Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 630 - Chương 526: Có, Nhưng Là Rất Khó

Quoc vuong van tue Full
Chương 526: Có, Nhưng Là Rất Khó
 

Tôn Phi nghe vậy, mỉm cười lắc đầu:

- Hữu chấp sự đại nhân nói thật dễ dàng, chuyện này mặc dù chỉ là như vậy, nhưng lại đủ để khó khăn cho tất cả thiên tài kiệt xuất trên đời này, toàn bộ sử ký trên đại lục cho tới nay đều nói, thiên tài có dã tâm muốn trở thành Giáo Hoàng không dưới vạn người, thế nhưng cuối cùng trở thành giáo hoàng cũng không đến ba trăm, bảo ta trùng kích hoàng vị khác nào bảo ta vào núi đao xuống biển lửa? Lẽ nào hữu chấp sự đại nhân cho rằng, nắm tay Bản Vương bằng cỡ nắm tay Blatter Giáo Hoàng?

Batistuta nghe vậy, nhưng cũng không bị Tôn Phi nói làm cho mất hứng, nhẫn nhịn nói:

- Đích xác là rất khó, thế nhưng có toàn bộ “Hắc Y Thánh Điện” chi trì, chuyện này sẽ dễ rất nhiều.

- Phải không? Mặc dù có câu, cự long gầy còn hơn đại mã, thế nhưng ta thật sự rất hoài nghi, sau mấy trăm năm suy sụp, “Hắc Y Thánh Điện” rốt cuộc còn cái nội tình gì, có thể chống lại Giáo hoàng như mặt trời ban trưa? Theo ta biết, trăm năm trước “Thần Chi Tử” Pura Boutini phân ra, đã làm cho nội tình cả “Hắc Y Thánh Điện” mất hết, nguyên khí đại thương, tạo thành vết sẹo lớn cho “Hắc Y Thánh Điện”.

Hai người nói chuyện tuyệt đối nghe mà rợn cả người. Giữa ban ngày ban mặt gọi thẳng tục danh của Giáo hoàng khu vực phía Bắc, lại muốn mưu đoạt hoàng vị giáo hoàng, nếu là truyền ra, chắc chắn là một hồi tinh phong huyết vũ.

Vì vậy từ trước khi bắt đầu trọng tâm câu chuyện, Butistuta và Tôn Phi cũng đều tự phóng xuất ra một đạo lực lượng bảo hộ vô hình, vòng bảo hộ khiến cho bên ngoài có thể nhìn rõ biểu tình của bốn người nhưng tuyệt đối không nghe được bất luận bọn họ nói gì.

Trong bốn người, Tôn Phi và Batistuta là hai đương sự, mà Garcia là nhân tài mới xuất hiện của “Hắc Y Thánh Điện”, chỉ có Thần Kỵ Sỹ Alan chỉ có thể xem như là tân đinh của “Hắc Y Thánh Điện”, tuy không biết vì sao Batistuta và Garcia lại tín nhiệm người mới ra nhập này như vậy nhưng Tôn Phi cũng không có quá cấm kỵ gia hỏa chỉ có Cửu Tinh cấp sơ giai này.

Đang lúc hai người cò kè mặc cả một phen tuy không phải là mặt đỏ tới mang tai thế nhưng cũng coi là đấu võ mồm, Thần Sư trẻ tuổi Garcia nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, lúc này rốt cục nhịn không được lớn mật nói một câu:

- Bệ hạ, xin thứ cho ta nói thẳng, chúng ta đại biểu cho quang huy của Thần, hành tẩu trên đại lục, vì lợi ích của giáo dân, đây vừa là quang vinh vừa là sứ mệnh vĩ đại, coi như là hy sinh tính mạng mình cũng cảm thấy quang vinh vô lượng, ngài là “Thần Chi Tử” được chư thần thiên vị, có thể chất trong ngàn vạn người mới có một, càng hẳn là nên coi trọng quang vinh kế thừa xuống, không nên cò kè mặc cả như bó rau ngoài chợ.

Lời nói này, nếu như từ miệng một nhân viên thần chức khác nói ra, Tôn Phi nhất định sẽ nhịn không được mà ha ha cười vài tiếng, thế nhưng lần này lại khác, lời từ trong miệng Garcia nói ra hết lần này tới lần khác mang theo khí thế mà người khác không thể nghi ngờ.

Khiến người ta có một loại ảo giác, phảng phất như lời hắn nói là đương nhiên, là chân lý không thể cãi lại.

Sở dĩ như vậy, là vì trên thân Thần Sư trẻ tuổi này có một loại trong sáng và chân thành, từ lúc còn nhỏ đã như vậy, Thần Sư trẻ tuổi này luôn lấy những lời này làm tín niệm, làm tiêu chuẩn, làm nguyên tắc, yêu cầu mỗi lời nói, cử chỉ của mình tuân theo, hắn khác với những người khác chỉ biết bốc phét, hắn nói là như vậy, cũng là làm như vậy, chưa bao giờ làm khác.

