Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 672 - Chương 568: Quét Ngang

Quoc vuong van tue Full
Chương 568: Quét Ngang
 

- Ngươi…Đây…Ngươi….

Thần kỵ sĩ cao lớn ngây ra, quả thật như mất đi năng lực ngôn ngữ.

Hắn không thể hiểu được, vì sao Hương Ba Vương thế nhưng có thể áp chế được “Thánh Đường Chiến Ấn” bộc phát, hơn nữa còn phóng lên được sát lục chi khí triệt để áp chế thánh văn chiến ấn, rốt cục là xảy ra chuyện gì? Một cái thiếu niên mười tám tuổi, coi như là từ trong bụng mẹ đã bắt đầu giết người cũng không có khả năng trong mười tám năm giết hơn ngàn vạn sinh linh, không có khả năng tụ tập ra loại sát lục chi khí mà chỉ có vài sát thần hung danh trên đại lục mới có.

Hắn lại nào đâu biết rằng, một thân sát lục chi khí của Tôn Phi cũng không phải là tới từ đại lục Azeroth.

Mà là tới từ thế giới Diablo thần kỳ.

Từ sau khi phát hiện ra sự tồn tại của thế giới Diablo, tổng cộng quái vật ác ma mà Tôn Phi chém giết không có ngàn vạn cũng có vài chục vạn, phải nói rõ là, giết quái vật không như giết sinh linh bình thường, quái vật là ác ma cường đại tới từ địa ngục, chúng nó có bản tính giết chóc và máu tanh, có sinh mệnh lực cường đại, tàn nhẫn và lãnh khốc vô cùng.

Huống chi các đại BOSS trong thế giới độ khó phổ thông như Andariel, Duriel, Mephisto, Baal đều được coi là thần chi địa ngục, Tôn Phi giết chết bọn họ, trên cơ bản chẳng khác nào giết thần.

Chém giết nhiều ác ma cường đại như vậy, ngay cả thần chi địa ngục cũng giết, sát khí mà Tôn Phi tích lũy sớm đã giống như thực chất.

Bất quá, bởi vì sát khí như vậy thật sự rất đáng sợ, rất dễ tạo thành thương tổn linh hồn đối với người sở hữu, vì vậy ở thế giới hiện thực, Tôn Phi hầu như rất ít khi bày ra sát lục chi khí như vậy, chẳng qua là hôm nay gặp phải đại cao thủ giáo khu Thập Hiệt Giáo Phái tập kích, Tôn Phi không thể không làm như vậy.

Quốc Vương Bệ Hạ cũng có hình thức Paladin, đối với thuộc tính thánh lực và khắc tinh của nó đều có lý giải rất rõ ràng.

Chỉ có hai thứ mới có thể khắc chế được thánh lực được chư thần sủng ái, Vong Linh Tử Khí và Huyết Tinh Sát Khí.

Ở trước mặt Garcia và Alan, Tôn Phi tạm thời không muốn bại lộ bí mật mình nắm giữ Vong Linh Tử Khí, vì vậy hắn chỉ có thể chọn Huyết Tinh Sát Khí.

Quả nhiên, sát lục chi khí có tác dụng khắc chế nhất định với thánh lực giáo đình, tuy rằng không triệt để khắc chế bằng Vong Linh Tử Khí, thế nhưng cũng đủ dùng.

Cứ như vậy, sau này thời điểm khi Tôn Phi phải đối kháng với người của giáo đình, ngoại trừ hình thức “Tử Linh Pháp Sư” khi bại lộ thì cực kỳ quy hiểm ra thì Tôn Phi coi như có thêm một tuyển chọn, nhiều hơn một phần bảo hiểm.

Hơn nữa hiện tại trong cơ thể Tôn Phi có thạch trụ thần bí tồn tại, Tôn Phi hoàn toàn chính là một con cua hận không thể quét ngang tất cả, ngay cả Tôn giả Đại Nhật cấp còn không sợ, huống chi là mấy thần kỵ sĩ cảnh giới Nguyệt cấp trung giai thôi động “Thánh Đường Chiến Ấn” ?

