Hắn cười ha ha như người điên, đấu khí hỏa hệ dưới sự phối hợp của áo giáp ma pháp được phát huy tới cực hạn, sưu sưu một thương, đem hơn hai mươi tên hải tộc cao đẳng đang xông lại trực tiếp đánh bạo, tiên huyết bay ngang.
Ở bên cạnh hắn là một núi nhỏ chồng chất thi thể của các hải tộc.
Loris đã tiến vào trạng thái chiến đấu điên cuồng triệt để, chỉ còn lại bản năng giết chóc, trong sự vây giết của đại quân hải tộc như thủy triều, ước chừng hơn nửa canh giờ, không một tên hải tộc nào xông vào được, trên người hắn đã có không biết bao nhiêu là vết thương, cả người là một thân tiên huyết, có tiên huyết của chính hắn, cũng có tiên huyết của những hải tộc cao đẳng, trên áo giáp còn treo nội tạng của hải tộc, bảo kiếm bên hông đã xuất hiện khe nứt.
Đây là lần chiến đấu điên cuồng nhất của hắn từ trước cho tới nay!
Chỉ là đến lúc này, hắn đi đứng đã khó khăn, hai mắt bắt đầu mờ đi thành màu đen, cánh tay nặng tựa ngàn cân, khó có thể điều khiển thoải mái tự nhiên, miệng đắng lưỡi khô, trong lồng ngực tựa hồ như có một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, tác chiến trong hoàn cảnh thiếu dưỡng khí hiến hắn sắp không kiên trì nổi nữa rồi.
- Con mẹ nó Hương Ba Vương a, tên hỗn đản này, rốt cuộc là có thành công hay không a, nếu ngươi còn không ra, lão tử thật là phải chết ở chỗ này!
Loris tàn bạo mắng to một tiếng.
Hắn cảm giác nhất định là đầu óc mình bị hỏng rồi mới có thể hồ đồ cùng Hương Ba Vương đi vào biển sâu tìm cái chết, mới có thể chỉ vì một câu nói đơn giản khinh khinh phiêu phiêu của cừu địch Hương Ba Vương mà thành thành thật thật trấn giữ cái truyền tống môn này trong thời gian lâu như vậy.
Thế nhưng, bất luận là trong miệng mắng to thế nào, cước bộ của hắn vẫn chung thủy không lui lại dù là một bước, dù cho một giây sau hắn thật sự có khả năng bị đại quân hải tộc chen chúc mà đến bao phủ!
Hưu hưu hưu hưu! !!
Trường thương trong tay hắn vẽ ra từng đạo tàn ảnh trong nước biển, hơn mười tên hải tộc thực lực lục Tinh cấp nhất thời bang bang nổ tung lên, tàn chi bay tứ tung, tiên huyết tưới lên mái tóc dài của Loris, đấu khí trong cơ thể hắn vẫn kiên trì chiến đấu, chẳng qua là thời điểm đấu khí chảy qua thông đạo đấu khí trong cơ thể thì đau đớn giống như là bị đao cắt, đây chính là dấu hiệu của lực kiệt.
Tầm mắt của hắn đã bắt đầu lờ mờ đi.
Phốc phốc phốc phốc!
Âm thanh lưỡi đao sắc bén cắt thân thể truyền đến, một trận đau nhức khiến Loris thoáng tỉnh một chút, trường thương rơi khỏi tay, đem một tên hải tộc cường giả Nguyệt cấp đang lăng không bay đến chém xuống hắn đánh bay ra ngoài, đinh lại trên mặt đất, hắn cúi đầu nhìn lại, bộ vị vai, thắt lưng của hắn đang tràn ra tiên huyết, nhìn thấy mà giật mình.
- Gặp quỷ, thật sự là bị tên hỗn đản Hương Ba Vương này hại chết, quả nhiên làm anh hùng đều phải chết a!
Loris cười khổ một tiếng, cũng bất chấp không thèm xử lý vết thương đang chảy máu, trở tay rút bảo kiếm ma pháp từ bên hông ra chém xuống, đem hơn mười tên hải tộc đang nỗ lực đánh lén chém thành hai đoạn.
Chiến đấu đến trình độ này đã sớm tới khốn cảnh đạn tận lương tuyệt, toàn bộ dược tề Tôn Phi tặng hắn đã sớm hết, trường thương rời tay, bảo kiếm hiện đầy khe nứt, áo ráp ma pháp trên thân cũng rách mướp, thế nhưng hải tộc lại vĩnh viên không hết, giống như thủy triều tiếp tục phô thiên cái địa xông lên, không có tận cùng, làm cho người ta tuyệt vọng.
- Xem ra kế hoạch của tên hỗn đản Hương Ba Vương này đã thất bại, phỏng chừng chính bản thân hắn cũng chết trong tay Ma Thần hải tộc rồi…
Loris lung lay thân hình, trên đùi trúng một vết thương, cắn răng chém một kiếm xuống tên hải tộc đánh lén, hắn nửa quỳ trên mặt đất, một kiếm chém ra ép các hải tộc khác ra, cười ha ha nói:
- Nghĩ không ra Hugo Loris ta thế nhưng chết ở một chỗ như này, chỉ sợ là sau khi chết rồi thi thể cũng biến thành bùn nhão, cũng không người nào biết ta cùng tên hỗn đản ghê tởm Hương Ba Vương kia, ở trong loạn thế này, vì nhân tộc mà lưu lại giọt máu đầu tiên đi? Thật có chút không cam lòng a!
Hải tộc bốn phương tám hướng gào thét vọt tới.
