Khi ma pháp trận Thần cấp bị phá hư, hoa văn trên mặt đá co rút lại, cuối cùng triệt để biến mất, “Tế Đàn Phục Sinh” cao sáu thước mất đi lực lượng gắn liền, đột nhiên ầm vang một tiếng, đổ sập xuống, nham thạch thật lớn đổ xuống bốn phía, lộ ra một tế đàn bạch sắc loại nhỏ càng thêm khéo léo tinh xảo phía dưới.
Đây là một tòa tiểu tế đàn trong suốt như bạch ngọc, chỉ cao khoảng chừng nửa người, khí tức lóng lánh thánh khiết, chỉnh thể do một loại nguyên liệu bạch sắc cực kỳ hiếm thấy tạo thành, đao pháp tinh tế, khéo léo tinh xảo, từng đạo bạch quang lóng lánh tỏa ra, không có một chút lệ khí nào, hoàn toàn khác với cảm giác thô bạo sắc bén của “Tế Đàn Phục Sinh” khi trước.
Quanh thân tiểu tế đàn bạch sắc du tẩu từng sợi quang ti rất nhỏ, tương hỗ giao thoa, làm như không theo quy luật nào, lại tựa như có một tiếu tấu kỳ dị nào đó.
Từng tuyến quang sắc cho thấy từng đạo lực lượng pháp tắc thần lực, nhưng lại không phát ra một chút khí tức lực lượng nào ra bên ngoài, hiển nhiên thực lực và thủ pháp của người chế tạo ra tòa tế đàn bạch sắc này đã đạt đến trình độ cực kỳ kinh người, lực khống chế hoàn mỹ tới cực điểm.
Bất quá có thể chú ý tới, ở mép tiểu tế đàn bạch sắc có từng sợi vụ khí màu xám, từng chút từng chút thẩm thấu ra, sau đó rất nhanh liền dựng trôi lên, sau khi lên đến bốn, trăm thước thì đột nhiên thả ra quang hoa sáng quắc, kịch liệt bành trướng khuếch tán, tạo thành một đạo quang trụ lực lượng màu xám bá đạo thô bạo, phóng lên cao làm phá vỡ vòng bảo hộ lam sắc trên bầu trời, biến mất vào trong nước biển đen kịt!
Có thể trên mặt biển cũng thấy được đạo quang trụ lực lượng này.
- Đây hẳn là “Phong ấn thiên niên” đã phong ấn chân thân của Kluivert ngàn năm, đúng thật là thần kỹ, ân, nếu như hai người đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ ở nơi này, nhất định sẽ phát cuồng khi phát hiện cực phẩm này, như là con sói đói cho mà xem, ha ha ha!
Trận văn có thể phong ấn một tôn Ma Thần đến ngàn vạn năm, há lại có thể là phàm phẩm?
Giống như đối với trận văn Thần cấp trên “Tế Đàn Phục Sinh” khi trước, Tôn Phi đen tinh thần lực dung nhập vào trong trận văn, đem toàn bộ thác ấn trận văn “Phong ấn thiên niên” ghi nhớ lại, sau đó lại dùng lại chiêu cũ, lợi dụng bí kỹ tinh thần lực ghi chép trong “Chi thư Kỹ năng tử sắc” bắt đầu quan trắc trận đồ “phong ấn thiên niên”.
Đương nhiên, lúc này đây Tôn Phi không phải là muốn phá hư trận đồ mà là muốn chữa trị nó.
Tuy rằng Tôn Phi đã hủy diệt “Tế Đàn Phục Sinh”, thế nhưng mặt trên “Phong Ấn Thiên Niên” vẫn bị “Tế Đàn Phục Sinh” mài mòn một bộ phận, nếu không nhanh chóng đem chỗ bị mài mòn chữa trị tốt, như vậy sẽ có càng ngày càng nhiều vụ khí xám từ phía dưới ngấm ra, sớm muộn gì có một ngày tôn Tà Thần Kluivert sẽ phá được phong ấn, xuất thế đi ra.
Chỉ là chữa trị một trận đồ ma pháp thì khó hơn phá hư trận đồ vô số lần.
Tôn Phi chỉ thoáng quan trắc một phen thì biết mình căn bản không làm được, nghe nói năm đó bố trí ra “Phong ấn thiên niên” này chính là một tôn Thần Linh, lấy thực lực trước mắt của Tôn Phi, làm sao có thể chữa trị một tác phẩm của Thần Linh được.
- Xem ra đành phải nghĩ biện pháp khác.
Tôn Phi quay đầu nhìn Kluivert đang bị nhốt trong quang tù “Quyển trục tù Thần” một chút, lúc này thực lực của Tà Thần đã triệt để đình chỉ tăng trưởng bởi vì Tôn Phi đã phá hư “Tế Đàn Phục Sinh”, cũng mất đi sức sống, tuy rằng vừa sợ vừa giận điên người mà giãy dụa, thế nhưng rất hiển nhiên, hắn đã không còn sức uy hiếp lớn nữa, phỏng chừng nhất thời không có cơ hội thoát ra từ vòng quang tráo.
Như thế cũng đủ thời gian cho Tôn Phi.
Quốc Vương Bệ Hạ chuẩn bị buông bỏ việc chữa trị cho “Phong ấn thiên niên”, ngược lại bố trí một trận đồ Thần Phù văn bên cạnh, giống như một lớp bảo vệ, tuy rằng không thể triệt để ngăn chặn tai họa ngầm, thế nhưng chắc chắn có thể đem thời gian phong ấn Kluivert kéo dài thêm một, hai năm, mà đợi cho đến lúc đó, nói không chừng Tôn Phi có thể nghĩ ra được biện pháp khắc chế Kluivert.
