- Chủ nhân, ngài không nên làm vậy…
Lên tiếng ngăn cản chính là một trong hai nữ Cung Thủ trở lại thạch thất lúc trước.
Thiếu niên tóc vàng nghe vậy, nụ cười trên mặt không giảm, quay đầu nhìn hai nữ Cung Thủ trong nhà, lấy khẩu khí cực kỳ dịu dàng, dùng ngôn ngữ kỳ quái thần bí mà dễ nghe nói vài câu gì đó, sau đó bên trong trầm mặc lại, tựa hồ là không thể kiên trì.
Thế nhưng…
Hưu hưu hưu! !!
Từ trong gian nhà bay ra sáu đạo mũi tên lục sắc, không phân biệt trước sau, bắn một hàng thẳng tắp cách nhau đều đặn, chính xác đến cực điểm, không sai mảy may, như được dùng thước đo đếm khoảng cách, sáu đạo mũi tên nhanh chóng dật tràn ra tia lưu quang lục sắc mỹ lệ, vô thanh vô tức, như là nước mưa ngấm vào mạch nước ngầm.
Tôn Phi có thể cảm giác được rõ ràng, ở trong nháy mắt này, một loại năng lượng ma pháp mộc hệ rất kỳ dị lan tỏa dưới đại địa và bốn phía hư không, không ngừng lan tràn, cuối cùng dung hợp một chỗ, cắt đứt tất cả khí tức ở đây.
Một loại ma pháp trận hệ mộc phi thường thần kỳ.
Dĩ nhiên là lấy tên bố trí mà thành, đích thật là ngoài dự đoán của mọi người, dụng cụ đặc sắc.
Hiển nhiên là hai nữ Cung Thủ trong nhà vẫn không quá yên tâm, dùng loại trận pháp hiếm thấy này, phong tỏa tứ diện không gian, để tránh lời nói của mỹ thiếu niên bị người khác nghe được.
Chiêu thức dùng cung tiễn bày bố trận thuật như vậy khiến Tôn Phi nhìn thấy mà mắt sáng ngời.
- Được rồi, hiện tại có thể nói, tên của ta, là Akinfeev, là hậu duệ của chủng tộc đã biến mất trên đại lục, tộc Tinh Linh.
Mỹ thiếu niên tóc vàng nhìn xung quanh ma pháp trận, lại nhìn bầu trời phía đông lộ ra bạch sắc, cự kỳ thoải mái mà nói.
Hắn nói rất thẳng thắn thành khẩn, đối mặt với người xa lạ như Tôn Phi, không có chút do dự nào đem chính bí mật của mình nói ra.
Đây là loại tín nhiệm không hề bảo lưu.
Bản thân Akinfeev cũng không nói nên lời, vì sao mình trong vòng thời gian ngắn như vậy lại triệt để tín nhiệm vị Quốc Vương trẻ tuổi trước mặt này.
Cảm giác giữa người với người, chính là kỳ diệu như vậy.
Đúng thật là Tinh Linh tộc!
Theo truyền thuyết đại lục Azeroth, Tinh Linh tộc và Ải Nhân tộc đều sinh sống ở thời đại Thần Ma, hiện nay đã sớm tuyệt chủng trên đại lục, nghĩ không ra lại vẫn còn huyết mạch hậu duệ kéo dài tới tận bây giờ.
Tôn Phi gật đầu.
Suy đoán của chính mình quả nhiên không có sai.
Kỳ thực từ thời điểm đầu tiên bước vào vườn hoa này, Tôn Phi cũng đã có điều phát hiện.
Khí tức cỏ cây ở đây nồng đậm, vượt qua các địa phương khác vài lần, hơn nữa, bất luận là những đóa hoa trong vườn hay những dây hoa trên tường đều mang sinh cơ hơn hẳn những chỗ khác, hơn nữa nhìn trang phục lục sắc cả người của hai nữ Cung Thủ xinh đẹp, mà Akinfeev so với người bình thường thì có lỗ tai rất đặc biệt, cùng với chiêu thức dùng tiễn bày bố trận pháp cao minh như vậy…
Hết thảy đây cũng làm cho Tôn Phi đem mỹ thiếu niên tóc vàng trước mắt liên hệ với tộc Tinh Linh trong truyền thuyết.