Tôn Phi cũng chỉ mỉm cười, không đưa ra đánh giá với lời nói của Garcia.

Mặc dù không tán thành như lời của Garcia, cũng hiểu rõ thể chất Thần Chi Tử của mình là do chuyện gì thế nhưng từ sâu trong nội tâm Tôn Phi cũng phát ra kính nể người như thế.

Trên thế giới này, chính là bởi vì có một đám gia hỏa ngốc như vậy tồn tại mới có khả ái và thương cảm, sâu trong nội tâm Quốc Vương Bệ Hạ có một tia kính nể đối với người như Garcia, thế nhưng hắn không muốn trở thành người như vậy, bởi vì quá mệt mỏi.

Batistuta nghe vậy nhưng cũng chỉ là lắc đầu.

Hắn đã sớm thấy Hương Ba Vương không phải là loại có thể dùng dăm ba câu nói để kích thích được, Quốc Vương trước mắt này tuy rằng chỉ có hơn mười tám tuổi một chút, thế nhưng nhãn thần giảo hoạt, vĩnh viễn khó có thể nắm bắt được tư duy của hắn, hữu chấp sự “Hắc Y Thánh Điện” lại hoảng hốt khi trong lúc nói chuyện đã có lúc hắn cho rằng kẻ đối diện mình như một lão già hơn tám mươi tuổi.

Giảo hoạt mang theo kiên định, không rời nửa bước vấn đề lợi ích, kiên trì theo nguyên tắc của mình không hề câu nệ.

Đây là Batistuta đánh giá Tôn Phi sau thời gian tiếp xúc ngắn ngủi.

Một người như vậy, cùng với một Giáo Hoàng cần có các phẩm chất chính nghĩa, thương hại, cao thượng, nhân từ, khoan thứ, ôn hòa, khiêm tốn, có lễ, hi sinh, nhường nhịn hoàn toàn không hợp nhau, thế nhưng dưới con mắt sắc bén mấy trăm năm nhìn người của Batistuta và vô số lần thực tế chứng minh, trực giác nói cho hắn biết, có lẽ chỉ có một “Thần Chi Tử” như vậy mới dẫn dắt được “Hắc Y Thánh Điện” từ bên bờ hủy diệt trở về thời huy hoàng trước kia.

Hắn còn muốn nói cái gì nữa, lại nghe Tôn Phi đột nhiên vừa cười vừa nói:

- Chúng ta lại đi tâm sự về một ít vấn đề dễ nói hơn đi, tỷ như trở thành Giáo hoàng “Hắc Y Thánh Điện”, có cần vất bỏ tất cả thế tục? Quốc Vương vứt bỏ vương quốc và con dân, trượng phu vất bỏ thê tử của hắn, phụ thân vất bỏ con cái, dứt khoát vứt bỏ dục vọng làm một người vô ưu vô cầu?

Những lời này khiến Batistuta và hai người trẻ tuổi chấn động.

Bởi vì bọn họ đều hiểu ý tứ ẩn ẩn toát ra từ lời nói của Hương Ba Vương.

Hữu chấp sự đại nhân cười hồi đáp:

- Đương nhiên không cần làm vậy, xem ra lý giải của Quốc Vương Bệ Hạ đối với Thần Thánh Giáo Đình cũng không sâu, chư thần sủng ái hài tử của bọn họ, sẽ không cần các con của hắn phải sinh hoạt như vậy, nhân viên thần chức đích thật là thần sứ đồ và người phát ngôn, nhưng cũng là người bình thường, cần phải có thất tình lục dục, Giáo hoàng giáo đình cũng đồng thời có thể là hoàng đế đế quốc thế tục, có thể là trượng phu của thê tử, là phụ thân của hài tử.

- Nga, nghe hữu chấp sự đại nhân nói như vậy, sự tình có vẻ trở nên có chút thú vị hơn rồi.

Tôn Phi gật đầu như có điều suy nghĩ.

Nếu quả thật là như thế, chuyện này cũng không phải là không có bất kỳ lợi ích nào, Quốc Vương Bệ Hạ không thể không thừa nhận, lý giải của chính mình đối với Thần Thánh Giáo Đình vẫn còn nông cạn, Thần Thánh Giáo Đình tựa hồ có xu thế kết hợp giáo quyền và hoàng quyền, không thể không thừa nhận, các bậc tiền bối lúc trước đặt ra chế định và giáo lý cũng thật sự là rất có quyết đoán và mắt nhìn.

- Nói như vậy, Bệ hạ xem như là đáp ứng lời thỉnh cầu của chúng ta?

Trên khuôn mặt già nua của Batistuta nhịn không được lộ ra thần sắc mừng rỡ như điên.

- Không có.

Tôn Phi bình tĩnh lắc đầu, nói:

- Còn có một việc, đối với ta rất quan trọng, ta muốn nghe một chút cái nhìn của hữu chấp sự đại nhân.

