Ở gần tế đàn bát giác nhất chính là hai người thân hình vạm vỡ đứng vây quanh một trung niên tóc dài lam sắc đang thong thả hướng về phía tế đàn đi tới, phía sau ba người họ là bốn, năm thi thể cao thủ đã cứng ngắc, hầu như toàn bộ đều là một chiêu đoạt mệnh, có người vẫn còn duy trì bộ dạng như răng cười lúc sinh tiền, thi thể vẫn tản ra lực lượng ba động không kém đã bị tước đi sinh cơ, thi thể chưa kịp lạnh đi và vẫn duy trì tư thế chiến đấu, hiển nhiên là vừa mới chết không lâu.
Rất hiển nhiên, khí tức chiến đấu kinh khủng mà ban nãy Tôn Phi cảm nhận được chính là từ mấy người trong trận chiến này truyền tới.
Tôn Phi có thể cảm nhận được rõ ràng thực lực kinh người của hai hộ vệ vạm vỡ kia, đại khái đều ở Tân Nguyệt cấp thượng gia, tựa hồ là xuất thân từ quân đội, thiết khí nghiêm nghị, mà trung niên tóc dài lam sắc kia thì lại thâm hậu vô cùng, căn bản làm cho người ta không thấy rõ, mặc dù thực lực của Tôn Phi đã là cấp 40 độ khó ác mộng cũng không có cách nào nhận biết người này sâu cạn thế nào, thế nhưng giác quan thứ sáu nhạy bén của nhân vật Barbarian lại nói cho Quốc Vương Bệ Hạ biết người này đặc biệt nguy hiểm, ngàn vạn lần không được đi trêu chọc hắn.
Cùng lúc đó Tôn Phi cũng có một loại ảo giác, khí tức của người này mạc danh kỳ diệu cấp cho mình cảm giác quen thuộc, hình như chính mình đã gặp nam nhân này ở đâu đó, thế nhưng Quốc Vương Bệ Hạ nỗ lực nhớ lại một hồi cũng không nhớ nổi mình đã từng gặp cao thủ đáng sợ này bao giờ.
Nhìn ba người này từng bước leo lên tế đàn, bầu không khí chợt khẩn trương lên, Tôn Phi có thể cảm thụ được rõ ràng, trong nháy mắt lúc trung niên kia bước lên tế đàn, nhất thời hơn ba mươi vị cường giả xung quanh truyền tới một trận ức chế khó nói.
Một ít cường giả nhìn chằm chằm thân ảnh ba người trên tế đàn, trong ánh mắt lóe lên vẻ điên cuồng, Tôn Phi cảm nhận được rõ ràng họ muốn ngăn cản ba người này thế nhưng năm cỗ thi thể phía sau họ giống như một bức cảnh chói mắt, cuối cùng vẫn nhắc nhở các cường giả, để cho bọn họ không tình nguyện mà lắng xung động trong lòng xuống.
- Lẽ nào trên tế đàn này có gì cổ quái?
Thấy một màn như vậy, trong lòng Tôn Phi có hơi khó hiểu.
Lúc này hắn đang đứng ở mép quảng trường, không thể tùy tiện đi vào đánh vỡ trạng thái tạm thời duy trì mà các cường giả vất vả lắm mới áp chế xuống được, để tránh cho mọi người chỉ trích nên Quốc Vương Bệ Hạ chỉ yên lặng đứng quan sát sự tình phát triển.
Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, ba người trung niên tóc dài lam sắc không nhanh không chậm bước trên tế đàn, thần thái nhàn nhã giống như thưởng hoa, không để các cường giả phía sau vào mắt chút nào, bọn họ thoải mái đánh giá mọi nơi trên tế đàn một phen, cuối cùng đi tới kiến trúc tương tự truyền tống môn trong thế giới Diablo huơgns chính bắc tế đàn bát giác.
Kế tiếp, chính là đợi.
Ba người đứng tại chỗ, không nóng không vội, nhìn những cường giả khác phía dưới tế đàn.
- Ha ha, hôm nay vẫn còn dư lại bảy tòa “Nguyên tố chi môn”, đế quốc Saint-Germain ta muốn chiếm một trong số đó, không biết các vị cao thủ có dị nghị gì không?
Hoàng Trữ Ghilaro của đế quốc Saint-Germain mang dáng vẻ tươi cười lẳng lơ trên mặt, liếc mắt quét qua đông đảo cường giả xung quanh, thời điểm ánh mắt hắn xẹt qua chỗ Tôn Phi hơi chút ngưng lại, hướng Tôn Phi gật đầu, sau đó ha ha cười nói, mang theo bốn thị thiếp tuyệt sắc triển khai cước bộ, làm bộ bước về phía tế đàn đi tới.