Cũng bởi vì trong khoảng thời gian này Tôn Phi vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề sức chiến đấu của các cao thủ Hương Ba thành, đặt ở phương diện chiến trận, nếu như có thể nghiên cứu ra một loại trận pháp khiến mấy cường giả thực lực Nguyệt cấp sau khi thi triển ra có thể đối kháng với cao thủ Tôn giả Đại Nhật cấp, như vậy sau này coi như không có Tôn Phi ở đó thì cao tầng Hương Ba thành khi gặp Tôn giả Đại Nhật cấp ít nhất cũng có thủ đoạn bảo mệnh.

Thế nên khi nãy hắn mới nảy lên lòng tham, lấy thân phạm hiểm, cố ý rơi vào “Thánh Đường Chiến Ấn”, một trong thập đại chiến trận của Thần Thánh Giáo Đình để cảm nhận năng lượng và quy tắc vận hành của “Thánh Đường Chiến Ấn”, xem có thể tiến hành sửa chữa để mình sử dụng hay không.

Nói tóm lại, lần mạo hiểm này của Tôn Phi coi như cũng có thu hoạch không nhỏ.

- Gặp quỷ! Thật là gặp quỷ! Đi! Đi mau! Chạy mau!

Sau khiếp sợ ngắn ngủi, thần kỵ sĩ cao to đã kịp phản ứng, kinh hô cuồn cuộn đào mệnh, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, hướng về phía vòm trời mà chạy như bão tố.

Hiện tại hắn đã triệt để nhìn ra, Hương Ba Vương trước nay vẫn luôn giả trư ăn thịt hổ, kỳ thực thực lực chân chính của hắn đã ở trình độ không thể tưởng tượng nổi, nhất là cự chùy khoa trương trong tay kia, ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng, căn bẳn chính hắn không có khả năng chống đỡ, chỉ sợ một búa sẽ chết không nghi ngờ.

Bên kia, Baresi đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, chạy chốn như rệp.

Tôn Phi thế nào lại thả bọn họ đi?

- Hùng hổ đến, lại cắp đít chạy trốn, ha ha, hiện tại còn muốn chạy, muộn rồi! Vẫn là lưu lại cho ta!

Tôn Phi giơ tay lên, một chi quyển trục xanh nhạt từ trong tay hắn bay ra, hóa thành một tinh điểm ngân sắc, phát sau mà đến trước, vượt qua thần kỵ sĩ cao lớn đang chạy phía trước.

- Đây là cái gì…Đáng chết! !

Thần kỵ sĩ cao lớn hú lên quái dị, chỉ thấy tinh điểm phía sau sau khi đuổi theo hắn đột nhiên hóa thành một bong bóng trong suốt, đem hắn nhốt vào trong đó.

Cái bọt khí này thoạt nhìn trong suốt như nước, so với giấy còn mỏng hơn, nhưng lại cắt đứt tất cả, mặc cho thần kỵ sĩ cao lớn điên cuồng giãy dụa rít gào ra sao, đánh thế nào cũng không thể phá vỡ bọt khí, cuối cùng bọt khí phiêu phiêu chậm rãi từ không trung rơi xuống, rơi đến trước mặt đám người Tôn Phi.

Mà lúc này, Tôn Phi đã bay vút một vòng trở về.

Baresi với nhãn thần oán độc, mặt không một chút huyết sắc bị Quốc Vương Bệ Hạ nắm trở về như nắm một con gà.

Đến đây, ngũ đại cao thủ chi nhánh Thập Hiệt Giáo Phái toàn quân bị diệt, mà Tôn Phi bên này chỉ có Thần Sư trẻ tuổi Garcia bị thương, những người khác ngay cả một sợi tóc cũng không bị đứt.

Đối với tình huống như vậy Torros cũng không có chút bất ngờ nào.

Ở trong mắt vị quan hầu cận được Quốc Vương Bệ Hạ tín nhiệm nhất này, hầu như Alexander Bệ hạ không việc gì là không làm được, cũng không có người nào có thể đánh bại Hương Ba Vương, sự tình như trên hắn đã gặp qua không phải chỉ một hai lần.

Thế nhưng ba gia hỏa Louis, Pato và Brand chưa từng thấy qua a.

