- Chúng ta làm như vậy, có lẽ sẽ mang đến phiền phức cho Alexander đại nhân!
Vị tướng lĩnh lúc trước nêu lên nghi vấn, lúc này nhìn mọi người, nói;
- Alexander đại nhân có lẽ không sợ Kỵ Sĩ điện, nhưng chúng ta cũng rõ ràng, quân thần đế quốc Arshavin đại nhân cùng với nhiều tập đoàn quý tộc ở đế đô đều muốn mượn cớ để mưu hại Alexander đại nhân, nếu như sau khi chúng ta cứu Ribery đại nhân ra mà đi tìm hắn, sợ rằng đến lúc đó những tạp toái này không cần đợi lý do để có thể đối phó với Alexander đại nhân nữa!
Những lời này cũng là lời nói thật.
Mọi người gật đầu, nếu như vội vã đi như vậy, Hương Ba Vương nhất định sẽ thu lưu đoàn người mình, thế nhưng làm như vậy, không thể nghi ngờ chính là triệt để kéo Hương Ba Vương xuống dưới nước, cũng chính là triệt để hại Hương Ba thành, thậm chí hại toàn bộ con dân Hương Ba thành.
Trên mặt Gago lộ ra nụ cười khổ.
Dừng một chút, hắn chậm rãi nói:
- Mọi người yên tâm, về phương diện này ta đã có kế hoạch, đợi cứu được Ribery đại nhân ra, sau khi đi ra khỏi Song Kỳ thành, chúng ta chia làm hai đường, mọi người các ngươi hộ tống Ribery đại nhân hướng về Song Kỳ thành, tìm sự che chở của Alexander đại nhân, một đường khác, tự ta mang một đội tử sĩ hướng về phía đế quốc Ajax, hấp dẫn sự chú ý của Kỵ Sĩ điện, đến lúc đó, hắc hắc, tìm mấy cỗ thi thể đến thế thân các ngươi, hẳn là có thể lừa được người của Kỵ Sĩ điện.
Mọi người nghe vậy, đều là ngẩn ngơ.
Gago nói như vậy, chính là muốn hi sinh thân mình, vì những người khác mà tranh thủ thời gian, coi như là kế hoạch thuận lợi thực sự có thể che mắt người của Kỵ Sĩ điện, chỉ sợ chính hắn bị bắt lại, đến lúc đó sẽ phải chịu các loại cực hình tra tấn, nhất định sẽ sống không bằng chết.
- Không được, Fernando ngươi túc trí đa mưu, dọc theo đường đi còn cần ngươi lên kế hoạch chiếu cố Ribery đại nhân, mọi người chúng ta sẽ không rời bỏ ngươi, hắ hắc, sự tình dụ Kỵ Sĩ điện, hãy để cho ta làm, nếu có thể cứu được mọi người, lão tử chết cũng đáng!
- Phi phi, sự tình náo động như thế, đương nhiên phải để ta đi!
- Gia hỏa ngươi không được, ha ha, ta quen thuộc cảnh nội Ajax nhất, hãy để ta dẫn bọn tạp môn Kỵ Sĩ điện đi, hắc hắc, vừa lúc có thể dẫn bọn hắn hảo hảo chơi đùa một chút!
Hào khí nam tử, từng người đỏ mặt tía tai tranh đoạt nhiệm vụ đi chịu chết, giống như đó mới chính là sinh lộ duy nhất.
Ánh mắt Gago đảo qua mặt mọi người, nhiệt huyết trong lòng càng điên cuồng thiêu đốt.
Ở trong lòng hắn từng tự nói biết bao lần:
“Ribery đại nhân, ngài đã nghe chưa? Có một đám huynh đệ nhiệt huyết nguyện ý vì ngài mà chịu chết, ngài hẳn phải cảm thấy kiêu ngạo vì bọn họ lắm, đây mới là quân nhân thật sự, nam tử chân chính, dũng sĩ chân chính, những quý tộc đế đô chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, bọn họ nên cảm thấy xấu hổ, xấu hổ vô cùng!