Kế tạm thời như vậy cũng là lựa chọn tốt nhất hiện nay rồi.
Mục đích tới đáy biển hôm nay rốt cục cũng sắp hoàn thành hữu kinh vô hiểm.
Tôn Phi mỉm cười, thở ra một ngụm trọc khí, trong lòng nhẹ nhõm, đang chuẩn bị động thủ bố trí, vừa lúc đó, biến hóa ngoài ý liệu đột nhiên xuất hiện.
Một cỗ khí tức kinh khủng làm người ta run sợ đột nhiên từ đằng xa bay nhanh mà đến.
Trong nháy mắt đã đi tới phía trên “Thần Điện Hi Sinh”, chỉ là dừng lại một chút trong nháy mắt, Tôn Phi mơ hồ thấy một thân hình ngạo nghễ xuất hiện, còn chưa kịp thấy rõ thân phận người này, chỉ thấy năm ngón tay của hắn xuất hiện năm đạp kiếm khí bạch sắc, khí thế như sét đánh, không ai có thể chống đối, một trái một phải tập sát đến chỗ Tôn Phi và Kluivert đang bị nhốt trong quang tù!
- Ta kháo!
Tôn Phi chửi ầm lên một câu, xoay người trốn ngay, mang “Immortal King’s Stone Crusher” chắn tới trước mặt.
Oanh!
Một cỗ lực lượng cường hãn tới cực điểm va chạm đến, cả người Tôn Phi trực tiếp bị oanh bay ra ngoài, tiên huyết cuồng phun.
Bên kia…
Quang tù “Quyển trục tù thần” cũng bị đánh nát ngay lập tức, Tà Thần Kluivert ở trong đó cũng rơi vào hạ tràng còn thê thảm hơn Tôn Phi, Tà binh cự kiếm trong tay hắn cơ hồ là trong nháy mắt tiếp xúc với đạo lực lượng đã bị kiếm quang bạch ngân đánh cho nát bấy, thân thể hóa thành hư vô, như là bao cát bay ra ngoài, không biết đụng gẫy bao nhiêu thạch trụ thật lớn!
Lực lượng thật đáng sợ!
Ngay cả Thần Linh đều không thể chống đối sao?
- Di? Tại sao lại là một nhân loại?
Âm thanh rõ ràng truyền đến, một thân ảnh bạch y phiêu phiêu, bạch quang chợt lóe xuất hiện trước người Tôn Phi, hai mắt như điện, nhìn chằm chằm Tôn Phi, phảng phất giống như là phán xét.
Tôn Phi phi một ngụm, đem ngụm tiên huyết trong miệng nhổ ra, dùng cự chuy chiến tranh đỡ lấy thân thể, lung la lung lay đứng lên.
Một kích vừa rồi kia đáng sợ tới cực điểm, quả thực lực lượng không phải là nhân loại có thể phát ra được, Tôn Phi chỉ cảm giác cốt đầu cả người mình đều muốn bị chấn nát, lục phủ ngũ tạng phỏng chừng cũng bị chấn đến lệch khỏi vị trí, nếu không phải là thân thể hình thức Barbarian đã trải qua thiên chuy bách luyện, cường hãn tới cực điểm, đổi lại là bất luận một vị Tôn giả Đại Nhật cấp nào khác, chỉ sợ sớm đã bị miểu sát!
Rất hiển nhiên, người xuất thủ là ôm ý quyết giết, phát ra kiếm khí lãnh huyết.
Tôn Phi ngẩng đàu, thoáng ngoài ý muốn, trước mặt đây chỉ là một nhân loại khoảng chừng ba mươi tuổi.
Hắn mang một thân bạch y bất nhiễm phiến trần, thân hình cao lớn, có vẻ khỏe mạnh, khiến người ta chú ý nhất chính là đầu của người này tựa hồ lớn hơn người bình thường một vòng, tóc ngắn kim sắc, mắt to, miệng mũi nhỏ nhắn, tai lớn hơn so với ngũ quan, lúc nhíu mày, hai hàng lông mày liền tụ lại một chỗ, con mắt nheo lại tạo thành hình tam giác lớn trên mặt, ánh mắt ngoan lệ như độc xà, khiến người ta cảm giác lạnh sống lưng.
- Ngươi, là nhân loại?
Âm thanh băng lãnh kiêu căng vang lên bên tai Tôn Phi, bạch y nhân đầu to nhìn Tôn Phi, một cỗ khí tức cực kỳ sắc bén đem Tôn Phi hoàn toàn tập trung, ngữ khí chính là chất vấn và phán xét:
- Nói, vì sao ngươi lại ở chỗ này? Có phải ngươi cấu kết với hải tộc, mưu đồ gây rối?
Tôn Phi rất không thoải mái với giọng điệu của gia hỏa này.
Bất quá thực lực của đối phương rõ ràng là cường hãn hơn mình rất nhiều, Tôn Phi cũng không muốn làm căng với tên gia hỏa đầu to thực lực hơn cả Ma Thần này, nhíu nhíu mày, hỏi ngược lại:
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi đến từ Vũ Thánh sơn đi?
Trường bào bạch sắc trên thân hắn mặc giống như đúc với trường bào trên thân môn đồ thứ nhất Saviola mà bị Kluivert giết lúc trước.
- Lớn mật!
Nam nhân bạch y vung cánh tay, một cỗ lực lượng bàng bạc đem Tôn Phi vây khốn lại, cả giận nói:
- Bản tọa đang hỏi ngươi, lúc nào lại đến phiên ngươi tới hỏi ta? Lẽ nào ngươi muốn tìm cái chết?