- Nga? Chuyện gì, mời Bệ hạ nói!

- Về Angela, Vương phi của Bản Vương.

Tôn Phi thấy ánh mắt nghi hoặc của Batistuta sau khi nghe mình nói vậy, liền bổ sung một câu:

- Là nữ hài tử tóc đen dài khi nãy hữu chấp sự đại nhân có chú ý tới, ta nghĩ hữu chấp sự đại nhân nhất định nhìn ra một ít manh mối rồi.

- Đây…

Batistuta đổi sắc, do dự một chút, lúc này mới gật đầu nói:

- Thì ra vừa nãy Bệ hạ cũng chú ý tới, xem ra trong lòng Bệ hạ đã có một chút lý giải, không sai, trên thân cô bé này, trời sinh mang một loại khí tức thuần túy không tạp, nếu như ta đoán không sai, Vương phi của ngài, trời sinh là linh hồn Thánh Nữ. Mà cô gái như thế, đối với giáo đình có ý nghĩa vô cùng trọng yếu.

- Có ý nghĩa vô cùng trọng yếu?

Tôn Phi sờ sờ cằm, tò mò hỏi:

- Trọng yếu như thế nào?

- So với ý nghĩa của “Thần Chi Tử” còn trọng yếu hơn.

Batistuta khẳng định.

Trong lòng Tôn Phi hơi giật mình, nửa năm nay hắn lấy thân phận Thần Chi Tử ra hù dọa người, hắn tự nhiên cũng rõ ràng trong đạo đình “Thần Chi Tử” có địa vị bao nhiêu…ít nhất…Ở ngoài mặt, coi như là Giáo hoàng một phương cũng không muốn đắc tội đến một “Thần Chi Tử” còn chưa lớn lên, mà ý nghĩa của Angela trong Thần Thánh Giáo Đình so với “Thần Chi Tử” hắn còn trọng yếu hơn, đây thật sự là có chút kinh khủng.

Dừng một chút, Tôn Phi cau mày, nói:

- Nói như vậy, chẳng phải là những đại phái môn Thần Thánh Giáo Đình sẽ ra tay với Angela?

- Nếu như bị người của các giáo phái khác phát hiện, suy đoán một chút, tất nhiên sẽ phát sinh loại chuyện này, thậm chí ngay cả Giáo hoàng cũng sẽ nhúng tay vào chuyện này. Hơn nữa, chuyện này phi thường phức tạp, Bệ hạ có thể chất Thần Chi Tử, mặc kệ gia nhập bất kỳ giáo phái nào cũng sẽ trở thành nhân vật có quyền bính, thế nhưng đối với Vương phi điện hạ mà nói, gia nhập giáo đình trở thành Thánh Nữ, phúc họa khó liệu, cũng không phải là một chuyện tốt.

Bitistuta không có một chút giấu diếm, thẳng thắn trả lời.

Đáp án này khiến tâm Tôn Phi có chút trầm xuống.

- Ta không muốn Angela gia nhập giáo đình, có biện pháp nào không?

Tôn Phi mang thần sắc nghiêm túc quay đầu nhìn Batistuta.

- Có, nhưng là rất khó.

Bitistuta tựa hồ là dần dần hiểu được ý nghĩ của Hương Ba Vương, cũng mơ hồ phát hiện ra nhược điểm của vị Quốc Vương trẻ tuổi này.

- Rất khó? Nghĩa là có biện pháp?

- Có, nhưng rất khó.

- Nếu như ta chọn gia nhập “Hắc Y Thánh Điện”, có còn khó nữa không?

Tôn Phi nhíu mày.

- Vẫn là rất khó, chẳng qua là cơ hội lớn hơn một chút.

Nhãn thần Batistuta chân thành, không có một chút ý tứ muốn uy hiếp Tôn Phi.

Tôn Phi gật đầu, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, xa xa bên ngoài quân doanh truyền đến một trận tiếng vó ngựa ồn ào huyên áo, từng đạo khí tức Vũ giả nhanh chóng hướng về phía quân doanh mà tới, tiếng hô quát không ngừng vang lên, hùng hổ mà tới bên này.

Nghe thấy động tĩnh như vậy, những nhân viên thần chức sau khi bị đánh đang quỳ rạp trên mặt đất kêu rên cầu xin tha thứ như chó chết, tinh thần lúc này nhất thời tỉnh táo lại, từng tên như gặp được cứu tinh, đôi mắt trông ngóng nhìn về phía cửa quân doanh.

Mà phó mục thủ Bahrton bị Tôn Phi đánh hầu như mất nửa cái mạng, lúc này cũng trùng hợp tỉnh lại, nghe được tiếng hô quát bên tai, sau khi thoáng sửng sốt liền lập tức phản ứng lại, nhãn thần nhìn Tôn Phi tràn đầy thâm độc và oán hận, giống như là độc xà đang chờ cơ hội.

Là mục thủ giáo khu Song Kỳ thành tự mình dẫn người đến.

Bình Luận (0)
Comment