- Ta biết mà, cái tên đầu to tràn dịch não này sở dĩ kiêu ngạo như vậy nhất định là có át chủ bài gì đó, một kiện Thần Đấu Binh, lấy thực lực của hắn mà thôi động, hoàn toàn có thể địch nổi một tôn Thần Linh.
Tôn Phi cắn răng mắng.
Đây là lần đầu tiên Tôn Phi nhìn thấy Thần Đấu Binh.
Trước đó hắn đã từng thấy Á Thần Đấu Binh “Địa nộ chi sa” của đế quốc Ajax, Á Thần Đấu Binh “Hắc Chi Trượng” của đế quốc Germanic, thậm chí trên người hắn còn có một món Á Thần Đấu Binh “Hắc Tiều Thạch Chi Trượng” của trưởng lão Thập Hiệt Giáo Phái, những đấu binh này đều là vũ khí cực kỳ cao giai, coi như là ở trong tay một Vũ giả thấp giai cũng có thể giết đối thủ cao hơn mấy bậc như chém dưa.
Tên gọi Á Thần Đấu Binh và Thần Đấu Binh chỉ khác nhau một chữ, thế nhưng uy lực lại xa xa không thể so bằng.
Trước mặt Thần Đấu Binh, Á Thần Đấu Binh chỉ là một khúc gỗ mà thôi, không thể đánh đồng, trong truyền thuyết, Thần Đấu Binh là vũ khí chỉ có Thần Linh mới có thể tạo nên, là binh khí mà Thần tộc và Ma tộc mới có tư cách sử dụng, ở trong lời những người ngâm thơ rong, cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp đại viên mãn tay cầm Thần Đấu Binh có thể vượt cấp chiến với Thần Linh.
Binh khí như thế chính là của quý thiên địa, coi như là những siêu cấp đế quốc cũng không thấy có được một kiện Thần Đấu Binh.
Thế nhưng D’Alessandro có một kiện Thần Đấu Binh, tuy rằng còn một nửa nhưng vẫn tràn ngập khí tức lực lượng thần tính, tuyệt đối là hàng thật giá thật, làm tim người ta đập nhanh, không kìm lòng được mà phát sinh một loại xung động thần phục, hai người Tôn Phi và Loris mặc dù có vòng bảo hộ của “Loạn Thế Vương Tọa” bảo vệ thế nhưng cũng bị làm đau da thịt, giống như có một tòa cự sơn trong nháy mắt ép lên lục phủ ngũ tạng họ.
- Di? Có vẻ như ngươi không cao hứng lắm? Cường giả nhân tộc thắng lợi, đối với chúng ta mà nói là kết quả tốt, chẳng qua là, hắc hắc, ngươi muốn đợi cục diện lưỡng bại câu thương, chỉ sợ là không được rồi!
Loris quay đầu thoáng nhìn, thấy bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của Tôn Phi, nói có chút hả hê.
Tôn Phi sờ sờ cằm, cười hắc hắc nói:
- Vậy cũng không nhất định, tuyệt đối không thể coi khinh bất luận một tôn Thần Linh nào, loại biến thái không biết sống mấy vạn năm rồi này, ai có thể đảm bảo bọn họ sẽ không còn thủ đoạn bảo mệnh a!
…
…
- Thần Đấu Binh? Ha ha ha, thì ra chỉ là một mảnh vỡ thánh binh mà thôi, đã không còn giai vị thánh binh, muốn dựa vào cái này để giết ta, nhân tộc, ngươi đúng là quá ngây thơ rồi!
Sau khi thấy D’Alessandro lấy ra nửa đoạn loan đao loang lổ rỉ sét, Tà Thần hải tộc hơi giật mình, sau đó đột nhiên phá lên cười, chẳng những không có ý sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn hơn.
Trong đôi mắt hắn phóng xuất ra quang hoa tam sắc lam, hồng, hắc sắc, như là ba đạo quang trụ, trong đó quang trụ hồng sắc chiếu xạ trên thân loan đao, thế nhưng mơ hồ có một loại lực trấn áp, khiến tiếng ngâm khẽ rung động của loan đoan chậm rãi tiêu thất.
D’Alessandro biến sắc, toàn lực khu động Thần Đấu Binh, từng vòng sóng gợn lực lượng bạch ngân từ loan đao Đoạn Nhận tràn ngập đi ra, phá tan ánh mắt trấn áp của Tà Thần hải tộc.
