Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 716 - Chương 612: Địa Đồ, Da Người, Cao Thủ, Phẫn Nộ

Quoc vuong van tue Full
Chương 612: Địa Đồ, Da Người, Cao Thủ, Phẫn Nộ
 

Theo đạo âm thanh xuất hiện là một cỗ khí tức bàng bạc uy áp bất khả tư nghị, dường như phong ba xuyên qua bình phong, đem Ribery đang chuẩn bị xuất thủ bao phủ trong đó.

- Đây là…

Trong nháy mắt Ribery chỉ cảm thấy mình như bị vướng vào ao đầm, hành động trở nên khó khăn.

Có cao thủ!

Cao thủ tuyệt đối!

Chỉ bằng vào khí tức có thể đem Ribery tiêu chuẩn ngũ Tinh cấp đỉnh phong áp chế gắt gao, trong nháy mắt mất đi tất cả lực phản kháng, thậm chí so với lúc trước bị hủy đi tinh tuyền đấu khí, tình trạng còn không kém hơn, sau khi bị cỗ khí cơ tập trung, Ribery cảm giác mình quả thực như một con rối, toàn thân cao thấp hành động không theo mình làm chủ, hoàn toàn do người chưa lộ diện kia khống chế.

- Đưa hắn đi…

Âm thanh kia lại xuất hiện lần thứ hai, bén nhọn chói tai, dường như hai thanh đao tương hỗ ma sát, âm thanh quái dị, quả thật làm cho người ta không khỏi sinh ra cảm giác cực kỳ khủng bố.

Lập tức có hai gã võ trang đầy đủ tiến lên áp giải Ribery, hướng về phía sau bình phong đi đến.

Bị khí cơ của người thần bí kia tập trung vững vàng, Ribery kinh hãi không hiểu, lại không thể làm ra bất luận giãy dụa gì.

Vòng qua bình phong, xuyên qua một tầng bảo hộ ma pháp hơi mỏng, nhất thời một cỗ vị đạo máu tươi đập vào mặt Ribery.

Chỉ thấy phía sau đại điện dĩ nhiên là một địa phương vô cùng kỳ dị, thứ làm người ta chú ý chính là một địa đồ ngay chính giữa, địa đồ làm bằng chất liệu mềm mại trơn tuột, cực kỳ nhẫn nhụi, cũng cực kỳ cứng cỏi, hơi phiếm quang hoa bạch sắc, hiển nhiên là được làm từ chất liệu thượng đẳng, mặt trên là các địa danh sông ngòi rừng rậm, từng cái đánh dấu hồng sắc đại biểu cho từng ngọn thành trì và cứ điểm quân sự quan trọng.

Ribery là tướng lĩnh quân sự, liếc nhìn một cái đã biết địa đồ chính là vẽ lãnh thổ tam đại đế quốc Zenit, Spartak và Eindhoven, mà từng ngọn thành trì chính là những cứ điểm quân sự trọng yếu của tam đại đế quốc.

Đây là một bức bản đồ quân sự cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ.

Phía trước tấm bản đồ có một vị mặc trường bào rộng thùng thình đỏ như máu đứng đó, một đầu tóc dài xõa ra như thác nước, mắt ngưng thần nhìn bức địa đồ, phảng phất như thưởng thức một kiện bảo bối trân quý nhất thế gian.

Ribery nhăn mặt. Từ trên thân người này hắn cảm nhận được sát khí nồng đậm, đương nhiên, một cỗ khí cơ đáng sợ đang tập trung trên chính mình cũng chính là từ người này mà ra, Ribery có thể xác định, hồng y nhân trước mắt này chắc chắn là một cường giả cảnh giới đã ngoài Nguyệt cấp, hơn nữa, còn là một sát thủ giết qua vô số người.

- Ngươi xem, bản địa đồ này, có đúng là rất hoàn mỹ hay không?

Cường giả hồng y xoay người lại, nhìn Ribery hỏi.

Lúc này Ribery mới nhìn rõ dung mạo người này.

Đây là một kẻ xấu xí đến cực điểm.

