Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 725 - Chương 621: Hương Ba Vương Vô Địch

Quoc vuong van tue Full
Chương 621: Hương Ba Vương Vô Địch
 

Đúng lúc này, dị biến xuất hiện.

Từ quần thể kiến trúc lớn nhất phía đông nam đế đô đột nhiên lóe ra một đạo quang hoa hỏa diễm, thiêu đốt mảng lớn hư không, đem một mảnh bóng đêm xua tan đi.

Một cỗ lực lượng bàng bạc tràn ngập ra, bao phủ bầu trời đế đô.

Rốt cục có cao thủ chân chính xuất hiện rồi.

- Đó là…Lão quái vật kia xuất hiện rồi?

- Dĩ nhiên là…Quả nhiên lời đồn đại là thật, nguyên lão viện đế quốc đã chọn đứng ở trận doanh của đại hoàng tử, đây xem ra càng không có người nào có thể đối kháng lại được đại hoàng tử!

- Hừ, lão gia hỏa này, rốt cục không chịu nổi tịch mịch, bắt đầu bính đáp!

- Đây xem ra Hương Ba Vương phiền lớn rồi, màn biểu diễn tối nay của hắn nói không chừng sẽ dừng lại ở đây, cái lão quái vật này không phải là cao thủ bình thường, trong vòng đế đô, ngoại trừ Yashin đại đế ra, không ai có thể ngăn chặn hắn, hiện nay Yashin đại đế như mặt trời ban chiều, lão gia hỏa này rốt cục nhịn không được muốn nhúng tay vào thế cục đế đô sao?

- Ha ha ha, đây xem ra Hương Ba Vương xong đời rồi, triệt để xong đời, ta xem hắn còn muốn kiêu ngạo tới khi nào? Ha ha ha, đáng đời, ta thật mong đến màn Hương Ba Vương bị hành hạ đến chết a!

Một màn hỏa diễm quang sắc lan tràn khiến mọi người quan chiến đều nhất tề đại biến.

Rất nhiều người trong đó biết đến đại lão quái vật đế đô xưa nay lánh đời không lộ diện, từng người trợn to mắt nhìn thế cục phát triển trên bầu trời, trận quyết đấu này có lẽ ảnh hưởng đến vài chục năm tương lai đế quốc, thậm chí là trăm năm, mà một ít hậu bối nghe được lai lịch vị cường giả đáng sợ kia từ những tiếng nghị luận nhỏ, từng kẻ thay đổi sắc mặt, hút vào một ngụm lãnh khí.

Trong đám người.

Khóe miệng đại hoàng tử Arshavin nhẹ nhàng vẽ ra một độ cung, biểu tình ngưng trọng trên mặt nhanh chóng biến mất, mắt vẫn nhìn chằm chằm phương hướng hoàng cung như trước, tựa hồ là đang mong đợi cái gì, bất quá, ánh mắt của rất nhiều đại lão ở đây nhìn hắn đều thay đổi, ai cũng không nghĩ tới, ngay cả vị lão quái vật này đều bị đại hoàng tử vô thanh vô tức lôi kéo về trận doanh của mình.

Nhị hoàng tử Domingos ôm tiểu cẩu Orcas trong lòng, đôi mắt hơi nheo lại, không vui không buồn, bất động thanh sắc, phảng phất như vị cường giả kia đứng ở phe đối thủ cạnh tranh của mình không có một chút quan hệ nào, còn Ma Nữ Paris và Granero ở thời khắc này đều nhất tề nhíu mày.

Trên bầu trời, Tôn Phi ngạo nghễ sừng sững, không có chút nào sợ hãi.

Trước mắt là vô tận hỏa diễm mang theo năng lượng hủy diệt đập thẳng vào mặt.

Vị cường giả nguyên lão viện đế quốc này vừa mới hiện thân liền không có bất kỳ lời vô ích nào, phóng lên cao, xuất thủ công kích tàn nhẫn vô tình, không để lại chút khe hở nào, rõ ràng cho thấy quyết tâm muốn trực tiếp chém giết Tôn Phi trên vòm trời trước mắt của vạn người.

Hưu!

“Loạn Thế Vương Tọa” hơi rung động, thời điểm hỏa diễm sắp vây kín Tôn Phi thì đột nhiên mang theo Tôn Phi tiêu thất phía xa xa, thuấn di đến ngoài trăm thước, ra khỏi phạm vi bao phủ của cỗ khí cơ.

