- Ha ha, nực cười, chỉ bằng ngươi?
“Nhất Kiếm” bị thái độ khinh miệt như vậy của Tôn Phi chọc giận, trở nên dịch nộ, hai tròng mắt đỏ như máu, tản ra một loại ma tính đáng sợ, trường kiếm ngân sắc phía sau hắn ngâm khẽ, tự động nhảy tới tay hắn, thân kiếm lưu chuyển ánh sáng, tràn đầy linh tính, hiển nhiên là một thanh đấu binh cao giai.
- Ngày hôm nay bản tướng chém đầu của ngươi xuống, để cho thổ dân Zenit đều biết, Hương Ba Vương Alexander ngươi chỉ là một con kiến hôi đê tiện mà thôi, vĩnh viễn không phải là đối thủ của “Nhất Kiếm” ta, cả đời này, gặp phải ta chính là sai lầm của ngươi!
Hét lớn một tiếng, kiếm quang tung hoành, từng đạo ánh sáng ngọc lóa mắt hợp thành vô tận võng kiếm, hướng về phía Tôn Phi bao phủ đến.
Thần sắc Tôn Phi đạm nhiên. Lúc này hắn không lùi mà còn tiến tới, thân hình lóe ra một cái, dĩ nhiên là trực tiếp vọt tới võng kiếm quang phía trước.
“Immortal King’s Stone Crusher” trong tay phát ra tiếng gào thét trầm thấp, dường như tiếng gầm dã tính của vương giả, từng đạo ký hiệu huyền ảo trên thân chuy mơ hồ có dấu hiệu bị kích hoạt, từng đạo cự long hoàng kim giống như có sinh mệnh từ trên thân cự chuy chiến tranh biến ảo ra, đây chính là một trong những chiến kỹ cực mạnh “Toàn Phong Trảm” của Dã Nhân sau khi thi triển ra tới mức tận cùng sẽ xuất hiện ảo giác đáng sợ như vậy.
Rầm rầm rầm rầm! !! !
Cự long hoàng kim và võng kiếm quang đụng vào nhau, lưu quang hai màu nhất thời điên cuồng bắn ra khắp bầu trời, đem màn đêm đen nhánh xé rách thành từng khe nứt, không gian có xu thế bất ổn, như là một tấm giấy mỏng tùy thời đều có thể bị vỡ thành mảnh vụn.
Trong nháy mắt này, thân hình Tôn Phi cũng đã dễ dàng xuyên qua loạn lưu phong bạo vô tận năng lượng trước người “Nhất Kiếm”.
Đương đương đương đương! !! !
Tiếng kim thạch đụng nhau liên tiếp truyền ra, không trung nổ bắn ra từng đạo hỏa tinh gai mắt.
Trong lúc điện quang hỏa thạch đó, Tôn Phi và “Nhất Kiếm” lấy tốc độ mắt thường khó có thể bắt được, huy động binh khí, “Immortal King’s Stone Crusher” và trường kiếm thất luynej không biết đã va chạm bao nhiêu lần rồi.
Tôn Phi đã chủ ý muốn cận chiến với “Nhất Kiếm”, không để cho đối thủ có không gian thi triển kiếm quang.
Trong bảy đại chức nghiệp thế giới Diablo, Dã Nhân (Barbarian) được xưng là chuyên gia chiến đấu cận thân, binh khí trong tay, mỗi bộ phận trên cơ thể đều phát lực trong nháy mắt, biến thành vũ khí, chính là ác mộng đối với đối thủ.
Tôn Phi đem đặc điểm này của Dã Nhân kích phát tới trình độ vô cùng nhuần nhuyễn.
Cự chuy chiến tranh dài chừng ba thước, ở trong chiến đấu cận thân chẳng những không trở thành trói buộc mà ngược lại còn phát ra uy lực đáng sợ không tưởng, mỗi một kích đều mang theo lực lượng hủy diệt thiên địa.
- Ha ha ha, tới tốt, Hương Ba Vương, ngươi cho là chỉ mình ngươi am hiểu chiến đấu cận thân sao? Ngươi đây là đang muốn chết!
“Nhất Kiếm” phát ra tiếng cuồng tiếu điên cuồng, hai tay nắm chặt đại kiếm ngân sắc, kỹ năng chiến đấu cận thân thế nhưng hắn cũng thuần thục đến cực điểm.
Kiếm thuật của hắn khác xa với kiếm thuật lưu hành hiện nay trên đại lục khiến cho Tôn Phi có cảm giác giống như kết quả của thời đại thần ma, không truy cầu tinh xảo nhưng lại đạt tới đại xảo không công cực hạn, tốc độ không nhanh, xuất kiếm không ngoan, từng chiêu từng thức thoạt nhìn đều vô cùng đơn giản, rồi lại vô cùng thực dụng, thế nhưng liên tiếp cùng nhau lại khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Trong lúc chiến đấu, cả người “Nhất Kiếm” lượn lờ một cỗ kình khí hồng sắc, cỗ lực lượng cấm kỵ lại xuất hiện lần thứ hai.
Đương đương đương đương đương! !! !
Cự chuy và đại kiếm không ngừng va chạm, giống như hỏa tinh đụng nhau, mỗi một kích đều phát ra tiếng nổ vô cùng lớn.