Da mặt lỗ chỗ như bị lửa thiêu đốt qua, ngũ quan đều có chút mơ hồ không rõ, mũi không ra mũi, lỗ tai không phải lỗ tai, mồm miệng không phải mồm miệng, chỉ có đôi mắt coi như là bình thường, cực kỳ sáng sủa, lóe ra quang thải điên cuồng mà nguy hiểm, nhìn kỹ cực kỳ dọa người.

Tâm tình Ribery trấn định, thế nhưng vừa nhìn tới cũng vẫn bị hoảng sợ.

- Thế nào? Hù dọa đến ngươi? Vậy ta nên nói một tiếng xin lỗi rồi… Ngươi xem, bản địa đồ này thế nào?

Hồng y nhân chú ý tới biểu tình của Ribery, cũng không để ý, chỉ vào bản đồ quân sự treo trước mặt, nhẹ giọng hỏi.

- Đích xác…rất hoàn mỹ.

Ribery gật đầu, đây cũng không phải là hắn nịnh hót, thật sự là tấm bản đồ này, bất luận là từ chất liệu đến bản lĩnh hội họa đều phi thường hoàn mỹ, có thể nói là tinh phẩm tuyệt thế.

- Đáng tiếc là tấm địa đồ này còn chưa hoàn thành triệt để, vẫn còn thiếu một góc…

Hồng y nhân thì thào nói nhỏ.

Ribery nhìn kỹ lại, quả nhiên ở giữa tấm địa đồ này, vị trí hoàng thành Saint Petersburg đế quốc Zenit, không biết thế nào bị mất đi một khối tầm bốn mươi cm vuông vức, như là bị người nào đó cố ý cắt đi, rỗng tuếch, khiến chính tấm địa đồ trở nên không còn hoàn mỹ.

- Ta tìm Frank tướng quân đến chính là muốn nhờ ngươi giúp ta một việc, giúp ta hoàn thành tấm địa đồ này.

Hồng y nhân đột nhiên chăm chú nhìn Ribery, trong đôi mắt lóe ra quang thải điên cuồng.

- Ta có thể giúp ngươi cái gì?

Ribery cảm thấy kỳ quái.

- Ha ha ha, có thể giúp được, nhất định có thể giúp được, chỉ xem ngươi có nguyện ý hay không, tấm địa đồ này, ta hao tốn tròn ba ngày, gộp đủ tài liệu, sau đó lại tự mình động thủ vẽ lên, hiện tại chỉ còn một bước cuối cùng, ta cần một kiện đồ vật trên người ngươi, đến thay ta hoàn thiện địa đồ này, ha ha ha ha…

Hồng y nhân mặt xấu điên cuồng mà phá lên cười.

Ribery mờ mịt luống cuống, vừa lúc đó hắn đột nhiên nghe được cách đó không xa truyền đến một trận âm thanh khàn giọng trầm thấp, dường như âm thanh của dã thú, không khỏi khiến người ta lông tóc dựng đứng, dường như rơi vào địa ngục.

Theo nơi âm thanh phát ra, Ribery quay đầu nhìn lại.

Vừa nhìn, nhất thời thất kinh.

Một đoàn huyết nhục mơ hồ gì đó co rúc trên mặt thảm xa xa, giùng giằng hơi rung động, không ngừng tuôn ra tiên huyết, nhiễm đỏ cả tấm thảm lớn, mà âm thanh khiến người ta dựng đứng lông tóc chính là phát sinh từ nơi này.

Trong lòng Ribery nhấc lên một loại cảm giác cực kỳ không ổn.

Hắn nhìn kỹ lại, đột nhiên phát hiện cái gì, cả người không ngăn được mà chấn động thân thể, hai hàng lệ nóng trong nháy mắt không ngăn được mà dũng mãnh tuôn ra.

- Arthur, là ngươi sao? Có đúng ngươi hay không, Arthur…

Ribery run giọng hỏi, hắn cảm thấy trong nháy mắt này linh hồn của hắn như muốn vỡ nát.

Một đoàn huyết nhục mơ hồ đó chính là thân binh bị mang đi hai giờ trước, ở thời khắc tối hậu còn không quên vinh quang của chính mình, đem huân chương giao cho Ribery tạm thời bảo quản, ước định sau khi ra ngoài sẽ lấy lại, tên của hắn, chính là Arthur.