- Di?

Một đạo âm thanh khàn khàn mang theo vẻ kinh ngạc từ phía trước truyền đến.

Chỉ thấy một đoàn hỏa diễm quang sắc tụ lại một chỗ, rầm một tiếng, quang diễm phóng ra ngoài, một lão giả vóc người khô gầy, một đầu tóc trắng rối bời, toàn thân lệ khí mười phần với ánh mắt lạnh lùng và thần sắc kiêu căng chậm rãi xuất hiện từ trong ngọn lửa.

- Ngươi là ai?

Ánh mắt Tôn Phi xẹt qua thân vị lão giả này, trong nháy mắt đã cảm ứng được thực lực của hắn.

Đại khái ở Mãn Nguyệt cấp hạ giai.

Nghĩ không ra trong vòng đế quốc Zenit còn có cường giả như vậy, nội tình cất dấu sâu như vậy, đáng tiếc người này cho Tôn Phi ấn tượng không hề tốt, lệ khí và máu tanh trên người khó có thể che giấu, so với tên mặt xấu Delixi còn muốn nồng đậm hơn, chỉ sợ cũng là một nhân vật tâm ngoan thủ lạt, hai tay dính đầy tiên huyết.

Đối mặt với nghi vấn của Tôn Phi, lão giả chỉ là cười hắc hắc, hoàn toàn không đem Tôn Phi để vào mắt, ánh mắt tham lam quan sát “Loạn Thế Vương Tọa” dưới chân Tôn Phi, cuối cùng khàn khàn nói:

- Tốt, không sai, xem ra cái thạch tọa này là đồ tốt, thế nhưng có thể giúp ngươi tránh được một kích của bản tọa, như vậy đi, ngươi đem thạch tọa này dâng ra, ngày hôm nay bản tọa không giết ngươi, sẽ chỉ đánh gãy hai tay hai chân ngươi, phế bỏ đi đấu khí của ngươi, tha ch bộ tộc Hương Ba thành ngươi, ngươi xem thế nào?

Khẩu khí thật lớn.

Hai hàng Tôn Phi cau lại, không giận mà cười nói:

- Ngươi là người của nguyên lão viện đế đô?

- Con kiến hôi, nếu đã biết lai lịch của bản tọa, còn không mau dâng lên thạch tọa? Lẽ nào muốn chết sao?

Lão giả khô gầy thân đầy lệ khí cười rộ lên như một khô lâu còn lớp da mỏng, âm trầm vô cùng.

- Muốn thạch tọa?

- Hắc hắc, không sai, mau mau dâng lên!

- Ta có một vấn đề, thực lực của ngươi có thể nói là cực mạnh, lúc trước thời điểm tam đại đế quốc mưu sát Vũ Thánh Krasic, vì sao ngươi không ra tay cứu giúp?

Tôn Phi chăm chú mà hỏi, đây là vấn đề thứ nhất hắn muốn biết sau khi thấy vị cường giả này.

- Ngươi nói tên Krasic ngu xuẩn kia sao? Chết thì đã chết, ở trong mắt người bình thường hắn là Vũ giả đỉnh phong cao cao tại thượng, thế nhưng ở trong mắt ta, hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ đáng thương cảm không thể nắm giữ vận mệnh chính mình mà thôi, vụng về như heo, hắc hắc, chết thương cảm, chết uất ức, cái loai ngu xuẩn này, chết rồi cũng tốt!

Lão giả thân đầy lệ khí không thèm quan tâm phất tay một cái.

Quốc Vương Bệ Hạ cúi đầu, thoáng trầm mặc mấy giây.

Sau mấy giây…

- Tên ngu xuẩn! !!

Tôn Phi ngẩng đầu, chăm chú nhìn lão quái vật mà trong vòng đế đô rất nhiều người chỉ cần nghe đến đã biến sắc, nhẹ nhàng mở miệng nói.

- Ngươi nói cái gì?

Lão giả thân đầy lệ khí ngẩn ngơ, trong khoảng thời gian ngắn không có kịp phản ứng, tên tiểu Quốc Vương trước mắt thực lực rõ ràng không bằng mình, thế nhưng dám há miệng chửi người?

- Ta nói là, ngươi là một tên ngu xuẩn!