Trước đây chỉ được nghe các cư dân trong thành truyền miệng về sự cường đại của Hương Ba Vương, nhưng coi như là từ ngữ thế nào cũng không thể bằng trực quan cảm nhận, một màn trước mắt này khiến cho ba gia hỏa bị chấn động tâm lý, cái loại tư thái nắm trong tay tất cả của Quốc Vương Bệ Hạ khiến cho ba tiểu tử càng trầm luân hơn vào thần tượng của mình.

Thế cho nên ngay cả việc Tôn Phi vừa liên tục giết ba cao thủ giáo đình nếu bị truyền đi khẳng định sẽ làm cho cả đế quốc khiếp sợ cũng bị bọn họ tự động bỏ qua.

- Quá nhanh rồi, hình ảnh có chút không rõ, hì hì, bất quá cũng có thể hướng các học sinh khác khoe khoang, ha ha! Đây chính là tư thế chiến đấu oai hùng của Quốc Vương Bệ Hạ, độc nhất vô nhị nga!

Tiểu nha đầu Louis không biết lúc nào đã cầm một quyển trục trong tay, lén lút đem cuộc chiến vừa rồi, từng chút từng chút đều ghi chép xuống.

Gió lạnh thổi qua, dư ba thánh lực còn lại dần dần tiêu tán, nguyên tố trở về với thiên nhiên.

- Hương Ba Vương, ngươi sẽ hối hận, khặc khặc, đừng tưởng rằng lần này ngươi thắng thì lần sau còn có thể thắng, ngươi đã bị Pura Boutini đại nhân giáo hoàng giáo phái đệ nhất theo dõi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị trói lên cột thiêu sống, vận khí của ngươi vĩnh viễn không tốt được như hôm nay đâu…Khặc khặc, ta nguyền rủa ngươi, ta vĩnh viễn nguyền rủa ngươi, người bên cạnh ngươi, ngươi ngươi quý trọng, từng người sẽ chết trước mặt ngươi, quốc gia ngươi thủ hộ, sớm muộn gì cũng sẽ thành phế tích…

Baresi minh bạch mình đã cùng đồ mạt lộ, đối với mạng sống cũng không ôm bất luận hi vọng gì.

Tiếng cười của hắn khàn khàn điên cuồng, phát ra nguyền rủa cực kỳ ác độc, dùng từ ngữ, ngữ âm âm trầm, làm người ta không lạnh mà run, lời còn chưa nói hết, trên thân hắn đột nhiên tràn ra huyết vụ, ngũ quan xuất huyết, dáng cười dữ tợn đọng lại trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, khí tuyệt bỏ mình.

Dĩ nhiên là trực tiếp tự sát.

Mấy ngày nay hai loại lực lượng quang minh và tử vong không ngừng đấu tranh dằn vặt trong cơ thể hắn, thời thời khắc khắc đều phải chịu thống khổ vô tận, hiện tại lại rơi vào tay Tôn Phi, vô vọng báo thù, sự lựa chọn này đối với hắn chính là giải thoát.

Trong nháy mắt mất đi ý thức đó, Baresi hoảng hốt nhớ lại buổi tối nửa năm trước trong quân doanh Hương Ba thành, một ý niệm kỳ quái hiện lên trong đầu hắn: Nếu như thời gian có thể quay lại, ta tuyệt đối sẽ không bởi vì Angela mà trêu chọc vào một địch nhân đáng sợ như Hương Ba Vương, đáng tiếc…

Tôn Phi cười nhạt, lặng im không nói.

Quốc Vương Bệ Hạ cúi người xuống, đưa tay đặt lên thi thể Baresi, sau khi xác nhận vị Thần Sư này thật sự đã chết mới yên lòng.

Bất quá cũng đúng lúc này, Tôn Phi đột nhiên phát hiện cái gì, trên mặt hiện lên một tia kinh dị, dùng âm thanh chỉ mình có thể nghe được lẩm bẩm:

- Dĩ nhiên là như vậy, trách không được…Lần trước rõ ràng ta đã xuyên thủng bộ vị trái tim hắn, coi như là Tôn giả Đại Nhật cấp cũng hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng hắn lại còn sống, thì ra trái tim của hắn dĩ nhiên lại ở ngực phải, loại thể chất hiếm thấy này lại cứu hắn một mạng!

Bình Luận (0)
Comment