Loris đã vô lực phản kháng.
Hắn nhắm mắt lại, vận hành tia đấu khí hỏa diễm còn sót lại trong người, chuẩn bị tự bạo, lưu tẫn một giọt máu cuối cùng…
Vừa lúc đó, một cỗ lực lượng kinh khủng khó có thể hình dung đột nhiên xuất hiện trong nước biển, tia sáng cực nóng giống như là mặt trời giữa lòng đại dương tỏa ra ánh sáng chói chang, ánh sáng ngọc làm cho người ta khó mà nhìn thẳng, hải tộc bốn phương tám hướng phát ra tiếng kêu rên thống khổ, dường như ếch trong nồi nước nóng.
Loris mở mắt ra theo bản năng, thấy được một màn khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối…
Từng tên hải tộc cường đại, dưới sự soi sáng của tia sáng trắng, như là người tuyết dưới mặt trời chói chang, từng chút từng chút hòa tan, điên cuồng mà gào thét giãy dụa, nhưng không có cách nào chống lại được lực lượng như vậy, có mấy tên hải tộc thực lực đạt tới Nguyệt cấp cũng không thoát nổi vận rủi, chỉ là so với đa số hải tộc phổ thông thì có thể kiên trì thêm được năm, sáu phút mà thôi.
Trong nháy mắt tiếp theo, một cảm giác nóng rực khó có thể hình dung hướng về phía Loris cuồn cuộn mà tới.
- A…Gặp quỷ, con mẹ nó đây là thứ gì?
Loris mở to hai mắt hơn, liên tiếp lui về phía sau.
Đúng lúc này…
- Di? Lại có cả nhân loại? Thực sự là ngu xuẩn, thế lực hải tộc, một tiểu Vũ giả Nguyệt cấp như ngươi há lại có thể đối kháng a, coi như ngươi may mắn gặp được ta, nhanh đào mệnh đi thôi!
Một đạo âm thanh ẩn chứa trong luồng tia sáng, không chút nào che giấu ý tứ kiêu căng cao cao tại thượng vang lên bên tai Loris, còn không đợi hắn kịp phản ứng, đột nhiên một đạo thân ảnh màu trắng chợt lóe rồi biến mất, thong dong ưu nhã tiến nhập vào trong truyền tống môn.
Một cường giả nhân loại? !
Loris há hốc mồm.
Mặc dù chỉ là thoáng nhìn, thế nhưng Loris có thể khẳng định, cái cường giả tuyệt thế đột nhiên xuất hiện này nhất định là một nhân tộc, âm điệu lúc hắn nói chuyện không giống với phần lớn ngôn ngữ trên bắc vực đại lục mà là ngôn ngữ của một ít đế quốc trung vực đại lục…Cường giả này hẳn là tới từ địa khu trung vực đại lục đi!
Trong nhân loại, thậm chí có cường giả như vậy sao?
Loris ngẩng đầu nhìn cảnh tượng bốn phía, quả thực giống như nằm mơ, trong tầm nhìn, khắp nơi đều là cặn lưu lại sau khi cao đẳng hải tộc bị hòa tan, trong vòng phương viên mấy ngàn thước, không có một tên hải tộc nào còn may mắn sống sót, đại quân hải tộc hầu như vô cùng vô tận tựa hồ bị tiêu diệt toàn bộ chỉ sau một kích, trong nước biển lóe ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, thoải mái mà giết chết tất cả sinh vật đụng vào nó, ngay cả quyền ý tinh thần kim sắc lúc trước Hương Ba Vương để lại để ngăn trở phần lớn bộ phận hải tộc cũng lặng yên không một tiếng động hòa tan trong vòng quang diễm bạch sắc.
Đây…Rốt cuộc là lực lượng cảnh giới gì a?
Trong nháy mắt này, Loris vò đầu vò tóc mình, hắn đột nhiên cảm giác mình giống như một con ếch ngồi đáy giếng, lần đầu tiên phát hiện thì ra trên thế giới này còn có lực lượng cường đại như vậy!
Thoáng ngồi tại chỗ nghỉ ngơi một trận, sau khi khôi phục được một chút thực lực, Loris đứng lên, xoay người lặn vào trong tòa truyền tống môn.
Cường giả thần bí đánh tan đại quân hải tộc, ở đây đã không cần phải thủ hộ nữa.
Vốn Loris có thể lựa chọn đào tẩu, thế nhưng hắn không làm vậy.
- Cho dù không thể chết trận lừng lẫy như Hương Ba Vương, thế nhưng chí ít ta cũng có thể biết được rõ ràng, chuyện gì đã xảy ra đằng sau tòa truyền tống môn, biết được cường giả nhân tộc thần bí này rốt cuộc là ai? Không thể để cho vinh quang anh hùng bị hắc ám mai một, nếu như có thể, chí ít ta cũng có thể trợ giúp nhặt xác Hương Ba Vương, sau đó đem sự tích của hắn truyền bá trên đại lục!
Không biết vì sao, Loris đột nhiên trở nên tôn kính với Hương Ba Vương.
Tên hỗn đản đáng chết này là một hỗn đản đảm đương vinh quang, hẳn là nên được ghi nhớ, không nên bị lãng quên.
…
…
Tôn Phi đương nhiên không biết, mình trong suy nghĩ của Loris đã trở thành một liệt sĩ hi sinh trong quang vinh như vậy!
Sau khi Quốc Vương Bệ Hạ phá hủy xong “Tế Đàn Phục Sinh”, hắn phát hiện thêm một chuyện càng quan trọng hơn.