- Lẽ nào…
Tôn Phi đột nhiên nghĩ tới một cái khả năng.
Chẳng lẽ nói hai người sau khi hôn mê liền tiến vào không gian kia, cũng không phải chỉ đơn giản là mơ mà là một cái không gian hiện thực, hai nàng bởi vì linh hồn không được đầy đủ, bởi vì nguyên nhân nào đó nên mới tạm thời gặp nhau ở không gian đó, hai người ở không gian thần bí đó nương tựa vào nhau.
Nói cách khác, sự tương hỗ của hai người kỳ thực đối phương cũng sẽ nhớ kỹ, coi như là là linh hồn các nàng sau khi được “Thế Giới Chi Thạch” chữa lành cũng còn có thể nhớ kỹ sự việc.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tôn Phi vừa nhảy, hỏi:
- Được rồi, ở trong không gian kia nàng và Angela đã nói gì?
- Hửm? Đương nhiên là nói tất cả a, Angela kể chuyện xưa của ngươi và nàng ấy, kể các sự tình lúc các ngươi ở Hương Ba thành, mà ta cũng đem chuyện xưa của ta và ngươi nói cho nàng nghe, dù sao cũng là mộng cảnh, sẽ không bị nhận biết, ta thích loại cảm giác này, lẳng lặng nghe người khác kể về ngươi ở thế giới quang minh lúc trước khi chúng ta nhận thức nhau, sau đó cũng lẳng lặng kể cho người khác biết ngươi ở trong thế giới hắc ám giết quái như thế nào, sự tình cứu vớt đại lục, thời điểm mỗi lần nghe được tên của ngươi ta đều sẽ quên đi cô độc và băng lãnh trong mộng cảnh, có một loại an tĩnh trước nay chưa từng có.
Elena thoải mái kể lại tất cả những gì đã qua.
Nàng chính là một nữ hài tử như vậy, không ngượng ngùng, rụt rè nũng nịu như những nữ hài tử bình thường, có thực lực cường đại, dũng cảm lãnh diễm, ở phương diện tình cảm cũng rất chủ động, nếu đã xác định quan hệ yêu đương với Tôn Phi sẽ thoải mái để Tôn Phi cầm tay, vẻ mặt bình tĩnh thuật lại cảm tình của chính mình với Tôn Phi, nàng xem tất cả đều là điều đương nhiên.
- Elena, nếu như…ta nói là nếu như, nếu như tất cả sự tình phát sinh trong mộng cảnh Angela đều biết, vậy phải làm sao?
Tròng mắt Tôn Phi quay tít một vòng, không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
- A? Nếu như Angela muội muội đã biết, vậy cũng tốt a, ta cũng không muốn giấu diếm nàng, Tôn, trong mộng cảnh Angela muội muội cũng đã nói qua, nàng cũng không ngại chuyện tình cảm giữa chúng ta, ta cảm thấy Angela muội muội là một người rất tốt!
Elena nhàn nhạt nói.
Trong lòng Tôn Phi thoáng thở phào.
Nếu quả thật như hắn suy đoán, như vậy sự tình ngoài ý muốn này ngược lại lại là một chuyện tốt, hai cô nàng ở trong không gian băng lãnh cô độc như vậy nương tựa vào nhau trong thời gian dài, trong lúc tương hỗ lẫn nhau cũng mượn cơ hội để hiểu nhau rõ hơn, trong tâm lý không một chút phòng bị, hai người đều đem tất cả sự tình nói rõ ràng, từ đó cũng nhận được đồng tình từ nhau, ngược lại còn tốt hơn chính Tôn Phi nói tất cả sự tình với Angela.
Hai người lại ngồi trên đỉnh núi một lúc, Elena phủi phủi tuyết trắng trên đầu vai Tôn Phi, khẽ cười nói:
- Tôn, ta biết ngươi nghĩ muốn bồi ta, chẳng qua là, chúng ta không thể lãng phí thêm thời gian, ta cùng ngươi đi tiêu diệt Ác Ma Địa Ngục đi, giết chóc có thể mang đến lực lượng, chúng ta phải nhanh một chút đề thăng thực lực, trở nên càng cường đại hơn, cùng nhau bảo hộ Angela muội muội, như vậy chuyện như mười ngày trước mới không lại phát sinh nữa.
Tôn Phi biết Nữ Vũ Thần là suy nghĩ vì mình, trong lòng hắn cảm động không thôi, gật gật đầu nói:
- Được, cùng đi, quy tắc cũ, nàng đứng sau lưng ta, không cho phép vượt lên trước, để ta bảo vệ nàng.