Đúng lúc này...
- Ha ha ha, kế hoạch rất tốt, thế nhưng, ta có thể đảm bảo, các ngươi làm như vậy chỉ là chịu chết, căn bản không có khả năng sẽ thành công.
Đột nhiên, một đạo âm thanh trong trẻo vang lên không hề có dấu hiệu báo trc.
- Người nào?
Trong lòng Gago nhất thời chấn động mãnh liệt, nhanh chóng rút trường kiếm, ngân quang lóe ra, cả người hóa thành một đạo gió xoáy, hướng về phía phát ra âm thanh giảo sát qua.
Keng keng keng keng! !!
Vài tiếng rút đao liên tiếp vang lên.
Những người ở đây có ai không phải là chiến tướng tinh nhuệ trải qua sinh tử trên chiến trường, kinh nghiệm phong phú đến cực điểm, phản ứng so với Gago cũng không hề chậm.
Bởi vì trước khi tụ họp, bọn họ sớm đã bố trí mười mấy Vũ giả thực lực không tồi cảnh giới ở ngoià, lúc này lại có kẻ vô thanh vô tức đi vào trong trướng bồng được, có thể thấy người tới có thực lực vô cùng cường hãn, tuy rằng có mấy người mơ hồ cảm thấy khí tức quen thuộc nhưng cũng không để ý nhiều lắm, trước tiên bắt người quan trọng hơn, bằng không, những chuyện bọn họ vừa thương nghị đều là chuyện cực kỳ cơ mật, một khi bị truyền ra ngoià, trong khoảnh khắc chính là đại học phủ xuống!
Mọi người vừa lao ra chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cuộn trào mãnh liệt ập qua, thân thể ai nấy đều chấn động, trong lòng không khỏi hoảng hốt, thực lực của người này quá cao, quả thực không thể tưởng tượng nổi, bọn họ căn bản không phải là đối thủ của người này.
- Mấy người các ngươi, mới vừa rồi còn đang nói Bản Vương hữu ích, thế nào, hiện tại vừa thấy mặt, thế nhưng lại muốn gặp mặt trong binh đao sao?
Trước mặt, một đạo thân ảnh cao ngất bất phàm, khuôn mặt mỉm cười, có cảm giác lỗi lạc khó nói nên lời.
Mọi người cả kinh!
Có người bất khả tư nghị xoa xoa con mắt, quả thật không thể tin được điều chính mình nhìn thấy.
Dĩ nhiên là... Alexander đại nhân? !! !
Sau một hồi lâu sửng sốt, mọi người mới dần dần phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt vui mừng quá đỗi, tất cả lo lắng và kinh sợ toàn bộ biến mất, bọn họ hiểu, người trước mắt xuất hiện vào lúc này chính là cho thấy hắn nguyện ý ra tay cứu giúp Ribery đại nhân, mà chỉ cần người này nguyện ý ra tay, chuyện kia hầu như chắc chắn có thể giải quyết, trong ấn tượng của mọi người, tựa hồ không chuyện gì có thể làm khó được người trước mắt này.
- Bái kiến Quân đoàn trưởng đại nhân!
Gago và các tướng lĩnh quỳ đầy đất.
Trước kia Tôn Phi đã từng là quân đoàn trưởng chiến khu Ajax, là lãnh đạo trực tiệp của mọi người ở đây, vì vậy theo thói quen đều gọi hắn là quân đoàn trưởng.
- Tất cả đứng lên đi!
Tôn Phi vung tay lên, một cỗ lực lượng bàng bạc đem tất cả mọi người nâng lên, nói:
- Lời các ngươi vừa mới nói, ta cũng đã nghe được, Fernando, ngươi đem chuyện mấy ngày nay phát sinh trong thành, tất cả kể lại tỉ mỉ cho Bản Vương xem!
- Vâng, đại nhân!
Fernando Gago lớn tiếng trả lời, bắt đầu kể lại sự tình.