Tôn Phi nghiêm túc nói mỗi chữ, nói xog, hắn đưa tay nắm chặt hư không, quang hoa ngân sắc chợt lóe, trong nháy mắt đã đem cự chùy “Immortal King’s Stone Crusher” triệu hoán tới tay, “Loạn Thế Vương Tọa” dưới chân run lên, trong nháy mắt kế tiếp đã xuất hiện trước người chỗ lão cường giả kia không đến một thước.

Oanh! !! !

Cự chùy huy động vô tình, giống như là đánh muỗi đánh ruồi, huy vu xẹt qua như sấm sét, hung hăng nện tới lão giả kiêu căng kia.

Tất cả tới quá nhanh.

Số liệu thuộc tính của “Immortal King’s Stone Crusher” quá mạnh mẽ.

Động tác của Tôn Phi cũng quá kiên quyết.

Vì vậy, lão giả kia né tránh không kịp, chỉ kịp phòng ngự mà thôi.

Sắc mặt hắn vừa sợ vừa giận, hai tay chống trước ngực, từng tầng hỏa diễm tạo thành một đạo tường lửa vừa dày vừa nặng đem chính hắn bảo hộ phía sau, sau đó trên mặt hắn xuất hiện thần sắc nổi giận vì bị khiêu khích, thậm chí hắn đã nghĩ kỹ bước tiếp theo nên phản kích tên tiểu Quốc Vương trước mặt thế nào!

Thế nhưng…

Răng rắc răng rắc! !

Có tiếng vỡ vụn truyền đến, tưởng lửa mà hắn tín nhiệm tuyệt đối giống như là đậu hũ bị đập bể, không có chút tác dụng ngăn trở tốc độ và lực lượng nào, lực lượng thật lớn khó có thể hìn dung đánh vào, trong nháy mắt toàn bộ vỡ tan đánh mạnh vào nửa người trên của hắn.

Hưu!

Cả người hắn như quả bóng bị đánh bay, giữa tiếng kêu gào thê thảm, hóa thành một đạo lưu quang huyết sắc, so với tốc độ thời điểm lúc xuất hiện càng nhanh hơn, rơi xuống quần thể kiến trúc phía tây nam đế đô, đập vỡ vài tọa kiến trúc.

Lúc này, vị cường giả làm cả đế đô khiếp sợ không còn một tia tung tích nào.

Dưới bầu trời, tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Những người biết lai lịch lão quái vật này như bị uống lộn thuốc, kinh hãi không hiểu, cả người run rẩy như chứng động kinh, mà những hậu bối vừa mới nghe được tên tuổi của lão giả kia từ miệng đồng bạn cũng vậy, toàn bộ đều ngẩn ngơ.

Đây mới là chuyện bất khả tư nghị nhất đêm nay.

Đại hoàng tử Arshavin lúc này như người vừa dẫm phải cứt chó, muốn bao nhiêu xấu xí có bấy nhiêu xấu xí, thậm chí cũng quên hướng về phía hoàng cung nhìn lại.

Nhị hoàng tử Domingos trong lúc vô ý bóp mạnh tiểu cẩu trong ngực mình khiến nó sủa loạn, mà Ma Nữ Paris càng là thất thần miệng há to…

Toàn bộ đế đô, trong nháy mắt đều im lặng không một tiếng động.

Ngoại trừ vị trong hoàng cung kia, đệ nhất cường giả đã bị đánh bại.

Hơn nữa còn là cục diện nghiêng hẳn về một bên.

Sau khi nhìn Hương Ba Vương một kích nghiền nát lão quái vật kia, phản ứng đầu tiên của mọi người đều là…

Hương Ba Vương vô địch!

Trong đế đô…Không, trong toàn bộ đế quốc, không có ai có thể khống chế được thiên tài mới quật khởi này, đại hoàng tử trước mặt một vị cường giả võ đạo dạng này, căn bản còn chưa đủ nhìn.

Lúc này, âm thanh của Hương Ba Vương lần thứ hai vang lên trong tai mọi người…

- Đây chỉ là một lần cảnh cáo, mặc kệ ngươi là ai, tốt nhất chớ chọc Bản Vương, cũng đừng khiêu chiến kiên trì của Bản Vương, bằng không, nên làm tốt chuẩn bị nghênh đón tử thần phủ xuống!

Bình Luận (0)
Comment