- Được.
Elena nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Tôn Phi.
Bàn tay nàng bé nhỏ lạnh băng.
Hai người tiến vào truyền tống môn biến mất ở phía xa xa.
Không đến một giờ kế tiếp, Tôn Phi mang theo Elena đi tới không gian độ khó ác mộng, nghĩ đến thời gian vừa qua thực lực của Nữ Vũ Thần cũng không được đề thăng, Tôn Phi cũng không có trực tiếp đi đến đại địa đồ đệ nhị mà là cùng Nữ Vũ Thần từ địa đồ đệ nhất bắt đầu đi lên, giúp nàng luyện tập dần dần thích ứng, chậm rãi đề thăng thực lực cho nàng.
Bọn quái của thế giới độ khó ác mộng ẩn chứa giá trị kinh nghiệm rất lớn khiến thực lực của Elena điên cuồng đề thăng.
Hai người không tốn đến một canh giờ đã hoàn thành ba nhiệm vụ, Elena dưới sự hiệp trợ của Tôn Phi giết chết hơn bốn trăm sáu mươi con quái, lấy được hơn bốn trăm sáu mươi dịch thể kim sắc, thực lực từ cấp 91 độ khó phổ thông nhảy vọt lên cấp độ 6 độ khó ác mộng, có thể nói là chất biến hóa.
Hạn mức thời gian của một ngày ở trong thế giới Diablo có hạn, vì vậy Tôn Phi phải rời khỏi thế giới hắc ám.
Mà Elena bởi vì lúc trước rời không gian thế giới Diablo quá lâu, vì vậy bị lực lượng pháp tắc thế giới này ràng buộc, ít nhất phải mười ngày tới mới được rời thế giới Diablo, lúc đó Tôn Phi mới có thể một lần nữa triệu hoán nàng ra thế giới hiện thực.
…
…
Địa lao đen kịt.
Từng đợt âm phong gào thét thê lương.
Trên tường rêu đên loang lổ vết máu, trong không khí ngập tràn mùi hôi thối kinh người, hình cụ rỉ sét cùng vết máu hỗn tạp trên mặt đất, bên tai vang lên tiếng kêu rên thê thảm của phạm nhân, trên nền đất đặt một chậu than thỉnh thoảng phát ra tiếng cháy bạo, thoáng xua đi khí tức âm lãnh nơi địa lao.
- Đại nhân, cẩn thận dưới chân, mời ngài đi bên này!
Ngục tốt diện mạo xấu xí cung kính đi trước dẫn đường.
Tôn Phi đi tới hình phòng hơi có vẻ khô ráo hơn, bên trong hỏa quang hừng hực, trong không khí tràn ngập vị đạo than cháy, còn có hình cụ cương thiết cháy đỏ vang lên tiếng ken két nhỏ, bốn tráng hán nửa người xích lõa cung kính quỳ một chân trên đất hành lễ.
Nơi vách tường sâu trong hình phòng trói hai thân ảnh cố định trên tường, trên thân là xích sắt khắc đầy trận văn ma pháp, thường thường lóe ra quang huy vàng nhạt ma pháp thổ hệ, kiên cố dị thường, mặc cho hai người kia có giãy dụa ra sao cũng không nhúc nhích được mảy may.
- Là ngươi…. A a a, là ngươi, Hương Ba Vương, mau thả ta…
Nghe thấy tiếng bước chân truyền đến, thân ảnh đang bị cố định trên tường gian nan ngẩng đầu, sau khi thấy thân ảnh Tôn Phi liền hơi có chút khựng lại, sau đó điên cuồng mà giãy dụa, tru lên như dã thú bị thương, trong ánh mắt mang theo oán độc và thần sắc sợ hãi, tứ chi run rẩy kịch liệt, xích sắt trên thân phát ra tiếng kim loại vang dội.
Người này chính là nhị đệ tử Đại Tuyết Sơn, Donie thực lực Tân Nguyệt cấp sơ giai.
Mà một kẻ khác bị khóa bên cạnh Tôn Phi lại mang theo biểu tình rất bình tĩnh, chính là cường giả một phương khi xưa, “Tuyết Sơn Ẩn Giả” chưởng khống thánh địa Đại Tuyết Sơn.
Ba ba ba!
