Một cỗ tức giận từ trong lòng Tôn Phi bừng bừng lên.
Tôn Phi khoát tay, chống được kình khí bạch sắc của đối phương, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào mắt đối phương, chậm rãi nói ra từng câu từng chữ:
- Đừng tỏ ra trang bức với lão tử, nếu như ngươi còn không biết phân biệt tốt xấu với lão tử, ở chỗ này mà tra hỏi, Tà Thần hải tộc bỏ chạy rồi, đến lúc đó xem ngươi làm sao báo lại với Vũ Thánh Maradona đại nhân!
- Làm sao ngươi biết…Ngươi?
Trong đôi mắt của bạch y nhân nổ bắn ra tinh quang, động sát cơ.
Tôn Phi rõ ràng chú ý thời điểm đối phương nhìn vào “Immortal King’s Stone Crusher” trong tay mình có một chút vẻ tham lam không chút che dấu nào, rất hiển nhiên vừa rồi cự chuy chiến tranh đỡ được đạo kiếm khí bạch sắc của hắn mà không chút tổn hao gì đã làm cho đối phương chú ý tới, nhận ra chỗ thần kỳ của cự chuy chiến tranh, đồng thời nổi lên lòng tham.
- Xem ra cái tên này cũng không phải là mặt hàng gì tốt!
Tôn Phi đưa ra phán đoán trong lòng, vốn cho đối phương chỉ là tính tình táo bạo, vì vậy nhất thời hiểu lầm mình, thế nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn không phải là như vậy, cái tên cường giả đột nhiên xuất hiện này thật ra là nổi lên lòng tham, biểu hiện cũng không đơn giản như vậy…
Tôn Phi đang muốn hành động gì, vừa lúc đó, biến hóa ngoài ý muốn xuất hiện lần thứ hai.
Xa xa ầm ầm rung động, cự thạch trên mặt đất đột nhiên bay lên, hướng về phía sau lưng bạch y nhân đầu to bắn nhanh tới.
Tà Thần Kluivert một lần nữa ngưng tụ ra tà binh cự kiếm, nổi giận giống như là dã thú, tập sát tới.
- Ha ha ha, một tên Tà Thần dị tộc nho nhỏ cũng dám xuất thủ trước mặt bản tọa, nếu vậy, bản tọa sẽ thành toàn cho ngươi, ha ha, “Chi Kiếm Giết Thần” ! Đi!
Nam nhân đầu to bạch y kiêu ngạo cười to, cũng không thấy hắn xoay người lại, chỉ là trở tay đánh ra.
Kiếm khí một lần nữa đánh nát tà binh cự kiếm trong tay Kluivert, xuyên thủng lồng ngực hắn, nhất thời đánh nát hơn phân nửa thân thể hắn, ngã trên mặt đất, Kluivert đã mất đi hình người, từng sợi khí tức thần tính bạo ngược từ thân thể hắn dũng mãnh tiến ra, muốn chữa trị trọng thương, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn vô pháp chữa trị triệt để…
Con mẹ nó thật quá cường đại rồi!
Tôn Phi cũng không khỏi thất kinh.
Tên cường giả thần bí đột nhiên xuất hiện này đúng thật là đủ vốn để kiêu ngạo.
Thực lực của hắn quả thực là kinh người, chắc chắn là người mạnh nhất mà Tôn Phi gặp được kể từ khi xuyên tới đại lục Azeroth này, Yashin đại đế được xưng là “Cả đời Yashin, không thua với người”, Khô Lâu Hoàng Kim phục sinh trong Tế Đàn Thần Ma, Tử Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink, các trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái, những người này đều là cường giả tuyệt thế một phương, thế nhưng ở trước nam nhân bạch y đầu to chỉ khoảng ba mươi tuổi này, phỏng chừng đều không chịu nổi một kích.
Đây là một cường giả tuyệt thế có thể địch nổi với Thần Linh, tuy rằng thực lực của Kluivert còn chưa thực sự hồi phục, nhưng nhìn tình trạng này, Tôn Phi bắt đầu hoài nghi, coi như lúc toàn thịnh của Kluivert cũng chưa chắc đã là đối thủ của người này.
Lẽ nào người trên Vũ Thánh sơn đều lợi hại như vậy?
Người này chắc không phải là Vũ Thánh Maradona, kẻ được xưng là mạnh nhất trên đại lục đi?
- Không đúng, hắn hẳn không phải là Vũ Thánh đại lục Azeroth Maradona, vẻ mặt vừa rồi của hắn nói rõ, hắn cũng chỉ là phụng mệnh của Maradona mà đến, thân phận của hắn hẳn là một trong những môn đồ của Vũ Thánh đại lục đi, con mẹ nó, một cái môn đồ của Vũ Thánh sơn thế nhưng đã cường đại như thế, vậy chính bản thân Maradona còn cường đại cỡ nào đây?
Tôn Phi thật sự bị rúng động. Tâm tình của Quốc Vương Bệ Hạ giờ khắc này cũng không khác biệt lắm so với tâm tình của Loris khi lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân bạch y đầu to này, hắn cảm thấy mình thất bại như một con ếch ngồi đáy giếng, vốn cho là trong khoảng thời gian ngắn như vậy mình có thể tấn cấp Tôn giả Đại Nhật cấp, mặt trời xa xa đang rất gần, đã có thể được xem là một trong số ít cường giả đương đại, từ nay về sau trong thiên địa không chỗ nào là không thể đi, ai biết chỉ là tự cao tự đại, ở trước mặt người này thế nhưng xa xa không đủ nhìn.