Bất quá cũng chỉ là suy đoán vô căn cứ, dù sao toàn bộ đại lục cũng đã công nhận, tộc Tinh Linh đã sớm tuyệt diệt, không còn tồn tại. Hơn nữa từ huyết thư của hoàng giả bộ tộc Ải Nhân, bộ tộc Tinh Linh đã bị ngụy thần Ác Ma vây công tiêu diệt, vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn Tôn Phi vẫn không thể xác định được suy đoán của mình.
Thế nhưng thời điểm chính miệng Akinfeev nói ra lai lịch của mình, Tôn Phi lập tức tin tưởng.
Đây cũng là một loại trực giác tín nhiệm bằng hữu.
Trong nháy mắt này, Quốc Vương Bệ Hạ đột nhiên nghĩ đến, trong huyết thư của hoàng giả bộ tộc Ải Nhân đã từng đề cập đến một câu, sau khi đế quốc Tinh Linh bị diệt sạch, huyết mạch nữ vương Tinh Linh đã may mắn thoát khỏi, tìm đế quốc tộc Cự Nhân nương náu, thế nhưng sau tộc Cự Nhân cũng bị ngụy thần Ác Ma tiêu diệt, huyết mạch Vương tộc Tinh Linh không biết tung tích thế nào, trong huyết thư cũng không có ghi chép, hiện tại xem ra, huyết mạch này tuy rằng khổ cực thế nhưng cuối cùng cũng được bảo tồn.
Akinfeev mặc dù chỉ là huyết mạch kéo dài sau thời gian dài đằng đặc, thế nhưng hắn có thể một lần nữa xuất hiện lỗ tai đặc biệt và màu tóc mà chỉ vương tộc Tinh Linh mới có, có thế thấy được huyết mạch Tinh Linh tộc trong hắn phi thường thuần khiết, bằng không cũng sẽ không có sự biểu hiện rõ ràng như vậy.
Tôn Phi có thể khẳng định, Akinfeev chắc chắn là huyết mạch vương tộc Tinh Linh tộc.
Thậm chí rất có thể, Akinfeev chính là huyết mạch của người đã trốn thoát sau thời gian dài đằng đặc, kéo dài đến hiện thế.
- Nghe dạng bí mật thế này, bệ hạ dường như không có chút giật mình nào?
Akinfeev đối với biểu hiện của Tôn Phi thoáng có chút hiếu kỳ.
- Bởi vì lúc trước xác thực là ta đã suy đoán ra một ít.
Tôn Phi không có che giấu, cười nói:
- Nhớ thời điểm lần đầu nhìn thấy ngươi, hay là sau khi lần kia Hắc Giáp quân vây thành, hai người Thần Sư Marzora và Thần Kỵ Sĩ Luciano phản hồi Hương Ba thành, lúc ngươi ở trên xe ngựa giáo đình, chỉ là gặp qua một lần vội vã, bất quá, thấy thân ảng ngươi trên xe ngựa không chịu hiển lộ, lúc đó đã cảm thấy kỳ quái, còn tưởng là con riêng của đại nhân vật giáo đình nào đó, nhưng thì ra lại là hậu duệ của chủng tộc Tinh Linh.
- Khi đó bệ hạ anh hùng vô song, nói vài câu đã thuyết phục được đám người Marzora, khiến ta rất bội phục!
Nụ cười trên mặt Akinfeev tựa hồ vĩnh viễn đều thuần túy như vậy, trong suốt như vậy, hắn hơi ngoắc tay, hai mảnh dây lá cây trên vách tường đột nhiên tự động đứng lên, trở thành hình cái chén, chỉ thấy cái dây run lên, từng giọt sương mai đột nhiên xuất hiện, từ một phiến lá cây rơi vào trong cái chén lá cây, rất nhanh đã đầy, dường như có sinh mệnh, lá cây nâng lên dừng ở trước mặt Tôn Phi và Akinfeev.