Ngục tốt bên cạnh rút roi bên người ra quật mạnh lên người Donie, nhất thời làm cho Donie bong tróc ra từng mảng da lớn, trong miệng mắng:
- Tiện chủng đáng chết, thấy Alexander đại nhân tôn quý đến lại vẫn dám vô lễ như thế? Ta phi! Ngươi cho rằng ngươi vẫn là cao thủ Nguyệt cấp cao cao tại thượng trước kia sao? Mấy roi này chính là để các ngươi giác ngộ, hiểu rõ tình cảnh của chính mình, nhớ kỹ cho ta, tiểu tử, ngươi bây giờ chính là tù nhân, ngay cả nô lệ đê tiện cũng không bằng…
Roi trong tay ngục tốt là roi đặc chế, thân roi đều là gai nhọn, lúc uy vũ sinh phong quất vào người thì lập tức da bong thịt tróc, mà lúc này Donie đã bị Vong Linh Cốt Long Arthur phong ấn một thân đấu khí, không khác gì người thường, mấy roi này đã làm hắn kêu rên không ngớt.
- Dừng tay! Các ngươi…Alexander, ngươi cũng là một Vũ giả, vì sao lại vũ nhục vinh quang Vũ giả như thế, để cho một tên ngục tốt đê tiện vũ nhục một Vũ giả Nguyệt cấp?
Thấy một màn như vậy, tựa hồ là bị đâm trúng chỗ hiểm, biểu tình của “Tuyết Sơn Ẩn Giả” không thể tiếp tục bình tĩnh, lớn tiếng mở miệng quát bảo ngưng lại.
Tôn Phi khoát khoát tay, ý bảo ngục tốt lui qua một bên.
- Ngục tốt đê tiện? Ta thật không cho là ngục tốt có gì là đê tiện, hắn chỉ hoàn thành công việc của mình, ở nơi đại lao u ám này hơn mười năm, cẩn trọng, tuân thủ nghiêm ngặt quy định, dựa vào chính sức lực hai tay mình, sống đường đường chính chính, sống vô cùng tôn nghiêm…
Tôn Phi chậm rãi ngồi lên ghế da thú đã sớm được chuẩn bị tốt, cười lạnh hỏi ngược lại:
- Người như vậy, đê tiện ở đâu?
- Ngươi…
“Tuyết Sơn Ẩn Giả” nhất thời nghẹn họng.
Ở đại lục Azeroth người mạnh là vua, chỉ có cường giả cao cao tại thượng mới được hưởng vinh quang vô hạn, người thường ở trong mắt cường giả và nô lệ đê tiện không khác gì nhau, đều là đối tượng cho bọn hắn định đoạt sống chết, để một tên ngục tốt dùng roi quất một cường giả thực lực Nguyệt cấp, đây là một loại vũ nhục đáng thẹn, thế nhưng bị Tôn Phi phản bác phen này, “Tuyết Sơn Ẩn Giả” biết rõ những lời “ngụy biện” này không đúng, thế nhưng lại không biết nên phản bác thế nào.
Nhưng ngục tốt xấu xí khô gầy kia khi nghe những lời Tôn Phi nói thì nhịn không được mà kích động run rẩy cả người, gân xanh nổi lên, đôi mắt đục ngầu của lão ướt một mảnh, tại nơi địa lao hắc ám này làm việc nhiều năm, năm tháng trôi qua, hiện thực tàn khốc đã ma diệt tất cả mộng tưởng, vì mình và người nhà có thể sống mà hắn đã chịu đựng gần hai mươi năm, mỗi mười ngày mới có thể đi về gặp người nhà một lần, hoàn cảnh âm lãnh khiến hắn từ một thanh niên tao nhã dần dần biến thành một người mà dáng dấp người không ra người, quỷ không ra quỷ, biến thành một cai ngục mà phạm nhân sợ hãi thế nhưng là một quái vật mà người bình thường chán ghét, vứt bỏ…
Hắn đã nghe nói qua sự tích về Alexander đại nhân.
Nghe nói Alexander đại nhân đi qua ngàn dặm, một mình lẻ loi xông vào đại doanh sáu vạn quân của Ajax cứu Ribery đại nhân trở về, lại nghe nói Alexander đại nhân một quyền đánh bại thống soái hoàng tử của Ajax, bằng vào thực lực bản thân khiến hơn sáu vạn sa quỷ Ajax nửa tháng không dám hành động công kích…
Những sự tích như mộng ảo này chính là tràng cảnh mà khi còn trẻ hắn đã từng mơ ước tới vô số lần.
Mà bây giờ, hắn lại hèn mọn như thế…