sự là quá kinh khủng, lấy tiêu chuẩn tinh thần lực trước mắt của hắn thế nhưng cũng vô pháp thừa nhận, linh hồn cũng sẽ bị hút vào, kỳ thực có thể nói là trong vòng trăm mét quanh pho tượng đều có một loại uy áp đáng sợ làm cho người ta khó có thể thừa nhận, pho tượng này quả thật tựa như là có sinh mạng vậy, khí tức tỏa ra vô cùng kinh khủng.
Thời gian cấp bách, Tôn Phi hầu như là không dừng lại mà tiếp tục đi tiếp, trực tiếp tiến nhập khu vực cấp độ ba mươi tư.
Đây là khu vực nguy hiểm thứ ba trong quần thể Thần Ma Cung Điện, áp lực trong không khí và lực hấp dẫn từ đại đại truyền tới đạt tới trình độ phi thường khủng bố, coi như là một bả trường đao rụng trên mặt đất cũng sẽ bị đè ép biến hình, chỉ có cường giả chân chính mới có thể đi lại sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy, thực lực dưới Nguyệt cấp, chỉ cần bước một bước vào trong đó chỉ sợ sẽ lập tức bị ép thành huyết vụ.
May là thực lực Tôn Phi tăng vọt, những điều này cũng không là vấn đề gì đối với hắn.
Lại qua nửa ngày, một đường hành tẩu rốt cục Tôn Phi đã ở đường ranh giới khu vực độ khó cấp độ ba mươi lăm.
Nhưng mà, khiến Tôn Phi cực kỳ ngoài ý muốn chính là, thời điểm còn cách mép khu vực độ khó cấp độ ba mươi lăm mấy thước, hắn đột nhiên cảm nhận được ba, bốn mươi đạo khí tức cường đại bàng bạc, sừng sững ngay phía trước.
Những khí tức này sinh động như vật thể sống, cũng không phải là loại khí tức tang thương cổ xưa phát ra từ ma pháp sát trận và ảo trận cố hữu trong quần thể Thần Ma Cung Điện, mà là năng lượng tràn đầy sinh mệnh của cường giả chân chính, trong đó có vài đạo khí tức mà Tôn Phi quen thuộc.
- Thậm chí còn có người tới đây nhanh hơn ta?
Phát hiện sự thật này, trong lòng Tôn Phi kinh ngạc khó nói nên lời, mình là dựa vào địa đồ thần bí mới có thể một đường thông suốt không gặp trắc trở gì tới đây, lẽ nào những người khác cũng có địa đồ như vậy? Nếu quả thật là như vậy thì không ổn rồi.
Tôn Phi nhanh chóng hướng về phía trước đi tới.
Lúc này Tôn Phi lại phát hiện, những đạo khí tức phía trước kia cũng không ổn định, thường có tiếng nổ kịch liệt truyền tới, hiển nhiên là có người đang tranh đấu, hơn nữa căn cứ vào dư ba bạo liệt ra mà phán đoán thì loại tranh đấu phía trước tuyệt đối là không chết không thôi, thời gian ngắn ngủi năm, sáu phút Tôn Phi đi tới đã có năm, sáu đạo khí tức tiêu thất vô tung, hiển nhiên là trong lúc chiến đấu có cường giả thất bại, thân tử đạo tiêu.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có nhiều cường giả đồng thời phát sinh chiến đấu kịch liệt như vậy?
Trong nháy mắt Tôn Phi đã tiếp cận tới địa phương phát sinh chiến đấu, lúc này hắn cũng không có tùy tiện xông vào mà khi gần tới nơi thì thả chậm cước bộ, bắt đầu quan sát cục diện hỗn loạn phía trước.
Phía trước có hơn ba mươi người đang giương cung bạt kiếm với nhau.
Dưới chân những người này là một mảnh máu đen và phần tau chân bị cụt còn lại cho thấy đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt như thế nào, coi như là những đoạn tay chân bị cụt nằm lăn lóc trên mặt đất cũng tản mát ra từng đạo khí tức đáng sợ, rõ ràng những người chiến bại bị chết này lúc sinh tiền cũng là Vũ giả cực kỳ cường đại.
Cảm nhận được sự xuất hiện của Tôn Phi, hầu như ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn qua hướng của Tôn Phi.