- Thực lực của người này hẳn là vượt ra khỏi cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp đi? Thì ra trên Tôn giả Đại Nhật cấp vẫn còn cảnh giới võ đạo cao hơn…
Tôn Phi lắc đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.
Giờ khắc này, hắn hốt hoảng trong lòng, phát hiện cánh cửa võ đạo trước nay mình chưa từng nghe qua đang chậm rãi lộ ra, con đường võ đạo đúng thật là vĩnh viễn vô tận không có kết thúc, tự cao tự đại đều vĩnh viễn không được a.
- Không đúng a, nếu như nói như vậy, lão tử tân tân khổ khổ đả thông quan độ khó địa ngục thế giới Diablo cũng chẳng qua chỉ là ở cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp đại viên mãn mà thôi, dựa vào bàn tay vàng hắc ám này, tuyệt đối không cách nào chạm đến cảnh giới trên Tôn giả Đại Nhật cấp được, cho đến lúc đó, thực lực của ta phải làm thế nào mới có thể đề thăng?
Tôn Phi đột nhiên ý thức được vấn đề cực kỳ trọng yếu đối với hắn.
Bất quá, lúc này hiển nhiên không phải lúc thích hợp để đi suy nghĩ sâu về vấn đề này.
- Ha ha ha, thất vọng, thực sự là quá thất vọng! Cái gọi là một trong bảy mươi hai trụ Ma Thần thượng cổ bất quá cũng chỉ như thế, ha ha, thật là làm cho ta thất vọng!
Nam nhân đầu to bạch y xoay người, nhìn thân thể sứt mẻ của Kluivert ngã trên mặt đất, trong đôi mắt lộ ra vẻ trêu tức, hắn điên cuồng mà cười to, từ đầu đến cuối hắn cũng không hỏi một câu về sự tình của Saviola, giống như vị sư huynh đệ bị Ma Thần chiếm cứ thân thể này không có bất kỳ tầm quan trọng nào.
- Nhân loại đáng thương cảm, tự đại ngông cuồng…
Tà Thần hải tộc Kluivert chỉ còn lại nửa thân thể phía trên, dưới sự phụ trợ của vụ khí xám, thần thái của hắn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ là ý trêu tức và chẳng đáng trong mắt hắn còn nồng đậm hơn so với đối thủ, nhìn biểu tình của nam nhân bạch y như nhìn một vở hài kịch đáng thương cảm, cười nói:
- Tiểu tử đáng thương kia, ngươi cũng chỉ có thể dựa vào điểm ấy mà đã kiêu ngạo, nếu như thực lực của bản tôn hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ ngươi sẽ chạy trối chết như chó nhà có tang!
Dáng tươi cười của nam nhân bạch y đọng lại trên mặt.
- Xuy…
Hắn đột nhiên cười ra tiếng, cuồng dã nói:
- Xem ra cứ như vậy giết ngươi, ngươi cũng không phục, ha ha ha, cũng được, ngày hôm nay bản tọa đem chân thân của ngươi phóng thích ra, sau đó lại triệt để trấn áp ngươi một lần, cho ngươi minh bạch, ở trước mặt D’Alessandro ta, cái gọi là bảy mươi hai trụ Ma Thần thượng cổ chó má gì cũng liền trở thành mục ruỗng bất kham!
D’Alessandro!
Tôn Phi nhớ kỹ cái tên này, thì ra cái tên cuồng ngạo này tên là D’Alessandro.
Hưu! Hưu! Hưu!
Bốn, năm đạo kiếm khí ngân sắc từ ngón tay D’Alessandro bắn ra như bão tố, ngay cả không gian đều bị cắt đứt ra thành từng khe hắc sắc, mà mục tiêu của kiếm khí chính là “Phong ấn thiên niên” cách đó không xa.
Sắc mặt Tôn Phi đại biến, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ nghe tiếng nổ rầm rầm đinh tai nhức óc truyền đến, tòa tiểu tế đàn bạch sắc muốn nổ tung lên, năng lượng kim sắc rất nhanh đã bị tiêu tán, một đóa duyên vân hắc sắc từ trong đó nổ tung bay lên trời, hướng về bốn phương tám hướng dật tán ra.
Một cửa động rộng hơn ba thước, sâu không thấy đáy xuất hiện ở dưới tế đàn.
- Ha ha ha, ha ha ha ha, nhân loại ngu xuẩn a, ngươi sẽ minh bạch, rốt cuộc ngươi đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng thế nào, nhận lấy phẫn nộ của Thần Linh đi, ha ha ha ha! !! !
Một tiếng gầm thét lớn vang lên giống như là xuyên qua từ thời hồng hoang, từ trong huyệt động hắc sắc nhanh chóng truyền ra. Đồng thời truyền tới còn có một cỗ khí tức ma tính giết chóc bạo ngược.
Một bàn tay đầy vảy hắc sắc, có móng tay hoàng kim sắc bén, lớn như lợi trảo ma thú chậm rãi từ trong huyệt động đưa ra ngoài.