- Phi! Đế quốc Saint-Germain tính là gì vậy? Một đế quốc nhị cấp nho nhỏ mà thôi, cũng dám kiêu ngạo như thế?
- Một hậu bối thực lực Tân Nguyệt cấp trung giai mà không biết trời cao đất dày, cũng dám vọng ngôn nhúng chàm một ghế “Nguyên tố chi môn” ? Mau dẫn bốn con đàn bà của ngươi cút xa một chút, tránh không bảo toàn được tính mạng!
- Hắc hắc, ngày hôm nay nhiều cường giả tụ tập bên dưới “Nguyên tố tế đàn” như vậy, chỉ có tám người thực lực vi tôn mới có thể chiếm một tòa “Nguyên tố chi môn”, mượn lực lượng “Nguyên tố chi môn” để tránh khỏi khu vực độ khó cấp độ ba mươi lăm, trực tiếp tiến vào khu vực độ khó cấp độ ba mươi sáu, nhận được cơ duyên trong truyền thuyết, tưởng xuất ra một cái danh hiệu mà hù dọa người khác được sao, hắc hắc, tiểu bằng hữu, ngươi tính toán nhầm rồi, coi như là đế quốc cấp chín tới đây thì cũng không dám to gan như ngươi!
- Cái tên lớn lên như yêu nghiệt như nữ nhân kia, lưu lại bốn mỹ nỹ bên cạnh ngươi cho ta, rồi nhanh một chút biến đi, bằng không…hắc hắc!
Trong đám người có kẻ nổi lên tà tâm với bốn thị thiếp tuyệt sắc bên người của Ghilaro, đây cũng khó trách, bốn nữ tử này ai không phải là tuyệt sắc nhân gian, hoặc lãnh diễm, hoặc thanh thuần, hoặc nóng bỏng, hoặc cao quý, coi như là các cường giả cũng khó tránh khỏi bị hấp dẫn.
Tôn Phi nghe vậy, không khỏi khẽ nhíu mày.
Quốc Vương Bệ Hạ lúc này đã hiểu rõ, thì ra đông đảo cường giả tụ tập trước tế đàn bát giác này chính là vì “Nguyên tố tế đàn” mà trước khi tiến vào Thần Ma Chi Môn Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbiank đã từng trịnh trọng giới thiệu cho mình.
Theo lưu truyền, quần thể Thần Ma Cung Điện chia ra làm ba mươi sáu khu cực cấp độ khó, mà khu vực khó khăn nguy hiểm nhất không phải là cấp độ ba mươi sáu mà là khu vực độ khó cấp độ ba mươi lăm, nghe nói từ khi Thần Ma Cung Điện mở ra đến nay, chỉ có vài cường giả Đại Nhật cấp đỉnh phong mới thành công vượt qua khu vực này, còn lại nếu không nhờ có “Nguyên tố chi môn” mà đi qua khu vực cấp độ ba mươi lăm thì toàn bộ chết thảm, bời vậy, trải qua thời gian khu vực này được gọi là “Khu vực tử thần”, chỉ cần nghe thôi là đã biến sắc.
Tọa “Nguyên tố tế đàn” có tám góc, mỗi góc có một tòa truyền tống trận “Nguyên tố chi môn”, nếu như đồng thời tụ tập đủ cả tám cường giả Bán Nguyệt cấp cùng thôi động “Nguyên tố tế đàn” thì có thể mở ra “Nguyên tố chi môn”, đi qua “Nguyên tố chi môn” có thể trực tiếp vượt qua “Khu vực Tử thần”, trực tiếp tiến vào mà không có một chút nguy hiểm nào, đồng thời có cơ duyên tiến vào khu vực độ khó cấp độ ba mươi sáu, cũng là khu vực trọng yếu nhất “Thần Ma Cung Điện”.
Những lời đồn này đều từ những người đã từng tiến nhập Thần Ma Chi Môn rồi, Tử Linh Ma Pháp Sư Hassealbaink từng trải phong phú cũng đã tỉ mỉ giới thiệu qua với Tôn Phi, lúc này nghe mọi người ồn ào náo động phân tranh, Quốc Vương Bệ Hạ rất nhanh đã nghĩ ra ngọn nguồn tất cả.
Trách không được nhiều cường giả tụ tập ở đây như vậy, thì ra là để tranh đoạt tư cách chiếm tám vị trí “Nguyên tố chi môn”.
Bởi vì theo lời đồn mỗi hai mươi năm Nguyên tố chi môn mới mở ra một lần, mỗi lần tối đa truyền tống năm người đi vào cho nên mới phải cạnh tranh kịch liệt, nếu như bỏ qua lần này thì phải chờ hai mươi năm sau khi Thần Ma Chi Môn mở ra lần nữa.