Trong ánh mắt họ ẩn chứa địch ý không hề che giấu, rất có khả năng sẽ lập tức xuất thủ giết chết Tôn Phi.
Ánh mắt này giống như là nói nhất định Tôn Phi đến là muốn tranh giành bảo vật gì độc nhất vô nhị với bọn họ vậy.
Sắc mặt Tôn Phi bình tĩnh, cũng không để ý tới từng đạo ánh mắt mang tính thù địch mà đầu tiên là trấn định tự nhiên bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một mảnh quảng trường rộng hiếm thấy trong quần thể Thần Ma Cung Điện, Tôn Phi thoáng kinh ngạc khi trung tâm quảng trường không phải là tòa Vũ Tọa Thần Tượng thứ ba mươi tư như bình thường mà là một kiến trúc tương tự như tế đàn.
Lần đầu tiên trong quần thể Thần Ma Cung Điện thấy được kiến trúc tương tự với tế đàn, Tôn Phi mừng rỡ như điên trong lòng.
Đáng tiếc trải qua một phen tỉ mỉ quan sát, Quốc Vương Bệ Hạ thất vọng phát hiện, cái tế đàn này không phải là “Thần Ma Tế Đàn” giống như trong sách “Trí Tuệ Ma Vương” miêu tả, bởi vì bất luận là vẻ ngoài hay quy mô thì tế đàn trước mắt này đều kém mấy vạn lần so với “Thần Ma Tế Đàn”.
Tòa tế đàn này từ vật liệu bằng đá tạo thành, công nghệ chế tạo vô cùng đơn giản, đại khái chỉ cao khoảng mười thước, đường kính cũng không quá trăm thước, quan sát kết cấu là hình bát giác, ở mỗi một góc đều có hai tòa kiến trúc không biết tên màu xám đen.
- Đây…thế nhưng lại tương tự với truyền tống môn ban nãy trong thế giới Diablo, lẽ nào cũng là một loại truyền tống môn nào đó?
Thấy kiến trúc trên tế đàn bát giác, trong lòng Tôn Phi chấn động, tựa hồ là dự cảm ra điều gì.
Sau đó Quốc Vương Bệ Hạ mới bắt đầu quan sát đoàn người xuất hiện trên phiến quảng trường rộng lớn này.
Liếc mắt một vòng Tôn Phi đã tính toán ra, xuất hiện ở chỗ này có tổng cộng ba mươi một vị cường giả, đều là chia thành tốp năm tốp ba nhỏ lẻ, đứng phân biệt rõ ràng, mỗi nhóm đều không che giấu chút địch ý nào, nhìn đối phương với ánh mắt tràn ngập cảnh giác và sát ý.
Trong đó có vài ba nhóm người là “người quen cũ” của Quốc Vương Bệ Hạ.
Ví như nhóm người đến từ Đại Tuyết Sơn là “Tuyết Sơn Ẩn Giả”, đại đệ tử Murdoch, nhị đệ tử Donie và hoàng tử đế quốc Ajax Jan Vertonghen; còn có đoàn người Thần đội Tài Quyết đến từ Thần Thánh Giáo Đình, lấy chấp sự Pellegrini và một Thần sư trẻ tuổi mà Tôn Phi không có ẩn tượng gì làm người dẫn đầu; còn có Hoàng tử Ghilaro của đế quốc Saint-Germain rất lâu Tôn Phi chưa từng gặp lại kể từ sau khi từ biệt ở đế đô Zenit, bên cạnh hắn còn có bốn thị thiếp khí chất tuyệt thế nữa…
Đương nhiên, trong đó còn có hai người đứng hỗn tạp trong đám cường giả, lẳng lặng nháy mắt hướng về phía Tôn Phi ra hiệu, đó chính là Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink và Vong linh cốt long Arthur, hai người này thuộc Tử Vong Thần Điện, là địch nhân lớn nhất của Thần Thánh Giáo Đình mà lúc này lại đứng cách không xa đoàn người Thần đội Tài Quyết, thế nhưng nhờ có tác dụng của “Khi Thần Văn Chương” trên thân mà không lộ ra chút khí tức nào, căn bản là không thu hút sự chú ý của giáo đình.
Ngoại trừ những người quen cũ này thì đám người trong quảng trường có mấy tổ hợp cũng đưa đến sự chú ý của Tôn Phi.