- Ở trước mặt “Thần Binh Đoạn Nhận”, bất luận là giãy dụa gì cũng đều là vô dụng, cái gọi là Ma Thần cũng chẳng qua chỉ là một con cọp chết mà thôi!
D’Alessandro không ngừng ấn tay làm ấn, thôi động “Thần Binh Đoạn Nhận”.
Tiếng kim minh lẫy lừng từ trong loan đao truyền tới không ngừng, dường như Thần Linh đang chà lau bảo kiếm, nửa đoạn loan đao phía trên bị loang lổ rỉ sét từ từ biến mất, thả ra quang hoa ngân sắc sáng quắc không được nhìn gần, giống như mặt trời ban trưa chói chang, bản thân D’Alessandro giống như Thần Linh lâm trần, cả người tản mát ra quang huy ngân sắc, soi sáng thế gian, hắn mở hai mắt ra, hai quang trụ ngân sắc phụt ra, trong đôi mắt không có một chút tình cảm nhân loại, thân thể bao phủ trong ngân quang thần tính.
Dưới uy áp như thế, ánh mắt huyết sắc của Tà Thần hải tộc Kluivert cũng khó có thể mở nữa, lực trấn áp dật tản ra.
Rầm rầm rầm rầm! !! !! !
Dưới uy áp của Thần Đấu Binh, Kluivert làm như đứng chiến đấu không vững, thất tha thất thểu rút lui.
- Ha ha ha ha, Thần Linh thì thế nào, ngày hôm nay ta sẽ giết Thần diệt Ma!
Âm thanh băng lãnh truyền ra, thực lực của D’Alessandro nắm giữ Thần Đấu Binh bạo tăng tới trình độ khó có thể hình dung, bao phủ trong quang đoàn ngân sắc, ngữ khí nói chuyện không có chút tình cảm nào, vang lên trong đại dương làm nhấc lên dòng xoáy ngập trời, tất cả mọi thứ trong vòng vạn thước trong dòng nước đều hóa thành hạt cát.
Hắn triệt để chiếm thế thượng phong, ha ha cuồng tiếu, nhãn thần đột nhiên ngưng lại, nhìn về phía bên cạnh.
Trong đôi mắt không chút tình cảm nhân loại của hắn nổ bắn ra hai đạo quang trụ ngân sắc, chiếu xạ một chỗ, một đoàn lực pháp tắc thần tính tràn ngập ra, một mảnh hư không xa xa nhộn nhạo ra, hiện lên hai người Tôn Phi và Loris ẩn nấp ở “Loạn Thế Vương Tọa”.
- Ha ha ha, tốt, rất tốt, hai tên phản đồ cấu kết với Tà Thần hải tộc, phản bội nhân tộc, lại còn không chạy trốn, chờ ta chém tên Tà Thần hải tộc này xong sẽ lại chém đầu hai ngươi xuống, trừ hại cho nhân tộc! Ha ha ha ha! !!
D’Alessandro nhìn hai người dưới chân vương tọa kỳ dị, vẻ tham lam hiện lên lần thứ hai, không nói lời gì, dương tay bắn ra một cỗ quang diễm bạch sắc, đem “Loạn Thế Vương Tọa” cầm giữ lại, phòng ngừa hai người chạy trốn.
- Uy, tiền bối lầm rồi, chúng ta không như vậy…
Loris kinh hãi, đang muốn giải thích.
Khóe miệng Tôn Phi hiện ra một tia độ cung, phất tay đánh gẫy lời nói của Loris, cười lạnh nói:
- Không cần giải thích, cái tên đầu to này là cố ý muốn giết chúng ta, hắn chỉ là ham vài món bảo vật phòng thân trên người Bản Vương mà thôi, hừ, mượn cớ vụng về, biểu diễn ti tiện, thấp hèn, người hèn hạ như ngươi, tại sao có thể có thực lực cường đại như vậy, Vũ Thánh sơn đại lục Azeroth rốt cuộc là cái dạng địa phương gì? Hắc hắc!
Quốc Vương Bệ Hạ cười lạnh liên tục, vẫn chưa điều khiển “Loạn Thế Vương Tọa” đào tẩu.
Bởi vì, ở bên kia, Tà Thần hải tộc rốt cuộc thu liễm cuồng thái, bắt đầu lộ ra thần sắc nghiêm túc.
