Mồ hôi lạnh từ trán Dissler chậm rơi xuống.
Nguyên bản sau khi nghe sự tình phát sinh ở khu dân nghèo, Dissler còn chưa quá mức để trong lòng, dù sao Hương Ba Vương Alexander cũng không tự mình đến đây, mấy tên bần dân nửa năm trước Hương Ba Vương cứu đi không đáng để hắn để tâm.
Hắn nghĩ thầm mấy tên dân đen mới theo Hương Ba Vương được nửa năm, có thể nhấc lên được sóng gió gì chứ, tuy nói phía sau bọn chúng là Hương Ba Vương hung thần không thể trêu vào, thế nhưng hù dọa mấy tiểu dân đen một chút, giải quyết chuyện này còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?
Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, nửa năm trước bọn dân đen chỉ như con kiến hôi không đáng để ý, trải qua Hương Ba Vương tôi luyện thế nhưng đã có thể vượt qua cao thủ đệ nhất Ôn Tuyền quan là mình.
Đây quả thực là bất khả tư nghị.
Hiện tại, hắn cưỡi hổ khó xuống.
Ngay trước mặt mấy ngàn binh lính “Quân đoàn Cuồng Phong”, nếu cứ như vậy xin lỗi rồi xám xịt rời đi, vậy từ nay về sau cái xưng hào “Đệ nhất cao thủ Ôn Tuyền quan” sẽ trở thành châm chọc cho cả thiên hạ, mọi vinh quang đều biến thành chê cười cho mọi người…
Thế nhưng, không vậy thì có thể thế nào?
Có chỗ dựa mà ngay cả hoàng thất đế quốc cũng không thể đụng vào như Hương Ba Vương, thực lực của mấy Thích Khách trước mắt đây lại vượt xa mình…Hơn nữa, càng làm cho Dissler cảm thấy bất đắc dĩ hơn chính là, coi như có thể đem mấy người này lưu lại thì thế nào? Giết cũng giết không xong, thậm chí một khi chọc giận Hương Ba Vương, chỉ sợ toàn bộ gia tộc Ptolemy trong nháy mắt sẽ hóa thành tro bụi trước sự tức giận của Hương Ba Vương.
Không cam lòng!
Rồi lại bất đắc dĩ!
Nhân sinh đây là lần đầu tiên Dissler cảm giác được lại tư vị là kẻ yếu thế như vậy.
- Thế nào? Còn chưa cút?
Hai hàng lông mày của Inzaghi cau lại, cười lạnh nói:
- Đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội, hạn trước khi mặt trời xuống núi hôm nay, toàn bộ thành viên gia tộc Ptolemy các ngươi, không được phép cưỡi xe ngựa, từng kẻ đi vòng quanh khu dân nghèo này, lại đến phiến tiểu khu này quỳ xuống cúng bái các huynh đệ tỷ muội và đại thúc York đã chết của ta, ta muốn đích thân lão Ptolemy chém tên quái tử nhà ngươi để bồi tội, nếm thử thống khổ mất đi thân nhân, cũng thuận tiện trừ đi tên bại hoại của Ôn Tuyền quan này, chuyện này như vậy mới xem như là xong xuôi, bằng không, đêm nay lúc Ma Nguyệt lên cũng chính là lúc gia tộc Ptolemy bị hủy diệt!
- Ngươi…
Dissler giận dữ, thật không ngờ hắc kỵ sĩ thế nhưng lại đưa ra điều kiện hà khắc như vậy, cả giận bật thốt lên:
- Các ngươi cũng đừng khinh người quá đáng!
- Khinh người quá đáng?
Vẻ mỉa mai trên khuôn mặt anh tuấn của Inzaghi càng đậm thêm:
- Bỏ đi, ta cũng không cùng loại người như ngươi nói đạo lý gì, chỉ nhắc nhở một câu: thân là người yếu, sẽ học được cúi đầu và nhận sai, nếu như ngươi tự nhận có năng lực phản kháng, vậy ta ở chỗ này chờ các ngươi. Thế nhưng hiện tại, nếu không muốn chết thì cút nhanh lên cho ta, đem lời của ta truyền đạt cho chủ nhân gia tộc Ptolemy đi!
Không chút khách khí làm mất mặt Dissler!
Vừa dứt lời, như là đáp lại lời đuổi khách của Inzaghi, trong không khí liên tiếp vang lên tiếng xuy xuy.
Binh sĩ tứ diện bốn phương đang cài tên giương cung phát sinh từng đợt kinh hô, chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ xẹt qua trước người, dây cung trong tay bọn họ đặc chế từ gân thú trong nháy mắt như sợi tóc yếu đuối bị lợi khí vô hình cắt đứt, gần hai trăm trường cung trong nháy mắt liền trở thành phế phẩm, thế nhưng không ai thấy thân ảnh của đối thủ.
Thủ đoạn như vậy thật không thể tưởng tượng nổi, quá mức kinh khủng.
Rất hiển nhiên, với thủ đoạn như vậy, nếu Thích Khách muốn thì thứ bị đứt bây giờ không phải là dây cung mà là cổ họng các Cung Tiễn Thủ.
Không người nào có thể chống đối!
Dissler rùng mình một cái.
Toàn bộ dũng khí chống lại tiêu thất trong nháy mắt, vận mệnh cả gia tộc đặt trên thân, loại áp lực này khiến hắn không thở nổi, tất cả ngạo khí và cường thế như tuyết mỏng trước mặt trời chói chang, dưới ánh mắt của Inzaghi, rốt cục chính hắn phải cúi đầu, hai chân đạp trên mặt đất, thân hình biến thành một đạo lưu quang hỏa diễm, vài lần lóe lên rồi tiêu thất ở xa xa.