Trên Huyền Khả là nơi gần chiến trường nhất, các binh lính bình thường thực lực Tinh cấp của đế quốc Dortmund bị chấn đến choáng váng đầu, tai mũi đều tràn ra tiên huyết, kêu thảm ngã xuống từ Huyền Khả, hoa phá trường không mà rơi xuống!
Theo thời gian trôi qua, chiến cuộc càng ngày càng gay cấn.
Mà cả người “Nhất Kiếm” cũng xảy ra biến hóa cực lớn…
Cơ thể cả người hắn giống như cương thiết, da thịt đều biến thành hồng ám sắc, một đầu tóc dài bị máu loãng thẩm thấu, hai mắt đỏ bừng, trong cổ họng liên tục phát ra những tiếng ôi ôi như dã thú gào thét, cả người thế nhưng giống như hoàn toàn đánh mất thần trí, triệt để hóa thành một đầu ma thú.
Trong lòng Tôn Phi đã hiểu bảy, tám phần.
“Nhất Kiếm” cũng không có bàn tay vàng như thế giới hắc ám trợ giúp nhưng lại trong thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa năm từ một cường giả lục Tinh cấp đỉnh phong nhảy lên trở thành một Tôn giả Đại Nhật cấp, hiển nhiên là mượn thủ đoạn cấm kỵ bí mật nào đó.
Mà bây giờ xem ra rất có thể là hắn mượn ma vật nào đó, trong thân thể của hắn có lẽ còn tồn tại một đạo linh hồn lực lượng ma vật khác, như vậy “Nhất Kiếm” mới có thể nhanh chóng đề thăng cảnh giới võ đạo của mình.
Thế nhưng sau khi rơi vào trạng thái chiến đấu gay cấn, rõ ràng “Nhất Kiếm” đã dần dần không thể áp chế ma vật trong cơ thể mình, có xu hướng lâm vào trạng thái ma hóa.
Lúc này, bản năng chiến đấu của “Nhất Kiếm” nhiều hơn là nhờ ma tính trong thân thể.
Tôn Phi không ngừng huy động cự chuy chiến tranh trong tay, bắt đầu khởi động một mảnh lực lượng kim sắc đáng sợ, chính diện ngạnh kháng, mơ hồ có xu thế ngăn chặn được “Nhất Kiếm”.
- Không biết trong cơ thể “Nhất Kiếm” rốt cuộc là dạng vật gì đang tác quái, vì sao ta có cảm giác hình như đã từng gặp loại lực lượng này ở nơi nào đó?
Tôn Phi nhíu mày.
…
…
- Thực sự không nghĩ tới, tên thổ dân này lại có thực lực cường đại không ngờ như vậy!
Trên Huyền Khả, dưới cột buồm chủ.
Rất nhiều các cường giả vây xung quanh một người thân hình gầy gò thấp bé, sắc mặt rõ ràng bởi vì tửu sắc quá độ mà hơi có vẻ trắng bệch, diện mạo bỉ ổi, ngồi ở trên ghế dựa hoàng sắc thật lớn, trên mặt mang theo dáng cười trêu tức nhìn trận đại chiến kinh thiên động địa phía xa giống như là xem dã thú đấu nhau.
Thấy một màn chiến đấu xa xa, người này hưng phấn mà nói:
- Tốt, ha ha ha, đáng đánh, các ngươi nhìn, có đúng là rất đặc sắc hay không, tên gia hỏa đê tiện “Nhất Kiếm” này thực sự là vận cứt chó mới may mắn trở thành quân đoàn trưởng quân đoàn đế quốc a, bất quá thực lực của hắn thoạt nhìn rất mạnh a, ân, cái tên thổ dân tóc đen thoạt nhìn có vẻ cũng lợi hại, ha ha, lát nữa bắt hắn lại cho ta, đưa đến đấu thú tràng đế quốc, nhất định là một đầu Đấu Sĩ mãnh thú mạnh nhất a, ha ha ha!
Người này chính là nhị hoàng tử Kagawa đế quốc Dortmund.
- Điện hạ cao minh a, những tên thổ dân này trời sinh chính là nô lệ đê tiện, giống như những con kiến hôi kính dâng cho chúng ta!
- Tên thổ dân này đích xác là rất cường đại, ha ha, hẳn là tên Quốc Vương gì đó, bắt lại đưa đến đấu thú tràng nhất định có thể kiếm được một khoản lớn!
- Đám thổ dân này thực lực rất mạnh a, chờ một lát công phá tường thành, nhất định phải hung hăng đốt giết đánh cướp một phen, nghe đâu trong đám thổ dân này có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, bảo bọn lính bắt lại toàn bộ, hắc hắc, chúng ta có thể đảm bảo, điện hạ nhất định sẽ rất thích thú!
Bên người Kagawa đều là một đám thanh niên ăn mặc quần áo hoa lệ táo bạo, sắc mặt đều hiện bệch trạng bạch sắc, vừa nhìn đã biết tửu sắc quá độ, ánh mắt hung ác nham hiểm, trình độ vỗ mông ngựa chỉ sợ ngay cả kẻ hay nịnh hót Oleguer nhìn thấy cũng phải nghẹn họng trân trối nhìn, từng tên đều mang theo vẻ nịnh nọt không chút che giấu, cúi đấu khom lưng cười theo.
Nhìn Kagawa lộ ra thần sắc vui vẻ trên mặt, từng tên càng nịnh bợ lợi hại hơn.
- Câm miệng, một đám giòi bọ a dua nịnh hót!