Hai canh giờ trước hắn vẫn còn là người tràn đầy hy vọng hướng tới vinh quang.

Mà bây giờ, hắn đã trở nên dường như dã thú, co rúc trên mặt thảm, toàn thân huyết nhục lờ mờ, mỗi một giọt máu tươi từ thân hắn chảy ra, toàn thân cao thấp chỉ có đôi mắt kia toát ra ánh mắt vừa đau khổ vừa quen thuộc, dùng một loại thần tình mà cả đời Ribery khó có thể quên nhìn hắn, khiến Ribery rốt cục nhận ra hắn.

Bởi vì, mỗi một tấc da trên thân thiếu niên này rõ ràng đã bị người ta lột xuống toàn bộ.

Cả người, bị lột sống!

- A a a a a a! !! ! Không! !! !! !! !! !! !! !! !! !! !! !! !

Ribery chưa bao giờ khóc, thế nhưng giờ khắc này, nước mắt hắn không thể ngăn được mà phun trào ra, tất cả trước mắt quả thật khiến hắn thống khổ, hắn gào thét dường như dã thú, đôi mắt trở nên đỏ bừng huyết sắc, cả người như bị nham thạch nóng chảy bao vây từ trong ra ngoài, muốn nổ tung lên.

- Súc sinh, tạp chủng…

Ribery cảm giác mình chưa bao giờ phẫn nộ như vậy, phẫn nộ chửi bới, phẫn nộ đến nỗi không còn lực mà nói.

Đột nhiên, hắn minh bạch tất cả.

Tất cả tội ác!

Da người!

Thì ra tấm bản đồ quân sự lãnh thổ tam đại đế quốc xa hoa có thể nói là hoàn mỹ ấy chính là hoàn toàn từ da người mà tạo thành, mà nơi lấy da người…chính là từ hai mươi thân binh của mình, từng người từng người, cách mỗi hai giờ bị áp đến nơi này, cưỡng chế lột da xuống, bị trở thành nguyên liệu tạo nên tấm địa đồ.

Quả thực…không thể tha thứ!

Ribery điên cuồng mà giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi khí cơ tập trung trên thân, hắn muốn giết người, hắn muốn hủy diệt hết thảy trước mắt…Hắn cũng muốn đi tới để tiễn thân binh trẻ tuổi kia đoạn đường cuối cùng, kết thúc nỗi thống khổ của hắn…Thế nhưng, hết thảy đây, hắn đều không làm được.

Hồng y nhân trước mặt khí cơ vững vàng tập trung trên thân hắn, thực lực cách biệt quá lớn khiến hắn căn bản không thể làm ra bất luận phản kháng nào.

- Đáng tiếc, trên mặt của ngươi có một vết sẹo, một phần này không thể dùng, bất quá, gộp lại cũng đủ hai mươi trương da người, hắc hắc, chúc mừng ngươi, nhờ có vết sẹo này mà ngươi được lưu lại một phần da hoàn chỉnh!

Hồng y nhân nhìn Ribery như nhìn một đầu heo, nhãn thần như đao, từ trên xuống dưới tỉ mỉ đánh giá Ribery một trận.

- Vì sao? Vì sao ác độc như vậy? Bọn họ đều là những Chiến Sĩ trung thành nhất đế quốc, tại sao dùng phương pháp ác độc như vậy với bọn họ, ngược đãi bọn họ?

Hai mắt Ribery như muốn phun lửa, nhìn chằm chằm hồng y nhân xấu xí kia phẫn nộ mà chất vấn.

- Ha ha ha, chỉ có da Vũ sĩ mới đủ cứng cỏi, mới có thể tạo ra tấm địa đồ da người hoàn mỹ nhất, ha ha ha, ngươi không biết, thời điểm khi ngươi còn sống mà lột da ra, thân thể của ngươi sẽ bởi vì thống khổ và sợ hãi mà cứng chắc, như vậy lột ra mới có đủ sáng bóng, vì vậy, lộ da cũng là một môn nghệ thuật, từng chút từng chút lột da của người sống ra, cần phải phi thường tỉ mỉ, tránh xuất hiện tổn hại…

Hồng y nhân say mê nói, thấp giọng thì thào lẩm bẩm, căn bản là không để ý tới chất vấn của Ribery.