Vụ khí hắc sắc điên cuồng từ trong thân thể hắn hiện ra, đem toàn bộ thân thể cao lớn của hắn bao phủ trong hắc vụ quỷ dị, một cỗ lực lượng lúc trước không có bày ra đang không ngừng kéo lên, hắn như sử dụng bí pháp gì, mạnh mẽ đề thăng thực lực chính mình.
- Trước tiên giết Tà Thần, diệt sạch hậu họa.
Cảm nhận được uy hiếp của Tà Thần hải tộc, D’Alessandro hạ quyết tâm, trong nháy mắt đem Tôn Phi so sánh không khác gì con kiến hôi, để qua một bên, thủ ấn qua lại, nửa đoạn loan đao sáng loáng huyền phù lên đỉnh đầu, nhẹ nhàng chấn động, một cỗ lực lượng không ai có thể chống đối tràn ra ngoài.
Rầm rầm rầm rầm oanh! !! !!
Đáy biển trực tiếp bị cỗ lực lượng kinh khủng này đánh xuyên qua, khối đại địa vỡ ra giống như là giấy vụn, nham thạch nóng chảy phía dưới không ngừng cuồng phun ra ngoài, phóng lên cao, rất nhanh lại ngưng kết trong làn nước biển băng lãnh, sau đó bị lực lượng của Thần Đấu Binh hóa thành bột phấn, biến thành loạn lưu vĩnh hằng dưới đáy biển.
Lực lượng của Thần Đấu Binh quả nhiên là kinh người!
Hai người Tôn Phi và Loris há to miệng, không biết nên nói gì cho phải.
Dưới công kích như vậy, coi như là Thần Linh cũng khó thoát khỏi cái chết đi?
Ai biết…
- Ha ha ha ha, nhân tộc đáng thương, thì ra căn bản là ngươi không hiểu thôi động Thần Đấu Binh thế nào a, quá đáng tiếc! Khôi giáp Ma Thần! Găng tay bảo vệ Ma Thần! Giày Ma Thần! Miếng lót vai Ma Thần! Áo giáp Ma Thần! Quyền sáo Ma Thần!
Tà Thần hải tộc đang ở trong hải vụ hắc sắc làm như phát hiện cái gì.
Hắn liên tục rít gào, vụ khí hắc sắc bao phủ toàn thân hắn rốt cục tan hết, lộ ra thân thể hoàn toàn mới trên mặt đất…thân hình ghê tởm cao tới trăm thước hóa thành một nam tử cao hai thước, màu da trắng nõn, trán góc cạnh, tóc dài tử sắc, mi tâm có một ấn ký ngọn lửa màu tím, người khoác áo giáp tử sắc kỳ dị, từng đạo lực lượng thần tính tử sắc như hóa thành thực chất, đem toàn bộ chỗ hiểm trên thân hắn bao phủ lại.
Hưu!
Hắn hóa thành một đạo tử quang, đánh ra một quyền.
Phanh!
D’Alessandro kinh hãi điên cuồng hét kên, cả người bị đánh bay ra ngoài như con diều bị đứt dây.
Bang bang bang bang phanh! !! !! !!
Quang diễm tử sắc bùng lên.
Tà Thần hải tộc biến hóa tới hình thái thứ hai, tựa hồ lực lượng không có gì tăng vọt nhưng lại triệt để trấn áp D’Alessandro cầm Thần Đấu Binh trong tay, một tay cũng dễ dãng phá khai được phòng ngự của Thần Đấu Binh, đánh lên trên hình cung ngân sắc giống như là đánh lên cát, chấn cho nam nhân bạch y đầu to cuồng phun tiên huyết, không ngừng rút lui.
- Quá hung tàn, quá bạo lực!
Loris hút vào ngụm khí lạnh.
Một cao thủ tuyệt thế có Thần Đấu binh trong tay lại bị đánh cho không có lực chống trả, đây là lực lượng Thần Linh sao?
- Không đúng, không phải Thần Đấu Binh không đủ mạnh mà là thực lực của D’Alessandro hình như không thể hoàn toàn điều khiển ra được lực lượng chân chính của nửa đoạn Đoạn Nhận, hắn không hiểu được pháp môn điều khiển Thần Đấu binh, hắc hắc, thì ra gia hỏa này chỉ là giả vờ trang bức a!
Tôn Phi nhìn mọi việc xảy ra.
Ở trong nháy mắt này, chiến đấu xa xa đã phân ra thắng bại.