- Lui!
Cùng lúc đó, tiếng hét của Dissler từ đằng xa truyền lại.
Gần ngàn binh sĩ mặc áo giáp hùng hổ, tay cầm binh khí triệt để đánh mất toàn bộ sĩ khí, nghe thấy một tiếng mệnh lệnh như thế, lập tức khẩn trương rút đi như thủy triều, chỉ sợ còn lưu lại một vết chân trên mặt đất.
Daenerys nhìn một màn bất khả tư nghị phát sinh trước mắt, tất cả nhận thức của nàng đều đảo lộn.
Filippo ca ca hắn thế nhưng thắng được đệ nhất cao thủ Ôn Tuyền quan, hơn nữa lại thắng nhẹ nhàng như vậy?
Càng làm cho Nữ Vũ Sĩ cảm thấy khó tin chính là, “Quân đoàn Cuồng Phong” được xưng là một trong thập đại quân đoàn chủ chiến của đế quốc thế nhưng bị Filippo ca ca nói mấy đã xám xịt cúp đuôi, hơn nữa nhìn Dissler như vậy, hiển nhiên là cực kỳ kiêng kỵ thế lực phía sau Filippo ca ca…Đây lẽ nào Filippo ca ca thực sự là người được coi trọng dưới trướng của Hương Ba Vương vô pháp vô thiên trong truyền thuyết kia?
Hương Ba Vương rốt cục là dạng người như thế nào?
Hắn từ đầu đến cuối đều không lộ diện, chỉ là một cái danh hiệu đã khiến cho gia tộc Ptolemy bao nhiêu năm ở Ôn Tuyền quan phải nơm nớp lo sợ giống như lâm đại nạn, mà cao thủ Dissler lục Tinh cấp ngạo khí mười phần thậm chí ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có, lập tức cút đi như vậy?
Trước đây tuy rằng thỉnh thoảng được nghe các dong binh khác đàm luận về Hương Ba Vương thế nhưng Daenerys vẫn chìm đắm trong bi thương mất đi người thân, hơn nữa toàn bộ tinh lực đều dồn vào việc tu luyện và chiếu cố bọn trẻ nên không để ý quá mức, ở thời khắc này vị nữ Vũ Sĩ xinh đẹp mới phát hiện mình không có hiểu biết gì về vị Hương Ba Vương này, đột nhiên lại thấy tò mò về vị Quốc Vương tràn đầy màu sắc truyền kỳ.
- Được rồi, Daenerys, chớ lo lắng, ngươi vào trong thành mua mấy cỗ xe ngựa ma pháp, đợi chuyện này kết thúc rồi cùng chúng ta đến Hương Ba thành, ở nơi đó không có người nào dám khi dễ những tiểu tử này nữa, bọn chúng cũng có thể được sư phụ tốt nhất truyền thụ các loại vũ kỹ và tri thức, nếu như ngươi nguyện ý cũng có thể đến trường học tập a!
Inzaghi đem túi kim tệ bên người giao cho nữ Vũ Sĩ, sau đó lại bảo hai người Owen và Rau; cùng nữ Vũ sĩ đi mua xe ngựa và các vật dụng cần thiết khác.
Dọc theo đường đi, nữ Vũ sĩ rốt cục nhịn không được nhéo lỗ tai hai tiểu đệ, tìm hiểu nguyên do chuyện nửa năm trước, còn có sự tình phát sinh trên người năm người bọn họ trong nửa năm qua nữa.
Lần đầu tiên Daenerys biết thì ra năm người Inzaghi đã trải qua sự tình kinh tâm động phách như vậy.
Cũng vì vận khí của năm người bọn họ tốt mà Daenerys cảm thấy cao hứng, thì ra Inzaghi ca ca thế nhưng hiện nay đã trở thành một trong những môn đồ của Hương Ba Vương, thân phận như vậy ở trong vòng đế quốc đã có thể xem là tôn quý tới kinh hãi thế tục, coi như là tộc trưởng gia tộc Ptolemy tới cũng phải cung kính, trách không được Dissler bị mắng đến như vậy cũng không dám nói thêm cái gì, ngoan ngoãn mà cút.
Lần đầu tiên có được nhiều kim tệ như vậy, rốt cục Daenerys có một loại cảm giác hãnh diện. Hai người Owen và Raul bảo hộ bên cạnh nàng, hao tốn hơn hai canh giờ rốt cục cũng mua đủ tất cả vật dụng cần thiết để trên đường trở về Hương Ba thành, kỳ thực đa số đều là hai người Owen mua bởi vì đích xác là Daenerys không am hiểu loại hành trình đường dài như vậy.
Sau hai giờ.
Mua tất cả xong lại dùng kim tệ thuê vài người đánh xe vội vàng đem tất cả trở lại khu dân nghèo, đã thấy khu dân nghèo bị binh sĩ tinh nhuệ “Quân đoàn Cuồng Phong” bao vây kín, ai cũng không biết rốt cục bên trong xảy ra chuyện gì, binh sĩ tay cầm đao thương sắc bén không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.
Đoàn xe ngựa của Daenerys tự nhiên cũng bị ngăn cản lại.
- Lập tức dừng lại, ly khai khỏi đây, bằng không giết chết không cần luận tội!
Một gã quan quân “Quân đoàn Cuồng Phong” thực lực không tệ quát to.