- Vì sao? Vì sao làm như vậy? Chế tác ra địa đồ chó má kia làm gì?

Ribery vẫn không buông tha chất vấn, lửa giận trong lồng ngực đủ để đốt cháy tất cả.

- Hắc hắc, tập hợp đủ da của hai mươi mốt Vũ Giả có thể chế tạo ra địa đồ quân sự của tam đại đế quốc, hắc hắc, đến lúc đó hiến cho đại hoàng tử Arshavin vĩ đại, làm lễ vật khi hắn lên ngôi vị hoàng đế, ha ha ha, ta nghĩ nhất định ngài ấy sẽ thích lễ vật này…

Hồng y nhân vẫn lẩm bẩm như trước, bộ dạng say mê cực đoan.

Tinh thần người này nằm ở trạng thái điên cuồng không hề bình thường.

- Ngươi là ai? Nói cho ta biết, ngươi là ai? Ta xin thề, nhất định sẽ giết chế ngươi, nhất định, ta lấy linh hồn của chính mình, vinh quang, huyết mạch gia tộc mà thề, coi như là rơi vào ma đạo ta cũng giết chết ngươi, ta nhất định giết chết ngươi, giết ngươi! !! !

Ribery cũng triệt để rơi vào trạng thái điên cuồng.

- Nga? Tên của ta, là Delixi, một trong nguyên lão Thủ hộ giả đế quốc, ta chờ ngươi đến báo thù, hắc hắc!

Hồng y nhân tựa hồ cảm nhận được lửa giận của Ribery xông thiên, sau khi hơi biến sắc, cười nói:

- Bất quá, trước đó để cho ngươi tới cảm thụ tài nghệ của ta!

Vừa nói hắn vừa giơ tay, một đạo kiếm quang lam sắc bắn ra như bão tố.

Vai Ribery từ trái sang phải vẽ ra một vết đao, phi thường nông, chỉ cắt vỡ lớp da, một chuỗi huyết châu phóng ra.

Hắn bắt đầu lột da.

Sắc mặt Ribery không thay đổi chút nào, nhãn thần vẫn như đao sắc nhìn chằm chằm tên hồng y Delixi như cũ, dường như muốn vĩnh viễn nhớ kỹ gương mặt của hắn, gằn lên từng câu từng chữ:

- Hương Ba Vương sau khi biết hết thảy ở đây nhất định sẽ báo thù cho chúng ta, ta dám khẳng định, ngươi nhất định phải chết, Alexander đại nhân nhất định sẽ lột từng tấc da trên người ngươi, đem tất cả những gì ngươi đã làm toàn bộ đều tính trên người ngươi! !! !

- Phải không?

Khí cơ của Delixi khóa chặt Ribery lại, giơ tay lên lại là một đạo kiếm khí lam sắc nữa lưu lại trên thân Ribery một vết thương, lúc này mới chậm rãi nói:

- Ta cầu còn không được, coi như Hương Ba Vương ở chỗ này bản tọa cũng có thể thoải mái lột da hắn, ha ha, một tấm da người Quốc Vương, nhất định rất mỹ diệu a…

Lời còn chưa dứt, dị biến nổi lên…

- Phải không? Tên tạp toái biến thái, Bản Vương tới, ngươi lột da thử xem!

Một đạo âm thanh ẩn chứa sát ý và phẫn nộ vô biên đột nhiên cuồn cuộn như sấm truyền tới từ ngoài phủ đệ, tốc độ nhanh tới cực điểm, ngay từ đầu còn rất xa, rất nhanh đã tới trong phủ đệ, tiếp theo là một mảnh tiếng kinh hô truyền đến, lại một trận ùng ùng đất đá rung chuyển, một cỗ khí tức bàng bạc trong nháy mắt đã đến ngoài đại điện.

Trong nháy mắt này, trong đôi mắt Ribery tản ra quang mang cực nóng.

Sắc mặt hồng y xấu xí Delixi biến đổi.

Mà một bên thành chủ cũng thất thanh kinh hô, sợ hãi đến cực điểm:

- Là…Là Hương Ba Vương? !!

Bình Luận (0)
Comment