Thì ra sau khi Tôn Phi cùng cao thủ Hương Ba thành rời khỏi Song Kỳ thành, đặc sứ quân bộ đế quốc, tướng lĩnh Mathijsen tâm phúc của đại hoàng tử Arshavind đến triển khai một hồi hoạt động thanh tẩy không chút che dấu, ngay từ đầu, những tướng lĩnh mà có quan hệ thân cận với Tôn Phi đều bị gọi đi nói chuyện, trong ngôn ngữ không ngừng ám chỉ mọi người, muốn mọi người nói bất lợi về Tôn Phi như “Hương Ba Vương mưu đồ gây rối”, “Hương Ba Vương cầm binh tự trọng”, “Hương Ba Vương có cấu kết với người Ajax”, ai biết uy tín của Tôn Phi trong thành phi thường cao, mấy vòng nói chuyện lên xuống cũng không được, đám người Mathijsen thẹn quá hóa giận, phái quân đội bao vây doanh địa trú quân, bắt đầu một hồi thủ đoạn máu tanh chân chính.
Tài ăn nói của Gago không sai, rất nhanh đã đem tất cả kể lại rõ ràng.
- Nga, nói như vậy, đám người thành chủ và quý tộc trong thành lại trở về như xưa, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, tác uy tác phúc, điên cuồng hãm hại quan quân trú quân?
Tôn Phi nhăn mặt nhíu mày.
- Đúng vậy, đại nhân, lúc trước ngài không nên tha cho lão cẩu thành chủ!
Vừa nhắc tới thành chủ, trong lòng các quan quân đều là đầy căm phẫn.
- Frank đại nhân bị cái tên đặc sứ quân bộ Mathijsen bắt đi đã tròn ba ngày, sống chết không rõ?
Tôn Phi cảm thấy có âm mưu ở đây.
- Đúng vậy, mang đi cùng với đại nhân còn có hai mươi danh thân binh nữa.
Gago hồi đáp.
Tôn Phi gật đầu, suy nghĩ một chút, lại hỏi:
- Hơn mười vị Chiến Sĩ đã từng lập chiến công hiển hách ở ngoài cửa đại doanh, chỉ là bởi vì quan tâm đến chưởng quản của chính mình, ra bên ngoài quân daonh tìm hiểu về tin tức của Frank, đã bị treo cổ?
- Đúng vậy, đại nhân.
Gago vẻ mặt bi phẫn, cúi đầu nói:
- Chúng ta đã dốc hết toàn lực, cũng không thể... không thể ngăn cản những tạp toái này, chúng ta.... chúng ta có lỗi với bọn họ a...
Nói đến đây, vị tướng lĩnh trẻ tuổi đa mưu túc trí đã không thể ngăn nổi những giọt nước mắt nóng hổi trào dâng.
Nam nhi không phải là không rơi lệ, chỉ là chưa tới chỗ thương tâm!
Trong lúc nhất thời, viền mắt tất cả các hán tử đều đỏ hoe.
Tôn Phi vỗ nhẹ vai Gago, ánh mắt quét qua mọi người một vòng, chậm rãi nói:
- Các ngươi đều rất tốt, các ngươi chính là dũng sĩ chân chính, Frank không có ở đây, lực lượng quân đội khắc chế các ngươi sớm đã mai phục cao thủ ở bên ngoài, chờ dị động của các ngươi... Mà bây giờ, chúng ta, không cần phải nhường nhịn bất luận cái gì nữa, người tới, thổi quân hào lên cho ta, tập hợp đại quân, giương Vương Kỳ của Bản Vương lên, mở hàng rào quân doanh, tấu lên khúc ca quốc táng anh hùng, chúng ta phải làm nghi thức trang trọng nhất, nghênh đón thi thể của những anh hùng về, vì bọn họ mà đòi lại nợ máu, ai dám ngăn trở, giết chết không cần luận tội, tất cả hậu quả, một mình Bản Vương gánh chịu!