Nếu đã là như vậy, Tôn Phi nhất định phải chiếm được một tòa Nguyên tố chi môn.
Hắn phải tiến vào khu vực trung tâm Thần Ma Cung Điện để tìm kiếm Thần Ma Tế Đàn, tinh lọc “Thế Giới Chi Thạch” bị ô nhiễm, cứu hai hồng nhan đang trong cơn mê của hắn tỉnh dậy.
Bất quá, cục diện trước mặt cũng cần phải cẩn thận, không thể hành động thiếu suy nghĩ được.
Bởi vì hắn cảm nhận được, ngoại trừ người trung niên tóc dài lam sắc thâm bất khả trắc đã chiếm một cái Nguyên tố chi môn ra thì trong đông đảo các cường giả còn lại trong sân có mấy người có khí tức kinh khủng có thể nói là siêu cấp cao thủ, nguy hiểm cực độ, không phải là thực lực hiện tại của mình có thể chống lại được.
Ban đầu Tôn Phi cứ nghĩ mình có sự trợ giúp của địa đồ thần bí, có thể lặng lẽ tới đây trước, đáng tiếc thực lực của Tôn Phi còn hạn chết, trên đường đi phải hai lần dừng lại tiến nhập thế giới Diablo đề thăng thực lực, làm trễ nải nhiều thời gian, vì vậy đã có rất nhiều cường giả đến được đây trước hắn… Bất quá nói đi cũng phải nói lại, đến sớm cũng vô dụng, bởi vì công năng truyền tống của “Nguyên tố tế đàn” phải là tập hợp đủ tám đại cao thủ đồng thời vận chuyển năng lượng thì mới có thể truyền tống.
Lúc này nghe đông đảo cường giả gây khó dễ cho Hoàng trữ Ghilảo của đế quốc Saint-Germain, trong lòng Tôn Phi khẽ động, nhớ thời điểm hơn một tháng trước lần đầu gặp mặt hắn trên Vũ Thánh sơn, thực lực của vị Hoàng trữ này cùng lắm chỉ là Tân Nguyệt cấp sơ giai bát đoạn, thực lực như vậy đừng nói là giành tư cách chiếm một tòa “Nguyên tố chi môn”, sợ rằng đi tới khu vực độ khó cấp độ ba mươi tư cũng là không thể, mà bây giờ hắn lại dễ dàng đứng đây, lẽ nào thực lực của hắn lại tăng trưởng?
Đối với người đã từng ra tay trợ giúp mình, trong lòng Tôn Phi vẫn có cảm kích nhàn nhạt, nếu như lúc này hắn gặp trắc trở gì thì Quốc Vương Bệ Hạ cũng sẽ không để ý gì mà ra tay giúp đỡ hắn một lần, chẳng qua là Tôn Phi cũng không có lập tức xuất thủ trợ giúp Ghilaro, vị Hoàng trữ này cũng không phải là người lỗ mãng, hắn biểu hiện kiêu ngạo như thế, nhất định là có cái gì dựa vào.
Quả nhiên, rất nhanh thì có tiếng cười to của Ghilaro vang lên.
Chỉ thấy hắn nắm chặt lăng không, bắt được một cây pháp trượng hắc sắc, gấp gáp ngâm xướng một đoạn chú ngữ tối nghĩa, nhất thời thủy tinh cầu trên đỉnh pháp trượng nở rộ ra từng đạo quang diễm màu tím đen, một cỗ khí tức bộc phát ra khiến mọi người kinh hồn, lực lượng cuộn trào mãnh liệt tỏa ra không gian, hắn cầm pháp trượng giống như thần chi lâm trần, thần hình thoáng trở nên cao to nguy nga, kể cả bốn vị thị nữ bên cạnh vẫn im lặng không nói gì cũng cường đại dường như nữ thần chiến binh.
Tia sáng màu tím đen giống như là triệu hoán tử thần, hóa thành vài đạo tia chớp bắn về phía những cao thủ khi nãy lên tiếng làm nhục hắn.
Làm người ta khiếp sợ chính là, mấy đại cao thủ ngay cả né tránh cũng không được, trực tiếp bị trúng mục tiêu, sau đó thân thể nhanh chóng bị quang diễm hắc sắc bao phủ, thời gian ngắn ngủi không đến một giây, ngay cả khôi giáp, vũ khí trên bốn người, toàn bộ đều hóa thành hư vô, giống như là chưa từng xuất hiện vậy.
Vắng vẻ!
Vắng vẻ như cái chết!