Tôn Phi không có bất kỳ phòng bị nào, bưng chén lá cây lên uống một hơi cạn sạch, chỉ cảm thấy một trận tâm thần thư sướng, lỗ chân lông toàn thân đều thoải mái vô cùng, không khỏi nổi lên ý nghĩ về một loại nước trong truyền thuyết, không khỏi cười nói:
- Trong truyền thuyết, “Tinh Linh chi lộ” chính là bảo vật ngay cả chi thần đều mong muốn được thưởng thức, nghĩ không ra ngày hôm nay Bản Vương có cơ hội nếm thử.
- Bệ hạ chê cười, đây chỉ là một điểm thủ đoạn nhỏ mà thôi, những thúy lộ này mặc dù là ngưng tụ tinh hoa cỏ cây tròn một năm, nhưng cũng chỉ có chút công hiệu giúp thư thái tinh thần mà thôi, so với “Tinh Linh chi lộ” chân chính thì còn kém quá xa, huy hoàng của bộ tộc Tinh Linh đã sớm mất đi, trên thế giới hiện nay cũng không còn người có thể tạo ra “Tinh Linh chi lộ” chân chính.
Nói đến việc này, trên mặt Akinfeev không kìm lòng nổi mà lóe ra một tia thương cảm.
Chủng tộc diệt vong, đau nhức nội tâm.
Dừng một chút, trên mặt Akinfeev lại khôi phục dáng tươi cười, nói:
- Trực giác của bệ hạ thật sự là đáng sợ đến cực điểm, kỳ thực suy đoán lúc trước ngài nói cũng không sai chút nào, ta quả thật là con riêng, chỉ là lúc mới đầu còn chưa xảy ra biểu hiện kỳ dị, tới sau mười lăm tuổi, huyết mạch Tinh Linh tộc trong cơ thể mới bắt đầu từ từ triển lộ, thân thể xảy ra một ít biến dị, bị một số người điều tra.
Akinfeev thẳng thắn thừa nhận thân phận con riêng của mình, không có một chút giấu giếm.
Tôn Phi gật đầu, lại nhíu mày:
- Đối với ngươi mà nói, đây tựa hồ không phải là chuyện gì tốt.
Akinfeev gật đầu:
- Đúng vậy, trong truyền thuyết, bộ tộc Tinh Linh là nước phụ thuộc Ma tộc, mà đại lục Azeroth hiện nay thờ phụng chư thần, đúng là túc địch trời sinh, vì vậy một khi thân phận của ta bị người của Thần Thánh Giáo Đình phát hiện, chính là lúc tử kỳ của ta đến.
Tôn Phi gật đầu, yên lặng lắng nghe.
- Bất quá, vị phụ thân của ta có chút thủ đoạn và thế lực, đối với ta coi như không sai, trước khi tất cả tai nạn đến, hắn giúp ta thay đổi thân phận, biến mất trong nhân gian, hóa thân thành một Thần Sư kiến tập của Thần Thánh Giáo Đình, đi chu du quanh đại lục, cuối cùng đi tới đế quốc Zenit, lại cùng đoàn Thần Sư Marzora đi tới Hương Ba thành.
Akinfeev nói phi thường giản lược.
Thế nhưng từ những câu chữ đơn giản này Tôn Phi có thể tưởng tượng được lúc đó kiếm ảnh ánh đao thế nào, thời thời khắc khắc nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, có thể cảm thụ được tai nạn đến gần, thiếu niên này không thể không xa xứ, cuối cùng lưu lạc tới phía bắc đại lục, cũng không biết đi qua lộ trình thế nào.
- Phụ thân của ngươi ngày ấy thật sự là lợi hại, để ngươi ẩn nấu ở nơi nguy hiểm nhất, cũng chính là nơi an toàn nhất, náu ở hậu hoa viên giáo đường, đích xác sẽ không ai hoài nghi thân phận của ngươi, bất quá, ngươi đến Hương Ba thành, sợ rằng không chỉ là đơn giản như vậy, bằng không ngươi cũng sẽ không nửa đêm tới thăm dò sau núi Hương Ba thành?
Tôn Phi không chút che dấu đưa ra nghi vấn của mình.