Một câu nói kia, Tôn Phi nói như đinh đóng cột, oang oang hữu lực, vang vọng khắp nơi!
Mọi người đều ngẩn ngơ, trong nháy mắt chỉ cảm thấy nghẹn khuất bị đè nén nửa tháng nay, chỉ một câu nói kia đã quét sạch tất cả, ai nấy đều lấy nghi thức tiêu chuẩn của quân đội, dùng âm thanh gần như rống giận, quát to;
- Tuân mệnh, Quân đoàn trưởng đại nhân!
Rất nhanh, quân hào vang lên to rõ ràng.
Tiếng hào cắt đứt bầu trời đêm hắc ám, quanh quẩn trên bầu trời quân doanh.
Nghe được triệu hoán, từng Chiến Sĩ mang con mắt đỏ bừng, nghe tiếng kèn lệnh, lấy tốc độ nhanh nhất khẩn cấp vọt ra từ lều vải, tay cầm đao sắc bén, sát khí đằng đằng, vừa ra trướng bồng đã ngẩng đầu nhìn soái kỳ mới đang chậm rãi mọc lên!
- Mau nhìn, soái kỳ này.... Là chiến kỳ của Alexander đại nhân!
- A, thật tốt quá, là Alexander đại nhân đã trở lại? Xem ra, có người chủ trì công đạo cho chúng ta rồi!
- Alexander đại nhân, ngài rốt cục cũng tới rồi, bọn ta thật sự rất khổ a!
Gần hai vạn binh sĩ trú quân, lấy tốc đôj nhanh nhất, giống như là thủy triều hướng về phía đại doanh hội họp, mỗi người đều mang theo ánh mắt hy vọng và chờ mong, nhìn về thân ảnh đứng dưới soái kỳ, quả nhiên, đứng trước các quan quân chính là thống soái vô địch, uy chấn tứ phương mà bọn họ mong chờ!
Tâm mỗi binh sĩ, giờ khắc này đã ổn định lại.
Sĩ khí, dường như vật hữu hình phóng lên cao, chí thượng mây xanh!
...
...
Ở ngoài đại doanh.
- Chuyện gì xảy ra? Trú quân Song Kỳ thành chết tiệt, không có mệnh lệnh của Mathijsen đại nhân lại dám thổi lệnh quân hào, giơ lên soái kỳ, tập kết binh sĩ? Chết tiệt, đi thăm dò cho ta, rốt cục là ai làm? Đem hắn bắt lại, ta muốn lột sống da hắn!
Đối với tràng cảnh trú quân vây kín đại doanh, một vị tướng lĩnh mặc hắc giáp vội vàng từ đại trướng của mình lao ra, nhìn hướng đại nội, chửi ầm lên.
Đúng lúc này, xa xa trong đại doanh truyền đến từng đợt hoan hô, dường như hỏa diễm bốc lên từ địa tâm, cuồn cuộn mà đến.
- Đại nhân, đại nhân, không xong rồi đại nhân, trú quân xảy ra binh biến, bọn họ vi phạm quân lệnh, chạy ra khỏi đại doanh, muốn đoạt lại thi thể của những kẻ bị treo ngoài cửa...
Lính liên lạc vọt tới trước mặt hắn, thất kinh bẩm báo.
- Ha ha ha, một đám gà sành chó đất, lại dám phản loạn, thật là muốn chết, Mathijsen đại nhân đã sớm hạ lệnh, chỉ cần bọn chúng vừa có dị động, lập tức giết chết trấn áp, ha ha ha, tốt, rất tốt, đây chính là cơ hội cho ta lập công, truyền lệnh, toàn quân đề phòng, thỉnh cao thủ của Kỵ Sĩ điện qua đây, ta thật muốn nhìn xem, rốt cục kẻ nào lại dám lớn mật như thế!
Vị tướng quân này, sau khi nghe xong không hề hoảng hốt, trái lại vẻ mặt hưng phấn, giống như là đợi lúc này rất lâu rồi!